Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1144 - Chương 1144: Cự Tuyệt (2)

Chương 1144: Cự tuyệt (2) Chương 1144: Cự tuyệt (2)

Tổ An cũng không nhớ rõ bọn họ, lúc đó Đông Cung quá loạn, hắn chỉ thuận tay cứu một số thị vệ, không nghĩ tới bọn họ cũng là người trong đó:

- Hai vị khách khí, không biết hai vị huynh đài xưng hô như thế nào?

Hắn còn có một thân phận khác là Thái Tử Xá Nhân, cùng những thân vệ này tạo mối quan hệ là chuyện tốt.

- Không dám không dám, ta gọi Phác Đoạn Điêu.

Thị vệ mắt thâm quầng cười híp mắt nói.

- Ta gọi Tiêu Ti Côn.

Thị vệ cao gầy cố gạt ra nụ cười, đáng tiếc còn khó coi hơn khóc.

Thần sắc của Tổ An cổ quái:

- Người đặt tên cho hai vị thật là nhân tài.

Phác Đoạn Điêu và Tiêu Ti Côn không ngừng gật đầu:

- Hắc hắc, chúng ta cũng cảm thấy như vậy.

Một đám thị vệ vây tới, hỏi thăm tình huống trận đại chiến lúc đó, từng người dùng ánh mắt ngưỡng mộ nhìn hắn.

Tổ An nghe mà có chút lâng lâng, Thái Y Viện thật là phúc địa của ta, người ở đây quá tốt, nói chuyện lại dễ nghe.

Có điều hắn không quên ý đồ đến của mình, cố ý ho khan vài tiếng:

- Ta có tổn thương trong người, đi lấy thuốc trước.

Phác Đoạn Điêu và Tiêu Ti Côn xung phong nhận việc:

- Thập Nhất đại nhân, chúng ta dẫn ngươi tới tìm Viện Phán đại nhân của Thái Y Viện.

Bọn họ thân là thị vệ, thỉnh thoảng thụ thương sẽ đến bên này, nên rất quen thuộc.

Người đứng đầu Thái Y Viện là Viện Lệnh, nhưng ngày bình thường rất nhiều sự vụ cụ thể là do hai Viện Phán dưới Viện Lệnh quản lý, hôm nay đang trực là Tả Viện Phán Mã An Mã đại nhân.

- Đa tạ hai vị.

Tổ An chắp tay.

- Thập Nhất đại nhân khách khí.

Trong lòng Phác Đoạn Điêu và Tiêu Ti Côn mừng thầm, Thập Nhất đại nhân này không cao lạnh giống Kim bài sứ giả khác, cùng hắn rút ngắn quan hệ sẽ chuẩn không sai, về sau nói không chừng còn có thể ôm bắp đùi.

Rất nhanh bọn họ tìm tới Viện Phán đại nhân, nói rõ ràng ý đồ đến, Viện Phán đại nhân là lão đầu râu dê, dò xét Tổ An một chút:

- Không biết đại nhân thương tổn ở đâu?

Tổ An nói:

- Trước đó tiếp một kiếm của Đại Tông Sư, luôn cảm thấy có chút mất hồn mất vía, hơi suy nghĩ đầu óc liền đau nhức.

- A, ngươi là bị thương thần hồn rồi, ta xem xem có dược vật nào có thể trị thần hồn không.

Viện Phán đại nhân vuốt râu dê nhíu mày suy nghĩ, ngày bình thường loại bệnh này rất ít gặp phải, cho nên hắn nhất thời không nắm chắc được.

Tổ An dò hỏi:

- Có Ngũ Uẩn Bí Chi không?

Hai mắt Viện Phán đại nhân tỏa sáng:

- Không tệ, vật này có thể ôn dưỡng thần hồn, trước đó vài ngày Man tộc phía tây tiến cống hai cây.

Tổ An mừng rỡ, trước khi đi Vân Gian Nguyệt đại khái phân tích, có mấy loại dược vật quá mức trân quý, cho dù là Thái Y Viện cũng không khả năng có, sau đó cố ý chọn mấy loại xác suất lớn để hắn đến hỏi, không nghĩ tới lại có.

Nhưng Viện Phán đại nhân cau mày nói:

- Thế nhưng vật này cực kỳ trân quý, theo thường lệ là chuẩn bị cho phi tần hoàng tử, chỉ sợ không thể cho đại nhân...

Lúc này Phác Đoạn Điêu và Tiêu Ti Côn gấp:

- Thập Nhất đại nhân vì cứu Thái Tử và Thái Tử Phi mới thụ thương, chẳng lẽ cũng không thể dùng loại thuốc này?

Viện Phán đại nhân lắc đầu, tư thế giải quyết việc chung:

- Thật xin lỗi, quy củ là quy củ, thuốc này chỉ cho hoàng thất dùng, không thể cho người khác.

Hai thị vệ không tiện nói gì, bọn họ chỉ là hai tiểu thị vệ trưởng ở Đông Cung, không có cách nào ép buộc Viện Phán của Thái Y Viện, hơn nữa bọn họ quanh năm ở trong cung, xác thực biết rất nhiều quy củ.

Tổ An trầm ngâm một lát, cầm ra Kim bài của mình:

- Hoàng Thượng phái ta tra án, ta thụ thương chưa lành, căn bản không có cách nào tra, ảnh hưởng hoàng mệnh ngươi gánh được trách nhiệm không?

Trên mặt Viện Phán lóe lên vẻ không vui:

- Thập Nhất đại nhân không cần cầm hoàng mệnh ra ép ta, bản quan không để mình bị đẩy vòng vòng, nếu đại nhân có thể tìm Hoàng Thượng lấy tới thánh chỉ hoặc khẩu dụ, bản quan lập tức đưa thuốc cho ngươi không nói hai lời.

Đến từ Mã An, điểm nộ khí +413!

Tổ An buồn bực, hình như ta không có đắc tội gia hỏa này nha, sao cảm giác hắn có địch ý với mình?

Nhưng nếu không lấy được thuốc, sợ rằng thương thế của Vân Gian Nguyệt sẽ càng ngày càng nặng.

Chẳng lẽ phải đi trộm sao?

Không được, không nói hôm nay náo thích khách, trong cung đề phòng sâm nghiêm hơn ngày thường gấp mười lần, coi như mình thành công trộm được Ngũ Uẩn Bí Chi, cũng sẽ rước lấy hoài nghi.

Dù sao ta chân trước vừa tới tìm thuốc này không thành, đảo mắt thuốc này bị trộm, không nghi ngờ ta mới có quỷ.

Thời điểm khó xử, bỗng nhiên một làn gió thơm bay tới, thanh âm êm tai lại uy nghiêm truyền đến:

- Không biết ta muốn dùng thuốc này có tư cách không?

Mọi người quay đầu, ngạc nhiên phát hiện rất nhiều thái giám cung nữ vây quanh một mỹ nhân mỹ lệ, da thịt trắng nõn, kim trâm trên búi tóc sáng ngời rạng rỡ, nàng ăn mặc rất lộng lẫy, nếu là người khác rất dễ dàng không khống chế được loại phong cách này, hơi không chú ý sẽ có vẻ diễm tục hoặc nhà giàu mới nổi, nhưng nàng hoàn toàn không có vấn đề này.

- Gặp qua Thái Tử Phi!

Phác Đoạn Điêu và Tiêu Ti Côn hành lễ, Mã An cũng thay đổi thái độ kiêu căng, vội vàng thỉnh an.

- Các ngươi có thương tích trong người, không cần đa lễ.

Thái Tử Phi phất tay, trên mặt lộ ra nụ cười vừa đúng, nhất thời để hai thị vệ như gió xuân ấm áp.

- Thái Tử Phi lại quan tâm chúng ta!

Trong lòng hai thị vệ cực kỳ kích động, trong khoảng thời gian này ở chung, bọn họ tôn kính Thái Tử Phi còn hơn Thái Tử, dù sao bộ dáng của Thái Tử thực rất khó khiến người ta tôn kính.

Đáng tiếc, nữ tử giống thần tiên như Thái Tử Phi, chỉ có thể gả cho Thái Tử...

Bình Luận (0)
Comment