Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1147 - Chương 1147: Súc Cốt Công

Chương 1147: Súc Cốt Công Chương 1147: Súc Cốt Công

Hiện tại đến phiên nụ cười của Vân Gian Nguyệt cứng đờ, một lúc lâu sau mới hừ một tiếng:

- Công phu miệng lợi hại.

- A, làm sao ngươi biết?

Tổ An trừng to mắt.

Vân Gian Nguyệt vô ý thức lui lại một bước, luôn cảm thấy trong lời nói của hắn có chút ý vị không hiểu.

- Ngươi tìm được dược tài không?

Nàng hơi không được tự nhiên, trực tiếp dời đề tài.

- Tìm được, Ngũ Uẩn Bí Chi, nhưng ta không muốn cho ngươi.

Tổ An lấy ra hộp ngọc lắc lắc ở trước mặt nàng, sau đó lại thu hồi vào trong ngực.

Vân Gian Nguyệt tức giận liếc hắn một cái:

- Có người nói qua bộ dạng của ngươi rất cần ăn đòn không?

Tổ An hừ hừ:

- Muốn Ngũ Uẩn Bí Chi mà nói, cầu ta.

Biểu lộ của Vân Gian Nguyệt thoáng cái biến thành rất nguy hiểm, nàng còn chưa lên tiếng, Tổ An đã biến sắc.

- Làm sao thế?

Vân Gian Nguyệt phát giác được không ổn, vội vàng hỏi.

Tổ An trầm giọng nói:

- Có một đội thị vệ tới, dẫn đầu là... A, Tả Vệ tướng quân Trình Hùng.

Trước đó xém chút bị Chu Tà Xích Tâm đánh trở tay không kịp, hắn liền đề phòng, một mực sử dụng Ngọc Tông khống chế động vật ở phụ cận làm tai mắt, như vậy có nguy hiểm gì cũng sớm làm chuẩn bị.

- Ngươi xác định là nhằm vào chúng ta?

Vân Gian Nguyệt hỏi, dù sao bây giờ trong cung khắp nơi đều đang lùng bắt thích khách, có thị vệ đi ngang qua nơi này rất bình thường.

Tổ An gật đầu:

- Bọn họ đã vây quanh biệt viện.

- Chẳng lẽ bọn họ phát hiện ta? Không nên.

Vân Gian Nguyệt có chút khó hiểu.

Tổ An nói:

- Hơn phân nửa là nhằm vào ta, vừa rồi đi Thái Y Viện tìm thuốc bị người hưu âm hoài nghi.

Đúng lúc này, bên ngoài vang lên tiếng đập cửa:

- Kiểm tra thông lệ, xin mở cửa!

Trong lòng Tổ An hơi động, giả ra bộ dáng suy yếu:

- Ta đang liệu thương, có chuyện gì?

Thị vệ bên ngoài nói:

- Trong cung náo thích khách, quấy nhiễu Hoàng Hậu và Thái Tử, vì các vị quý nhân an toàn, nên nghiêm tra các nơi, bảo đảm không có cá lọt lưới.

Tổ An không vui nói:

- Mắt ngươi mù sao, đây là tiểu viện của Kim bài Tú Y Sứ Giả, thích khách nào dám tới, xéo đi!

Vân Gian Nguyệt âm thầm gật đầu, gia hỏa này cũng không đần, hiểu được sử dụng thân phận đặc thù của Tú Y Sứ Giả.

Lúc này âm thanh của Trình Hùng vang lên:

- Thập Nhất đại nhân thứ lỗi, bản tướng gánh vác hoàng mệnh, phải tra rõ toàn bộ hoàng cung, mỗi một biệt viện đều phải tra, cũng không phải nhằm vào một người nào, ngay cả Chu Tà Đại thống lĩnh cũng đồng ý ta tra biệt viện của hắn, mong Thập Nhất đại nhân không để ta khó xử.

Tổ An rơi vào trầm mặc, bây giờ đối phương nói như vậy, hắn còn có thể dùng lý do gì ngăn cản, một khi người tiến đến, Vân Gian Nguyệt sẽ lộ.

Đúng lúc này, Vân Gian Nguyệt mở miệng:

- Ngươi lên giường ngủ.

- A?

Tổ An sững sờ, không rõ vì sao nàng yêu cầu như vậy.

Vân Gian Nguyệt tức giận liếc hắn một cái:

- Ngươi không phải đối ngoại tuyên bố ngươi thụ thương sao, hiện tại là đang nghỉ ngơi.

- Há, cũng đúng.

Tổ An lên giường, kéo chăn đắp lên người.

Nói đến đây còn là lần đầu tiên hắn ngủ trên giường này.

Đúng lúc này, Vân Gian Nguyệt lại liếc hắn một cái:

- Y phục!

Mặt mũi Tổ An tràn đầy dấu chấm hỏi, Vân Gian Nguyệt cau mày nói:

- Nhìn ngươi ngày bình thường lanh lợi, ngươi đang ngủ, làm sao có thể mặc quần áo ngủ.

Tổ An a một tiếng, cởi áo khoác xuống, bất quá vẫn mang theo mặt nạ, hình dáng của Tú Y Sứ Giả không thể bày ra trước mặt người khác.

Hắn làm xong hết thảy, rốt cục lấy lại tinh thần:

- Như vậy có ý nghĩa gì? Mấu chốt là đại tỷ ngươi, ta không sợ bị nhìn.

Vân Gian Nguyệt do dự một chút, trực tiếp xốc chăn lên chui vào.

Tổ An:

- ? ? ?

Tóc dài phất qua trên người, như tơ lụa bóng loáng tinh tế.

Ngửi mùi thơm trên người nàng, cảm thụ lấy thân thể mềm mại, Tổ An nói:

- Ta cảm thấy ngươi là thèm thân thể ta!

- Im miệng!

Trên khuôn mặt trắng nõn của Vân Gian Nguyệt lần đầu tiên lộ ra vẻ đỏ bừng, bất quá lóe lên một cái rồi biến mất.

Cảm nhận được nàng phảng phất như thi triển Nhuyễn Cốt Công gì, ở trong chăn uốn qua uốn lại, thân hình bỗng nhiên cực kỳ mềm mại, trở nên nhỏ hơn, cả người núp ở trong chăn, vậy mà nhìn không ra bên trong có thêm một người.

Tổ An nhất thời trợn mắt hốc mồm, kiếp trước xem các muội tử luyện Yoga, làm ra các loại tư thế nghịch thiên, nhưng bây giờ phát hiện so sánh với Vân Gian Nguyệt, quả thực là tiểu vu gặp đại vu.

Về sau người nào cưới được nữ nhân này, sẽ hưởng phúc đến điên.

- Ngươi muốn chết sao!

Lúc này trong chăn truyền đến thanh âm nghiến răng nghiến lợi của Vân Gian Nguyệt.

Đến từ Vân Gian Nguyệt, điểm nộ khí +999!

Tổ An đỏ mặt, mất tự nhiên nói:

- Đây là phản ứng sinh lý bình thường, không bị ta khống chế, thực xin lỗi.

Vân Gian Nguyệt:

- ...

Nàng hừ lạnh, nếu ngươi cố ý, bổn tọa trực tiếp cắt nó xuống!

Nếu không phải lần này thực không có cách, nàng sao sẽ ra hạ sách này?

Nàng rõ ràng đợi lát nữa nếu có người đến tìm, trốn ở sau một nửa màn che giống như trước là không làm được.

Chu Tà Xích Tâm không có hoài nghi cho nên mới không nhìn kỹ, nhưng người bên ngoài hiển nhiên có chuẩn bị mà đến, mỗi một nơi hẻo lánh đều sẽ bị tìm, tạm thời trốn ở ngoài cửa sổ cũng không phải biện pháp, vừa rồi Tổ An đã biết có một vòng thị vệ vây quanh, thời điểm này nhảy ra ngoài cửa sổ, chẳng phải sẽ lập tức bại lộ?

Kết quả bị tiểu tử thúi này chiếm tiện nghi!

Đến từ Vân Gian Nguyệt, điểm nộ khí +233 +233 +233...

Lại nói chẳng lẽ hắn là Thú tộc? Hoặc Bán Thú Nhân, nhưng nhìn đặc thù bề ngoài, hoàn toàn là Nhân tộc nha. Chỉ là Nhân tộc sao lại lớn như vậy, vừa rồi nàng vô tình chạm phải, cũng giật thót cả người

Bình Luận (0)
Comment