Tổ An ngượng ngùng cười một tiếng:
- Hù chết ta, ta còn tưởng ngươi...
Hoàng Hậu hừ một tiếng:
- Nghị bản cung mời ngươi lên giường làm chuyện kia? Trong đầu đầy tư tưởng xấu xa, cũng không biết Sơ Nhan xem trọng ngươi cái gì.
Tổ An đang ôm nàng lên giường, nghe vậy sững sờ:
- Hoàng Hậu biết Sơ Nhan?
- Trước kia gặp qua một lần, nhân phẩm bộ dáng đều là nhất đẳng, trong kinh không biết bao nhiêu con em quý tộc cảm mến nàng.
Trong giọng nói của Hoàng Hậu tràn đầy ý tán thưởng.
Bỗng nhiên toàn thân nàng cứng đờ, mi nhíu lại, lời nói rốt cuộc nói không ra.
Nàng cảm giác được có đồ vật thô sáp chải vào vùng nhạy cảm của mình, mới đầu nàng tưởng là dao găm hoặc binh khí gì của đối phương, nên không quá để ý.
Nhưng rất nhanh nàng phát hiện, cái đồ chơi kia biết biến hóa, còn phát ra nhiệt lượng nóng rực, lúc này mới phản ứng, đây là hoàng cung, hắn làm sao có thể mang binh khí đến.
Sắc mặt nàng đỏ bừng, sau đó trầm xuống:
- Xú tiểu tử, ngươi thật lớn mật, dám có tâm tư như vậy với bản cung!
Đến từ Liễu Ngưng, điểm nộ khí +233!
Nàng không phải thiếu nữ hồ đồ vô tri, tự nhiên cũng không giống thiếu nữ bình thường ngượng ngùng xấu hổ, ngược lại trực tiếp mở miệng quát lớn.
Tổ An âm thầm kêu khổ, chỉ có thể nghĩ cách giải thích:
- Cái này cũng không thể trách ta, bất luận nam nhân bình thường nào ôm một đại mỹ nhân như ngươi, nếu không có chút phản ứng mới không bình thường .
Chính hắn cũng cảm thấy giải thích như vậy quá vô sỉ, con mẹ nó cái này là chuyện gì a!
Hoàng Hậu cười lạnh:
- Thế nhưng các hạ phản ứng không khỏi quá khoa trương rồi?
Lúc này da mặt của Tổ An sớm đã được luyện tới còn dày hơn tường thành:
- Cái này nói rõ mị lực của Hoàng Hậu nương nương to lớn.
Hoàng Hậu tức đến bật cười:
- Há, nói đến bản cung còn phải cao hứng?
Tổ An đặt nàng lên giường, thở dài một hơi:
- Nương nương, ngươi cũng không phải nữ tử bình thường, cần phải rõ ràng ta không cố ý, thậm chí ta từ đầu tới cuối không muốn nhúng tay sự kiện này, là ngươi... khụ khụ, là vận mệnh gây ra, cho nên cần gì xoắn xuýt chuyện nhỏ này.
Hoàng Hậu đương nhiên cũng rõ ràng đạo lý này, nhưng nàng quen cao cao tại thượng, luôn cảm thấy như vậy quá tiện nghi tiểu tử này:
- Hừ, loại sự tình này đối nữ tử mà nói, làm sao có thể là việc nhỏ, ngươi ngay cả bản cung cũng dám vô lễ, chứng minh trong xương ngươi căn bản không quan tâm quân phụ và lễ pháp, hiển nhiên là một loạn thần tặc tử, ngươi nói bản cung có nên nói cho Hoàng Thượng, để hắn loạn côn đánh chết ngươi tuyệt hậu hoạn hay không?
Nàng vừa dứt lời, lại thấy trong mắt Tổ An lóe lên vẻ ngoan lệ, một thân thể nặng nề đè nàng xuống.
- Ngươi... Ngươi muốn làm gì?
Cảm nhận được thứ kia tì sát vào gò mu của mình, mũi ngửi khí tức dương cương nam tử, Hoàng Hậu nhất thời có chút hoảng, vẻ mặt trấn định rốt cục biến mất không thấy gì nữa, cả người vội vàng co lại.
Đáng tiếc Tổ An trực tiếp đè vai nàng giữ lại, cúi đầu lạnh lùng nhìn nữ nhân dưới người:
- Nữ nhân, là ngươi không có rõ ràng tình huống, vừa rồi ta cứu ngươi, ngươi không cám ơn thì thôi, kết quả còn uy hiếp ta?
Hoàng Hậu trừng mắt:
- Đây cũng không phải lý do ngươi vô lễ với bản cung!
Lúc này nàng hối hận không thôi, vừa rồi cố ý đe dọa chỉ là thủ đoạn quyền mưu bình thường, cà rốt và cây gậy mà thôi, đại bổng vừa vung xuống, đang muốn cầm cà rốt trấn an lôi kéo hắn, ai biết gia hỏa này không theo lẽ thường ra bài, trực tiếp cho nàng một đại bổng?
Chẳng lẽ gia hỏa này một chút quy củ của triều đình cũng không hiểu, hơn nữa mình là Hoàng Hậu nha. Hắn cũng dám đối với ta như vậy, quả nhiên trong xương là nghịch thần tặc tử.
Đáng tiếc nàng làm sao biết, từ khi tiến cung, dây thần kinh của Tổ An một mực kéo căng, bởi vì thế lực xung quanh thực quá cường đại, mặc kệ là Hoàng Đế, Tề Vương, thậm chí những gia tộc trong kinh kia, thật muốn mạng hắn mà nói, hắn căn bản không có sức tự vệ.
Một mực đi trên dây thép, hắn vốn cực kỳ khẩn trương, trong lòng đầy áp lực, hỏa khí nồng đậm, kết quả còn đụng tới Hoàng Hậu, nhìn nàng một bộ lấy oán báo ân, hỏa khí trong lòng rốt cuộc không kìm nén được.
Nói cho cùng, hắn chung quy là người xuyên việt, không quá kính nể Hoàng Đế Hoàng Hậu như người ở đây.
Tổ An lạnh lùng nhìn nàng:
- Nương nương phải hiểu rõ, là ngươi chủ động nhảy vào trong ngực ta, ta còn không có hoài nghi ngươi đang câu dẫn ta, kết quả ngươi còn cắn ngược nói ta vô lễ với ngươi?
- Ta câu dẫn ngươi?
Dù Hoàng Hậu xưa nay tính khí không tệ, cũng không nhịn được giận dữ.
- Bản cung là nhất quốc chi mẫu, đường đường Hoàng Hậu, sẽ câu dẫn lưu manh vô lại như ngươi?
Đến từ Liễu Ngưng, điểm nộ khí +444+444+444...
Tổ An hừ một tiếng:
- Cái này khó mà nói chắc được, nương nương mặt ngoài nhìn như ngăn nắp, nhưng thâm cung tịch mịch, chưa hẳn sẽ không muốn nam nhân.
Sắc mặt Hoàng Hậu thoáng cái lạnh xuống:
- Hỗn trướng, ngươi có biết bởi vì câu nói này, thì mặc kệ là bản cung hay Hoàng Thượng, đều sẽ tru cửu tộc của ngươi nhiều lần hay không.
Đến từ Liễu Ngưng, điểm nộ khí +999+999+999...
Động một chút lại muốn tru cửu tộc!
Tổ An cũng tức giận:
- Chỉ sợ nương nương còn chưa hiểu rõ tình huống, bây giờ bên ngoài còn có nhiều thích khách như vậy, coi như ta giết ngươi, người khác cũng chỉ tưởng thích khách làm, căn bản sẽ không hoài nghi đến trên người ta.
Hô hấp của Hoàng Hậu thoáng cái dồn dập lên, bộ ngực chập trùng, thế nhưng hai chữ “ngươi dám” cuối cùng không dám nói.
Từ vừa bắt đầu, tất cả cử chỉ của nam nhân này đều chứng minh hắn thật sự tình gì cũng làm ra được, nàng cũng không muốn bởi vì nóng giận nhất thời mà thật chết ở chỗ này.