Nghe xong tình báo của nàng, trong lòng Tổ An hơi động:
- Như vậy hơn phân nửa là thế lực khác rồi.
Trong lòng hắn nghi hoặc, hai thế lực này phối hợp không khỏi quá xảo đi, vừa rồi toàn bộ thị vệ của hoàng cung đều đuổi tới Khôn Ninh Cung, sau đó truy kích tàn quân U Ảnh Lâu, lúc này Đông Cung lại xảy ra vấn đề, những thị vệ kia lại chạy trở về chỉ sợ còn cần một đoạn thời gian, khó trách Chu Tà Xích Tâm lệnh tất cả Tú Y Sứ Giả ở phụ cận đi qua cứu viện.
Chờ chút, vì sao từ đầu tới cuối không thấy Chu Tà Xích Tâm?
Đáng tiếc cái lệnh bài này chỉ đơn hướng tuyên bố nhiệm vụ, không có công năng giao lưu câu thông.
Kiều Tuyết Doanh nói:
- A Tổ, ngươi mau trở về, bằng không về sau bị thanh toán sẽ rất phiền phức.
Tổ An do dự:
- Nhưng như vậy ta sẽ không thể tiễn ngươi.
Kiều Tuyết Doanh hé miệng cười duyên:
- Vừa rồi ở trong hoàng cung, ngươi bồi ta đi một đoạn đường như vậy đã đủ, ta thật rất vui vẻ.
Tổ An ôm thiếu nữ vào trong ngực, cảm thụ thân thể mềm mại của nàng:
- Tuyết nhi, ta nhất định sẽ tìm cơ hội đến Tinh Linh tộc thăm ngươi.
Ánh mắt của Kiều Tuyết Doanh cong như nguyệt nha, thanh âm ngọt đến khiến người ta rung động:
- Ừm, ta chờ ngươi.
Sau khi chia tay Kiều Tuyết Doanh, Tổ An đeo lên mặt nạ chạy về Đông Cung.
Hắn rất phiền muộn, đã hạ quyết tâm, làm hại ta và Tuyết nhi sớm phân biệt, đợi lát nữa đánh đấm giả bộ cho có khí thế là được.
Thế lực có thể ở Đông Cung hành thích Thái Tử tuyệt đối rất khủng bố, xuất mã nhất định đều là cao thủ, hắn không có hứng thú dùng sinh mạng để bảo vệ tên ngu ngốc mới gặp qua hai lần.
Vừa rồi ở Khôn Ninh Cung đánh đấm giả bộ cho có khí thế không thành công, lần này nhất định phải hấp thu giáo huấn.
Bất quá trên đường hắn không dám trì hoãn thời gian, những tin tức này lệnh bài cũng sẽ ghi chép, nếu chậm rãi đi qua, thì quá rõ ràng rồi.
Thời điểm hắn đuổi tới Đông Cung, phát hiện toàn bộ Đông Cung đã giết đến đỏ mắt.
Trên mặt đất khắp nơi đều là thi thể của thị vệ và thích khách áo đen, có thể nói máu chảy thành sông.
Lực lượng thủ vệ của Đông Cung hiển nhiên ở vào bên bờ biên giới sắp sụp đổ, chỉ có một trung niên nam tử mang theo số ít thị vệ đang khổ cực chống đỡ.
Từ quan phục của đối phương đến xem, hẳn là Thái Tử Thiếu Phó, cường giả Bát phẩm Tào Hậu.
Tề Vương là Thái Tử Thái Phó, nhưng lấy thân phận của Tề Vương, hiển nhiên không có khả năng thời gian dài ở bên người Thái Tử làm lão sư.
Cho nên Thái Tử Thiếu Phó mới là lão sư chính thức của Thái Tử.
Trước đó Tổ An bị Hoàng Hậu gọi đến Khôn Ninh Cung, cho nên chưa kịp gặp mặt hắn.
Có lẽ làm thầy Thái Tử lâu, cả người hắn có một loại uy nghiêm không hiểu, xuất thủ cũng đường đường chính chính, mấy cao thủ cao nhất bên thích khách đều bị hắn cản lại.
Quả nhiên không hổ là cường giả Bát phẩm, Tổ An nhìn mà tán thưởng không thôi.
Đáng tiếc dù sao cũng lấy ít đánh nhiều, tuy hắn uy thế lẫm liệt, nhưng lúc này cũng chỉ có thể nỗ lực phòng thủ mà thôi.
Tổ An dời mắt, nhìn thấy Thái Tử Phi cũng cầm kiếm chiến đấu.
Thái Tử Phi rất đẹp, lại thêm dáng người cao gầy, khi chiến đấu váy áo tung bay, vòng eo linh động, cả người giống như tiên nữ trong tranh.
Tổ An nhịn không được âm thầm đánh giá, so với lão bà Sơ Nhan chỉ kém một chút mà thôi.
Nàng che chở Thái Tử ở sau lưng, lúc này đại bàn tử núp ở nơi hẻo lánh run lẩy bẩy, tuy hắn từ nhỏ được Hoàng Đế dùng thiên tài địa bảo tẩy gân phạt tủy, khí lực lớn hơn thường nhân, nhưng căn bản không có đảm lượng dám ra tay trợ giúp thê tử của mình.
Hai bên hắn che chở hai tên thái giám, chính là Tiểu Từ Tử và Tiểu Hà Tử, hai người một cái cầm băng ghế, một cái nắm cây chổi, toàn thân run rẩy nhìn bốn phía.
Tổ An không còn gì để nói, các ngươi là nghiêm túc sao, tốt xấu gì cũng cầm thanh đao chứ, trên mặt đất tất cả đều là thi thể, tùy tiện lấy một thanh không được sao.
Tu vi của Thái Tử Phi đại khái ở Ngũ phẩm Lục phẩm, thả trên giang hồ cũng coi như cao thủ, đại bộ phận thích khách cũng chỉ như vậy mà thôi.
Đáng tiếc nàng dù sao cũng là Thái Tử Phi quen sống an nhàn sung sướng, thiếu hụt kinh nghiệm thực chiến.
Nhiều lần xém chút bị thích khách gây thương tích, may mắn bên cạnh có một thân ảnh nhỏ nhắn xinh xắn che chở nàng.
Tịch Tà Kiếm Pháp?
Tổ An âm thầm kinh hô, có điều rất nhanh kịp phản ứng, chỉ là thân pháp ra chiêu rất nhanh, có chút tương tự Tịch Tà Kiếm Pháp mà thôi.
Hắn đã thấy rõ thân ảnh kia, là thiếp thân thị nữ của Thái Tử Phi Dung Mạc, tu vi của nàng lại cao hơn Thái Tử Phi nhiều, mỗi lần thân hình lóe qua, sẽ lưu lại trên người sát thủ một vết thương.
Càng làm cho Tổ An giật mình là vũ khí của nàng, không phải đao thương kiếm kích, mà là một cây kim may nhỏ bé!
Cảm giác không hề bá đạo giống Đông Phương Bất Bại, mà giống như...
Hắn nghĩ nửa ngày, rốt cục nghĩ đến một hình dung chuẩn xác, tràng cảnh Dung ma ma trong phim Hoàn Châu Cách Cách, dùng kim đâm ngón tay Tiểu Yến Tử và Tử Vi.
Con mẹ nó sao có thể giống Dung ma ma được.
Tổ An thực không cách nào liên hệ thị nữ đáng yêu động lòng người trước mắt và Dung ma ma lại với nhau.
A, không đúng, nhìn tu vi nàng biểu hiện ra ngoài, chỉ sợ cũng sáy bảy phẩm, thiên phú cao như Sở Sơ Nhan, Bùi Miên Mạn, không có kỳ ngộ mà nói, ăn no bể bụng cũng chỉ Lục phẩm, tiểu thị nữ này có tài đức gì, tu vi còn cao hơn hai nàng lúc đầu?
Hắn lập tức tỉnh ngộ, tuổi tác của đối phương tuyệt đối không giống bề ngoài, nói không chừng thật là một lão ma ma.