Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1112 - Chương 1112: Ảm Nhiên Tiêu Hồn Người

Chương 1112: Ảm nhiên tiêu hồn người Chương 1112: Ảm nhiên tiêu hồn người

Đến từ Kiều Tuyết Doanh, điểm nộ khí +23 +23 +23...

- Không phải như ngươi nghĩ.

Tổ An vội vàng giải thích.

- Chủ yếu là vì cam đoan sau này an toàn không thể không làm như vậy...

Sau đó hắn đại khái giải thích chân tướng một chút.

Kiều Tuyết Doanh sửng sốt, giật mình từ sau tấm bình phong duỗi ra một cái đầu, xương quai xanh trắng nõn tinh xảo như ẩn như hiện:

- Ngươi nói là ngươi đánh mông Hoàng Hậu, hôn nàng, còn sờ… sờ… kết quả không chỉ chuyện gì cũng không có, nàng còn phải bảo hộ ngươi?

- Tựa hồ là vậy.

Thần sắc của Tổ An có chút cổ quái.

- Nói đến cái này còn phải cảm tạ ngươi, nếu không phải ngươi đột nhiên xuất hiện hù nàng, nói không chừng nàng còn không phục.

Kiều Tuyết Doanh yên tĩnh nhìn chằm chằm hắn, trong lòng thiên ngôn vạn ngữ trong lúc nhất thời không biết bắt đầu nói từ đâu, một lúc lâu sau phun ra một câu:

- Không hổ là ngươi.

Tổ An ngượng ngùng cười một tiếng, vội vàng đổi chủ đề:

- Lần trước không phải nhắc nhở ngươi, trước khi làm nhiệm vụ cuối cùng gì kia phải nói cho ta biết sao, may mắn lần này ta trùng hợp cũng ở trong cung, bằng không hậu quả thật không thể tưởng tượng nổi.

Kiều Tuyết Doanh lùi về sau tấm bình phong:

- Ta ở nhà không tìm được ngươi, thời gian cấp bách ta cũng không có cách, chỉ có thể theo U Ảnh Lâu xuất phát. Hì hì, ngươi ở trong cung cứu ta, chứng minh chúng ta quả nhiên là có duyên phận trời định.

- Lần sau chưa chắc có vận khí tốt như vậy.

Cảm nhận được ý cười trong giọng nói của nàng, Tổ An nghĩ thầm, tựa hồ nữ nhân nào cũng rất quan tâm loại duyên phận này.

- Đúng, ngươi biết cố chủ lần này là ai không?

Kiều Tuyết Doanh lắc đầu:

- Không biết, xưa nay U Ảnh Lâu rất bảo hộ tư ẩn của khách nhân, chớ nói chi sự tình lần này lớn như vậy.

Tổ An vốn cũng không ôm hi vọng:

- Qua chiến dịch này, triều đình khẳng định sẽ toàn lực đả kích U Ảnh Lâu, về sau ngươi không nên trở về nữa.

- Ừm, ta đã thực hiện hết ước định, giúp bọn hắn làm xong chuyện cuối cùng, về sau ta triệt để tự do.

Kiều Tuyết Doanh vừa nói vừa sửa sang lại y phục đi tới.

Hai mắt Tổ An tỏa sáng, Kiều Tuyết Doanh vốn môi hồng răng trắng, đáng yêu động lòng người, bây giờ thay đổi bộ quần áo này, càng tăng thêm tư thế hiên ngang, trong đầu hắn bỗng nhiên toát ra bốn chữ… chế phục dụ hoặc.

Thấy hắn nhìn mình chằm chằm, Kiều Tuyết Doanh vội cúi đầu dò xét mình:

- Thế nào, chẳng lẽ mặc sai?

Đáp lại nàng là một cái ôm, còn có một nụ hôn kéo dài nóng rực.

Một lúc lâu sau, Tổ An mới lưu luyến không rời tách môi, nhìn thiếu nữ trong ngực:

- Tuyết nhi, ngươi thật đẹp.

Nghe hắn ca ngợi, nội tâm thiếu nữ cũng đắc ý, trong đôi mắt ánh nước yêu kiều nhìn hắn:

- A Tổ...

Tổ An nhìn mà trong lòng đại động, trực tiếp bế nàng lên, quét sạch đồ vật trên bàn, sau đó đặt nàng lên mặt bàn.

Trái tim Kiều Tuyết Doanh cũng nhảy dồn dập:

- Người ta vừa mặc quần áo tử tế.

- Như vậy vừa vặn.

Tổ An trực tiếp hôn lên.

- Ngô ngô...

Sau nụ hôn dài, môi của hai người tách ra, Tổ An nhìn khuôn mặt kiều diễm như hoa, ánh mắt có chút mê ly của Kiều Tuyết Doanh, thâm tình nói:

- Tuyết nhi, đời này phu quân không phụ nàng!

Lúc này Kiều Tuyết Doanh cũng đã động tình, tất cả ngượng ngùng đều bị ném ra sau đầu.

- A Tổ…

Phảng phất như tiếng kêu hờn dỗi từ trong yết hầu truyền ra, âm thanh này của Kiều Tuyết Doanh vừa ngọt vừa nũng nịu, Tổ An đâu còn nhịn được, thân thể đè lên người nàng…

Lúc Tổ An dò xét cặp nhũ phong phập phồng, hô hấp của Kiều Tuyết Doanh lập tức khẩn trương lên, đôi bầu nhũ hoa trước ngực nàng nhô lên không chỉ có hình dạng hoàn mỹ và co dãn, hơn nữa còn cực kỳ mẫn cảm, Kiều Tuyết Doanh như bị kích thích, kìm lòng không được thấp giọng rên rỉ, tiếng kêu đứt quãng từ yết hầu bay vào trong tai thật động lòng người, miệng hắn thừa cơ từ cổ ngọc của nàng trợt xuống, lưỡi liếm vòng quanh đầu núm nhũ hoa trơn trượt, thỉnh thoảng còn dùng hàm răng cắn nhẹ và mút lấy, hai tay của Kiều Tuyết Doanh ôm chặc đầu hắn, thân thể nàng nhẹ nhàng run rẩy, lồng ngực phập phồng kịch liệt:

- Ah…

Qua không biết bao lâu, bên ngoài truyền đến tiếng bước chân ồn ào, có thị vệ đang kêu:

- Thích khách giống như chạy tới vùng này, mọi người cẩn thận tìm kiếm.

- Ai nha!

Kiều Tuyết Doanh đỏ mặt đẩy người yêu còn ở trên người ra, vội vã mặc lại y phục.

Hắn cũng đi tới tủ treo quần áo lấy ra một bộ y phục của Tú Y Sứ Giả mặc, lại giúp Kiều Tuyết Doanh đeo mặt nạ lên, rất nhanh trong phòng liền xuất hiện hai Tú Y Sứ Giả.

Tổ An quan sát đối phương, hài lòng gật đầu, trừ dáng người mềm mại nhỏ một chút, thì không khác gì Tú Y Sứ Giả.

Bất quá trên đời cũng có nam tử thấp bé, vấn đề không lớn.

Sau đó hắn kéo Kiều Tuyết Doanh quang minh chính đại đi ra ngoài.

- Ai!

Rất nhanh xung quanh có thị vệ vây tới.

Tổ An trực tiếp móc lệnh bài ra lắc lắc.

- Kim bài Tú Y Sứ Giả!

Những thị vệ kia giật mình, vội vàng hành lễ, phải biết Tú Y Sứ Giả vốn thần bí, thân phận địa vị lại cao, mà Kim bài Tú Y Sứ Giả là đẳng cấp tối cao trừ Đại thống lĩnh Chu Tà Xích Tâm.

Toàn bộ Tú Y Sứ Giả, chỉ có 10 vị Kim bài, dưới mỗi Kim bài đều trông coi một đoàn Ngân bài, Đồng bài Tú Y Sứ Giả, cho nên mỗi một Kim bài đều là người có quyền cao chức trọng, những thị vệ bọn họ làm sao chọc nổi.

- Xin hỏi đại nhân có nhìn thấy thích khách chạy tới bên này không?

Một thị vệ cố lấy dũng khí hỏi.

Tổ An trầm giọng nói:

- Không thấy, bất quá phương viên mấy chục trượng hẳn không có thích khách đi ngang qua.

Thị vệ kia thoải mái:

- Đại nhân nói như vậy, thì nhất định không sai, chúng ta đi!

Bình Luận (0)
Comment