Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1145 - Chương 1145: Trọng Sắc Khinh Bạn

Chương 1145: Trọng sắc khinh bạn Chương 1145: Trọng sắc khinh bạn

Ý nghĩ này vừa dâng lên, hai thị vệ lập tức cắt đứt, những sự tình hoàng gia này không phải hai người bọn họ có thể xen vào.

Tổ An hơi kinh ngạc liếc nhìn nàng, thực không nghĩ tới sẽ ở chỗ này gặp phải nàng.

Bất quá thấy những cung nữ thái giám sau lưng nàng bê quà tặng, lập tức kịp phản ứng, nàng hẳn là dẫn người đến thăm hỏi những thị vệ thụ thương.

Thủ đoạn thu mua nhân tâm của nữ nhân này xác thực rất lợi hại, nhìn bộ dáng kích động của đám người Phác Đoạn Điêu liền biết.

Chú ý tới ánh mắt của hắn, Thái Tử Phi hơi gật đầu tỏ ý, sau đó nhìn Thái Y Viện Phán:

- Mã đại nhân, ta muốn dùng Ngũ Uẩn Bí Chi, không biết có được không?

Viện Phán Thái Y Viện chỉ hơi chút do dự, suy đoán mục đích đối phương muốn thuốc này, bất quá lập tức cười làm lành nói:

- Thái Tử Phi nói gì vậy chứ, ngài muốn đương nhiên được, người đâu, nhanh đi lấy Ngũ Uẩn Bí Chi ra.

Có dược đồng vội vàng rời đi, cũng không lâu lắm liền bưng một hộp ngọc ra, Viện Phán Thái Y Viện cung kính giao cho Thái Tử Phi:

- Ngũ Uẩn Bí Chi cực kỳ trân quý, cho nên dùng hộp ngọc bảo hộ miễn cho dược tính tứ tán, mặt khác xung quanh hộp ngọc còn khắc trận pháp bảo trì dược tính, nếu Thái Tử Phi lấy ra thì nên dùng nhanh.

Thái Tử Phi mỉm cười:

- Đa tạ Mã đại nhân.

Tổ An nhức cả trứng, lão đầu này đối với ta một bộ kiệt ngao bất thuần, đối với Thái Tử Phi lại thành liếm chó.

Lại nói hiện tại Ngũ Uẩn Bí Chi đến trên tay Thái Tử Phi càng phiền toái hơn, vốn muốn từ trong tay nàng trộm khả năng càng dễ dàng hơn, nhưng thân phận nàng quá mẫn cảm, bất cứ chuyện gì cũng sẽ diễn hóa thành đại sự.

Lúc này Thái Tử Phi mang theo cung nữ thái giám đi ra ngoài thăm hỏi thương binh, rất nhanh bên ngoài truyền đến tiếng hoan hô, hiển nhiên bọn họ làm thị vệ, được Thái Tử Phi thăm hỏi đều kích động không thôi.

Tổ An âm thầm đậu đen rau muống, ở trong Đông Cung rõ ràng dữ dằn, hiện tại đối với người ngoài lại hòa thuận như thế, quá biết diễn.

Lại nói nàng thu mua nhân tâm như vậy không sợ Hoàng Đế kiêng kị sao?

Có điều hắn lập tức nhớ tới bộ dáng nhược trí của Thái Tử, nói không chừng Hoàng Đế ước gì con dâu này có chút thủ đoạn, như thế tương lai càng có thể phụ tá Thái Tử, đương nhiên sẽ không để ý những thứ này.

Hắn lắc đầu, quyết định rời khỏi nơi này trước, lại chậm rãi nghĩ biện pháp, Thái Y Viện không phải còn có một đóa Ngũ Uẩn Bí Chi sao, tối nay lại đến nghĩ biện pháp.

Hắn đi ra ngoài không bao lâu, bỗng nhiên sau lưng truyền tới thanh âm giòn tan, cực kỳ dễ nghe êm tai:

- Thập Nhất đại nhân xin dừng bước.

Tổ An quay đầu, nhìn Thái Tử Phi chậm rãi đi tới:

- Thái Tử Phi có gì chỉ giáo?

Hắn chú ý tới những cung nữ thái giám của Thái Tử Phi đang ở bên trong chia quà cho thị vệ thụ thương, hiển nhiên lấy thân phận của Thái Tử Phi, lộ diện an ủi một chút đã đủ long trọng, không cần nàng tự mình đi làm những chuyện này.

Không biết vì sao, hắn luôn có một loại cảm giác, thời điểm Thái Tử Phi nói chuyện với hắn, thanh âm không giống ngày thường, ngày thường nàng cố ý bảo trì ngữ điệu uy nghiêm, thỉnh thoảng sẽ cho người cảm thấy khá dữ, nhưng lúc này thanh âm nói chuyện ôn nhu êm tai, nào có chút hỏa khí như ngày bình thường.

Thái Tử Phi cách hắn vài thước thì dừng lại, không có tới gần, nàng rất hiểu quy củ trong cung, phải cùng ngoại thần duy trì đủ khoảng cách:

- Trước đó được Thập Nhất đại nhân cứu ta... và Thái Tử, còn một mực chưa kịp nói lời cảm tạ.

- Thái Tử Phi khách khí, đây là ta phải làm.

Tổ An sóng yên biển lặng trả lời, trước đó bởi vì ôm nàng, còn là cứu người, xém chút bị Hoàng Đế chặt, bây giờ lông cánh còn chưa đủ, nên cùng nàng giữ một khoảng cách cho thỏa đáng.

- Thập Nhất tiên sinh tiện tay, lại cứu tánh mạng của chúng... ta, ta làm sao có thể không cảm kích.

Trên mặt Thái Tử Phi không còn nghiêm túc như ngày thường, ngược lại khóe môi hơi giương lên, nhìn giống như một mỹ thiếu nữ tâm tình vui vẻ.

- Đúng rồi, vừa rồi nghe các ngươi nói chuyện phiếm, tựa hồ ngươi bị thích khách kia gây thương tích?

- Còn tốt, không có gì đáng ngại.

Nhìn nữ tử trước mắt, Tổ An có chút hoảng hốt, nàng thật là Thái Tử Phi hung hăng kia sao.

Lúc này Thái Tử Phi phất tay, rất nhanh có thị nữ bưng một hộp ngọc đi tới trước mặt Tổ An:

- Nghe nói thần hồn của tiên sinh bị hao tổn, Ngũ Uẩn Bí Chi này liền tặng cho tiên sinh, ngươi là bởi vì cứu Thái Tử và ta thụ thương, chúng ta sao có thể ngồi yên không quan tâm.

Nàng thân là Thái Tử Phi, không biết trong cung ngoài cung có bao nhiêu ánh mắt nhìn chằm chằm, tự nhiên không có khả năng tự mình giao đồ vật cho ngoại nam.

Tổ An không ngờ nàng sẽ cho mình Ngũ Uẩn Bí Chi, không khỏi mừng rỡ, thu lấy nói:

- Đa tạ Thái Tử Phi.

Hai người lại tùy ý trò chuyện vài câu, Tổ An liền chắp tay cáo lui, thân phận của song phương trò chuyện quá lâu không thích hợp.

Nhìn bóng lưng hắn rời đi, Thái Tử Phi có chút ngẩn người, không biết suy nghĩ cái gì.

Lúc này cung nữ bên cạnh nàng nhỏ giọng nói:

- Thái Tử Phi, chúng ta không phải đến tìm thuốc cho Dung Mạc tỷ tỷ sao, ngài cho hắn Ngũ Uẩn Bí Chi, Dung Mạc tỷ tỷ làm sao bây giờ?

Nụ cười của Thái Tử Phi cứng đờ:

- Ai nha, ta quên việc này, Đi đi đi, chúng ta nhanh đi tìm Thái Y lấy thuốc.

Đám người Thái Tử Phi đi không lâu, Tả Vệ tướng quân Trình Hùng dẫn người đến, trực tiếp tìm Viện Phán Thái Y Viện:

- Hôm nay trong Thái Y Viện có mất loại thuốc nào không?

Viện Phán Thái Y Viện biến sắc, vội vàng nói:

- Thái Y Viện chúng ta trên dưới tận trung cương vị công tác, tuyệt đối không dám lười biếng, sao có thể làm mất thuốc.

Bình Luận (0)
Comment