Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1115 - Chương 1115: Ta Cũng Muốn Khiêm Tốn, Nhưng Thực Lực Không Cho Phép

Chương 1115: Ta cũng muốn khiêm tốn, nhưng thực lực không cho phép Chương 1115: Ta cũng muốn khiêm tốn, nhưng thực lực không cho phép

Mặt khác trong Đông Cung cũng có mấy Tú Y Sứ Giả, hiển nhiên bọn họ ở phụ cận, vừa vặn tiếp được tin tức chạy tới.

Đáng tiếc trên eo những người này trên cơ bản đều là Đồng bài, chỉ có một Ngân bài, tu vi mặc dù không tệ, nhưng không có ảnh hưởng gì với đại cục, chỉ thoáng trợ giúp bên Thái Tử hóa giải một chút áp lực mà thôi.

Tổ An xác định mặt nạ mang tốt, suy nghĩ kéo một hai thích khách đến ứng phó là được, ai biết hắn xuất hiện không có giấu diếm được song phương, nhìn thấy đến là một Tú Y Sứ Giả, bên thích khách nhíu mày, nhưng không quá để ý, những Tú Y Sứ Giả này tu vi đơn thể không tính quá cao, hơn nữa ngày bình thường không có việc gì sẽ không mang lệnh bài thay Thiên Tử hành sự mà Hoàng Đế ban cho, không đủ gây sợ.

Nhưng lúc này mấy Tú Y Sứ Giả kia nhìn thấy Tổ An lại hai mắt tỏa sáng:

- Là Kim bài đại nhân, chúng ta được cứu rồi!

Nghe được âm thanh này, tất cả mọi người nhìn lại, mấy thích khách tu vi cao trực tiếp lao đến.

Tổ An:

- ...

Con mẹ nó, lão tử vì đánh đấm giả bộ còn cố ý thu Kim bài lại, kết quả vẫn bị các ngươi nhận ra?

Một thích khách vốn đang vây công Thái Tử Thiếu Phó Tào Hậu công tới Tổ An.

- Thất phẩm!

Nhìn thấy uy thế của đối phương, Tổ An rất nhanh liền phán đoán ra tu vi.

Trong lòng của hắn chửi mẹ, người này rõ ràng là tu vi cao thứ hai trong đám thích khách, vậy mà để xuống mặc kệ Tào Hậu, tự mình lên, hơn nữa còn mang theo mấy đồng bạn công tới, những người kia chí ít đều là Lục phẩm!

Mặt mũi của các ngươi đâu, cỗ lực lượng này không nên đi đối phó Tào Hậu hoặc đi đối phó Thái Tử sao, tới chỗ ta làm gì.

Thực ra đây là vì hắn làm Tú Y Sứ Giả thời gian quá ngắn, không hiểu Kim bài sứ giả là khái niệm gì.

Toàn bộ Tú Y Sứ Giả, Tú Y Sứ Giả Kim bài chỉ có mười vị, mỗi người trừ tâm tư nhạy bén phá án, yêu cầu cơ bản nhất chính là cao thủ, cao thủ đỉnh phong.

Chí ít cũng phải là Thất phẩm, thậm chí truyền thuyết còn có Cửu phẩm.

Trước đó Hoàng Hôi Hồng được phái đến Minh Nguyệt Thành đuổi bắt Tổ An bất quá chỉ là Ngân bài sứ giả mà thôi, có thể thấy được Kim bài sứ giả cao bao nhiêu.

Ở trong mắt người khác, một Kim bài sứ giả uy hiếp còn lớn hơn Thái Tử Thiếu Phó Tào Hậu.

Dù sao bọn họ không biết Kim bài sứ giả trước mắt này đến cùng là vị nào, nếu tới Cửu phẩm, bọn họ căn bản không cần đánh.

Cho nên chỉ có thể phân ra lực lượng lớn nhất đến ngăn cản hắn.

Tổ An cũng không dám thất lễ, vội vàng huy chưởng cùng thích khách Thất phẩm kia đối chưởng.

Thích khách Thất phẩm kia chỉ cảm thấy kình lực trên tay mình như trâu đất xuống biển, không khỏi kinh hãi:

- Hỏng bét, ít nhất là Bát phẩm!

Hắn không biết đây là hiệu quả của Thao Thiết Thôn Thiên Quyết, chỉ nghĩ tu vi của đối phương hơn xa mình, đương nhiên tình huống này còn không giống Cửu phẩm, Cửu phẩm mà nói, một chưởng mình đã bàn giao.

Bọn họ thầm hô không may, nếu tới là Kim bài sứ giả Thất phẩm thì tốt biết bao nhiêu.

Bên Thái Tử lại tinh thần chấn động, đôi mắt đẹp của Thái Tử Phi nhìn sang bên này, nghĩ thầm sau khi việc này kết thúc, ta phải cảm ơn vị này.

Tổ An cũng có chút hoảng hốt, tuy hắn biết bây giờ tu vi của mình không thể dựa theo đẳng cấp bình thường cân nhắc, nhưng cứng đối cứng với cao thủ Thất phẩm đỉnh phong, lại không hề rơi xuống hạ phong, thì hoàn toàn không nghĩ tới.

Nguyên lai ta đã mạnh như vậy?

Lúc này hai thích khách khác một trái một phải công tới, hiển nhiên là muốn chia sẻ áp lực cho đồng bạn Thất phẩm.

Tổ An biết những thích khách này tinh thông kỹ thuật giết người, không dám chậm trễ chút nào, nếu lật thuyền trong mương vậy thì quá mất mặt.

Hắn không muốn thi triển võ công bình thường bại lộ mình, thế là thi triển Thao Thiết Thôn Thiên Quyết, tuy còn không đạt tới trình độ của Vũ Canh, lòng bàn tay hóa thành hắc động, nhưng đã có thể ở trong lòng bàn tay hình thành một luồng khí xoáy cường đại.

Trường kiếm của thích khách bên trái đánh tới, nguyên khí bị thôn phệ sạch, sau đó thuận tay phất ra, xoắn trường kiếm trong tay đối phương méo mó thành sắt vụn.

Thích khách kia kinh hãi, vội vàng bay ngược về, nhưng Tổ An sao sẽ buông tha cơ hội tốt như vậy, tốc độ vốn là thế mạnh của hắn, trực tiếp bước tới bên người, vung chưởng đánh cho đối phương phun máu.

Tất cả mọi người sửng sốt, người này thật mạnh!

Ngay cả Thái Tử Thiếu Phó Tào Hậu cũng kinh nghi bất định liếc nhìn, Kim bài Tú Y Sứ Giả kia là người phương nào, vì sao mình nhìn không thấu tu vi của hắn? Rõ ràng nhìn tu vi không tính quá cao, chẳng lẽ đã tinh hoa nội liễm, phản phác quy chân, tu vi hơn xa mình, cho nên mình mới nhìn không thấu?

Hai con ngươi của Thái Tử Phi cũng dị sắc liên tục, nàng không đến nỗi nhìn trúng Tú Y Sứ Giả kia, chỉ là thời khắc nguy cấp có người đáng tin thủ hộ, luôn có thể khiến người ta an lòng.

Nhìn thấy những người kia kiêng kị và sùng bái, Tổ An có chút thoải mái.

Tu hành vì cái gì? Không trang bức còn có ý nghĩa sao?

Đồng thời hắn âm thầm cảm thán, Thao Thiết Thôn Thiên Quyết dùng thật tốt, có thể hút sạch kình lực của đối phương, khiến người ta căn bản không có cách nào dò xét tu vi thực tế của mình, quả thực là lợi khí giả heo ăn thịt hổ.

Đương nhiên hắn cũng không dám ở trước mắt bao người chính thức thi triển Thao Thiết Thôn Thiên Quyết đi hấp thu công lực của người khác, hắn còn không muốn trở thành công địch của giới tu hành, loại chuyện này vụng trộm dùng là được.

Đến từ Thu Hồng Lệ, điểm nộ khí +123!

...

Hệ thống lục tục ngo ngoe thu rất nhiều điểm nộ khí, hiển nhiên những thích khách kia nhìn thấy đồng bạn thụ thương, tâm tình chập chờn, bất quá bên trong có cái tên để Tổ An sửng sốt.

Bình Luận (0)
Comment