Vân Gian Nguyệt dù sao cũng là nhất giáo chi chủ, phân rõ lợi hại, hít sâu một hơi, tâm tình ổn định lại.
Lúc này bên ngoài truyền đến thanh âm không kiên nhẫn của Trình Hùng:
- Thập Nhất đại nhân, nếu không mở cửa mà nói, bản tướng có lý do hoài nghi ngươi chứa chấp khâm phạm, trực tiếp xông tới!
Tuy gian phòng có trận pháp thủ hộ, nhưng trận pháp thủ hộ cũng có hạn mức cao nhất, khẳng định không cách nào nào ngăn cản tướng quân Bát phẩm mang theo một đám cao thủ oanh kích.
Lúc này Tổ An ấn chìa khoá, đại môn biệt viện tự động mở ra:
- Trình tướng quân muốn tìm thì tìm đi, dù sao hôm nay ta vừa chuyển vào, cũng không có vật gì, rất dễ tra rõ ràng.
Trình Hùng có chút ngoài ý muốn, gia hỏa này lại cho bọn họ đi vào, chẳng lẽ mình oan uổng hắn?
Có điều hắn vẫn không kết luận nhanh như vậy, phất phất tay tỏ ý bọn thủ hạ tìm cẩn thận, bọn họ ở phương diện điều tra là chuyên nghiệp, coi như trong sân cất giấu mật thất hoặc hầm ngầm cũng không gạt được bọn họ.
Chính hắn thì đi vào phòng:
- Thập Nhất đại nhân thứ lỗi, Trình mỗ cũng chỉ vì công vụ.
Tuy hắn hoài nghi, nhưng trên miệng vẫn phải khách khí, dù sao mọi người đều là viên quan trong cung, công phu mặt mũi vẫn phải làm.
- Không có gì phải thứ lỗi cả, Trình tướng quân lục soát xong thì xin cứ tự nhiên, ta đang chuẩn bị nghỉ ngơi liệu thương.
Tổ An giãy giụa từ trên giường nửa ngồi dậy, rất phù hợp một hình tượng vừa bị đánh thức.
- Nguyên lai Thập Nhất đại nhân đang ngủ, vừa rồi không phải mới đi Thái Y Viện sao?
Trình Hùng nhìn đối phương, vốn muốn dựa vào nét mặt của hắn nhìn ra dị thường, đáng tiếc trên mặt đối phương mang theo mặt nạ, căn bản nhìn không ra cái gì.
Điểm này hắn lại không hoài nghi, thân phận chân thật của mỗi Tú Y Sứ Giả đều rất thần bí, xưa nay không lấy bộ mặt thật gặp người, cho dù là đang ngủ, mang theo mặt nạ cũng hợp tình hợp lý, ngược lại nếu không mang mặt nạ mới kỳ quái.
Tổ An a một tiếng:
- Xem ra Trình tướng quân đến có chuẩn bị, điều tra rất rõ ràng nha.
Trình Hùng cũng không để ý, khẽ cười nói:
- Không có cách, Hoàng Thượng đã phái ta điều tra những thích khách này, ta tự nhiên phải tận tâm tận lực, không thể bỏ qua bất kỳ manh mối nào.
- Không biết Trình tướng quân có tra ra cái gì chưa?
Tổ An âm thầm nhíu mày, không biết vì sao gia hỏa này lại để mắt tới mình, theo lý thuyết mọi người không oán không cừu, mình lại là Kim bài Tú Y Sứ Giả, hắn không có đạo lý không nể mặt mũi như vậy.
- Những thích khách kia quá giảo hoạt, tạm thời còn không có tra ra cái gì, bất quá ta tin tưởng trong cung khẳng định còn cá lọt lưới, chỉ không biết núp ở chỗ nào, nhưng nghĩ không bao lâu nữa là có thể tìm ra bọn gia hỏa này.
Trình Hùng nói.
- Cầu chúc Trình tướng quân kỳ khai đắc thắng.
Tổ An không thể không cảm thán gia hỏa này xác thực rất nhạy bén, vậy mà đoán đúng chân tướng, đáng tiếc gia hỏa này là địch nhân, vậy thì khó chịu.
Trình Hùng cười cười, đột nhiên hỏi:
- Đúng rồi, vừa rồi ở Thái Y Viện, nghe nói Thập Nhất đại nhân thụ thương, nhưng trước đó ở ngự thư phòng không cảm giác được Thập Nhất đại nhân bị thương, chẳng lẽ rời ngự thư phòng lại đụng phải thích khách?
Trong lòng Tổ An thầm mắng, có phải gia hỏa này nhìn kịch bản hay không.
Đương nhiên mặt ngoài hắn khẳng định sẽ không lộ sơ hở:
- Thực ra trước đó ở Đông Cung bị phi kiếm của nữ thích khách kia chấn thương, chỉ là khi diện thánh chú trọng dáng vẻ, trước cưỡng ép trấn áp, về sau rảnh rỗi mới chạy tới Thái Y Viện tìm thuốc.
- Thế nhưng ta nghe nói Thái Y Viện không cho ngươi thuốc, ngược lại cho Thái Tử Phi.
Trình Hùng tới gần.
- Thập Nhất đại nhân có cần ta giúp một tay không? Tuy Trình mỗ chỉ có Bát phẩm, nhưng năng lực thay người liệu thương có lẽ vẫn có.
- Không nhọc tướng quân hao tâm tổn trí, vừa rồi Thái Tử Phi đã cho ta thuốc, hiện tại ta đã tốt nhiều, chỉ cần nghỉ ngơi mấy ngày là được.
Tổ An cố ý kéo Thái Tử Phi ra, hi vọng hắn biết khó mà lui.
Quả nhiên, Trình Hùng nghe đến Thái Tử Phi, sắc mặt khẽ biến, hắn không nghĩ tới hai người sẽ có phần giao tình này.
Có điều hắn cũng là thế hệ tính cách tàn nhẫn, nếu đã đắc tội, chờ về sau hắn mượn tay Tú Y Sứ Giả và Thái Tử Phi trả thù, còn không bằng thoáng cái đập chết hắn.
- Nói đến nữ thích khách kia hiện tại ta lòng còn sợ hãi, đường đường một Đại Tông Sư, vậy mà không để ý đến thân phận hành thích, thật không biết xấu hổ.
Trình Hùng nói.
Nghe được câu này, Tổ An lập tức cảm giác được thân thể Vân Gian Nguyệt căng cứng, hiển nhiên nàng đang tức giận không thôi.
Lo lắng nàng không giữ được bình tĩnh, hắn vội vươn tay nhẹ nhàng vỗ vỗ thân thể nàng, tỏ ý nàng tỉnh táo, chỉ là trong lúc vô tình, lại vỗ lên bộ ngực mềm mại kia.
Vân Gian Nguyệt:
- ...
Chờ thương thế của bản tọa tốt lên, có nên chặt xuống vuốt chó của gia hỏa này không.
Tổ An nói:
- Nữ thích khách kia cực kỳ xinh đẹp, đáng tiếc xuất thủ quá ác độc, ta thiếu chút nữa chết ở trong tay nàng.
Trình Hùng tán dương:
- Thập Nhất đại nhân có thể né tránh phi kiếm của Đại Tông Sư công kích, thật khiến người ta bội phục, không biết Thập Nhất đại nhân luyện công pháp hệ nào, có phải công pháp Hỏa hệ không?
Trong lòng Tổ An giật mình, minh bạch gia hỏa này muốn thăm dò người lúc trước cứu Thu Hồng Lệ và mình có quan hệ hay không.
Hắn lạnh lùng nói:
- Trình tướng quân đến thám thính tin tức của ta, chỉ sợ không quá thỏa đáng nha?
Trình Hùng biến sắc:
- Ta chỉ là bội phục thân thủ của Thập Nhất đại nhân, không cẩn thận lỡ lời, mong được tha thứ.
Thời điểm nói chuyện, ánh mắt của hắn không tự chủ được rơi vào trên chăn.