Một chốc lát này thị vệ dưới trướng Trình Hùng cũng tìm bảy tám phần, ám chỉ hắn không có phát hiện.
Trình Hùng rơi vào trầm tư, bây giờ cả viện còn không có điều tra cũng chỉ có cái giường trước mắt.
Hắn chắp tay nói:
- Chúng ta còn cần tìm gầm giường một chút, Thập Nhất đại nhân sẽ không để tâm chứ?
Tổ An nhướng mày:
- Trình tướng quân đây là ý gì, chẳng lẽ dưới gầm giường của ta có người hay không, ta còn không biết?
Thân là một Kim bài Tú Y Sứ Giả, nếu như chút năng lực ấy cũng không có, vậy đơn giản là làm trò hề cho thiên hạ, đối phương biết rõ năng lực của bọn họ còn yêu cầu như vậy, xác thực rất quá đáng.
Trình Hùng cười hắc hắc nói:
- Chúng ta cũng không có ý khác, chỉ là bây giờ Thập Nhất đại nhân thụ thương không nhẹ, chỉ sợ cảm ứng không nhạy bén như ngày bình thường, chúng ta giúp đỡ tra một chút, như vậy Thập Nhất đại nhân ngủ cũng an tâm hơn.
Hắn vừa dứt lời, cũng không đợi Tổ An đồng ý, liền ra hiệu hạ nhân đi điều tra.
Mấy thị vệ nằm rạp trên mặt đất, cầm lấy đao đâm vào.
Đáng tiếc đâm nửa ngày, đồ vật gì cũng không có.
Tổ An âm thầm buông lỏng một hơi, tâm nghĩ các ngươi có thể ở dưới gầm giường phát hiện vấn đề mới có quỷ, đúng lúc này, bên tai truyền đến Vân Gian Nguyệt nguyên khí truyền âm:
- Thích hợp biểu hiện ra mình phẫn nộ, bằng không sẽ lộ sơ hở.
Trong lòng Tổ An giật mình, lập tức kịp phản ứng, nếu như đường đường một Kim bài Tú Y Sứ Giả, tùy ý những người này lật cả nhà, ngược lại không có phản ứng gì mà nói, càng chứng minh có tật giật mình.
Hắn hừ một tiếng, tay phất, trực tiếp thi triển Thao Thiết Thôn Thiên Quyết, những thị vệ vừa đứng lên kia chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng đánh tới, không cầm nổi binh khí trong tay, ào ào bay đi.
Cổ tay của Tổ An thuận thế lắc một cái, trường đao bị bóp méo thành bánh quai chèo, hắn lạnh lùng nói:
- Ở trong phòng ta động binh khí, Trình tướng quân không dạy các ngươi quy củ sao?
Những thị vệ kia đầu đầy mồ hôi lạnh, vội vàng bồi tội.
Ngay cả Trình Hùng cũng nheo mắt, mất tự nhiên nhìn những phế liệu trên đất, hắn vội vàng chắp tay nói:
- Bọn thủ hạ bắt tặc sốt ruột, chọc giận Thập Nhất đại nhân, mong được tha thứ.
Lúc này nội tâm của hắn cũng dời sông lấp biển, không phải sợ hãi tu vi của đối phương, vừa rồi đối phương bày ra nguyên khí ba động cũng không cao hơn hắn bao nhiêu, nhưng vấn đề ở chỗ hắn nhìn không ra kết quả một chiêu kia, hắn tự hỏi đổi chỗ mà xử, không có cách nào làm được như vậy.
Thậm chí ngay cả đối phương là nguyên tố hệ gì cũng nhìn không ra.
Tổ An lạnh nhạt nói:
- Đã bắt tặc sốt ruột thì mau đi bắt tặc, chạy đến chỗ ta lãng phí thời gian làm gì?
Trình Hùng biến sắc, có điều rất nhanh khôi phục lại, lệnh hạ nhân ra ngoài:
- Hôm nay quấy rầy, mong Thập Nhất đại nhân không nên để ở trong lòng.
Tổ An mặt lạnh, không nói lời nào.
Trình Hùng cảm thấy có chút không thú vị, bước chân rời đi, thời điểm đến cửa liếc hắn một cái, nói đầy ý vị sâu xa:
- Thập Nhất đại nhân xuất thủ long tinh hổ mãnh, không giống như thụ thương nha.
Tổ An lạnh nhạt nói:
- Coi như thụ thương, đường đường Kim bài Tú Y Sứ Giả, đối phó mấy tiểu lâu la cũng cần khí lực sao.
Sắc mặt Trình Hùng âm trầm, lời này của đối phương cũng chửi cả hắn, có điều hắn thật không nắm được, bởi vì mỗi Kim bài Tú Y Sứ Giả đều cực kỳ thần bí, hắn không xác định mình có thể thắng được đối phương.
Không cam lòng nhìn ổ chăn của đối phương một chút, nếu đối phương yếu hơn hắn, nói không chừng hắn đã trực tiếp vén chăn lên kiểm tra, đáng tiếc đối phương biểu hiện ra quá mạnh, hắn đành phải từ bỏ suy nghĩ nhấc chăn.
Hắn âm thầm tự an ủi mình, hình dáng ổ chăn nhìn không có khả năng giấu một người trưởng thành, nhiều lắm là có thể giấu tiểu hài tử, thế nhưng thích khách tiến cung sao có thể là trẻ con?
Hơn nữa vừa rồi hắn vào phòng đã dùng khí thế cảm ứng một lần, trong phòng trừ Tổ An, thì không có cảm giác được người khác tồn tại, cho nên mới không có kiên trì.
- Chẳng lẽ ta đoán sai?
Lần này không thu hoạch được gì, còn đắc tội một Kim bài sứ giả, Trình Hùng âm trầm mang theo thủ hạ rời đi.
Tổ An tiện tay ấn chìa khóa, đại môn của biệt viện tự động đóng lại.
Thế giới này cũng có chỗ tốt, mặc dù không có khoa học kỹ thuật, nhưng rất nhiều công năng kiếp trước có thể thông qua tri thức tu hành thay thế.
Hắn vừa đóng cửa lại, chăn mền liền bị xốc lên, một thanh âm nhỏ nhắn xinh xắn từ bên trong chui ra.
Nhìn Vân Gian Nguyệt bộ dáng tiểu la lỵ, Tổ An kìm lòng không được muốn đi qua xoa bóp mặt nàng, thật quá đáng yêu rồi.
- Ngươi muốn chết hả?
Vân Gian Nguyệt hất tay hắn ra, sau đó thân thể vặn vẹo vài cái, lại dần dần khôi phục bình thường, từ một tiểu la lỵ biến thành ngự tỷ thành thục phong vận.
Tổ An nhịn không được cảm thán:
- Có người khen qua ngươi, bộ dạng ngươi biến nhỏ quá đáng yêu không.
Trên mặt Vân Gian Nguyệt đỏ ửng lóe lên một cái rồi biến mất:
- Sự tình vừa rồi không cho phép nói cho bất luận kẻ nào, ngay cả Hồng Lệ cũng không được, bằng không bổn tọa sẽ giết ngươi!
Thần sắc Tổ An cổ quái:
- Ý tứ là trước kia, bộ dáng này của ngươi không có bị người thấy qua?
- Cũng không phải.
Vân Gian Nguyệt lộ vẻ hoài niệm.
- Có lúc ở trong giáo quá nhàm chán, sẽ lấy hình thái này vụng trộm chạy tới thành trấn phụ cận chơi một chút.
Tổ An:
- ? ? ?
Ngươi là nhất giáo chi chủ, còn đường đường là Ma giáo, loại tâm tính này có phải có điểm gì là lạ hay không.
Vân Gian Nguyệt lập tức tỉnh ngộ lại, tựa hồ mình bất tri bất giác để lộ ra không ít bí mật, ánh mắt nàng thoáng cái trở nên cực kỳ nguy hiểm:
- Vừa rồi tựa hồ ngươi thừa cơ sờ ta?