- Ăn ăn ăn, ngươi chỉ biết có ăn!
Thái Tử Phi rốt cục nhịn không được, nhìn Thái Tử lúc nói chuyện thịt mỡ toàn thân run rẩy, vẻ mặt nàng không khỏi căm ghét.
- Ân cứu mạng há có thể không báo? Đến thời điểm Hoàng Thượng và Thiếu Phó biết, sẽ trách cứ ngươi.
Thái Tử che thức ăn ở trước người, dường như lo lắng nàng lật cả bàn, dù sao ở Đông Cung nàng đã làm qua không ít.
Sau khi thành công bảo vệ thức ăn, hắn mới buông lỏng một hơi:
- Muốn thưởng thì triệu hắn tới cho chút ban thưởng không phải được, cần gì chúng ta tự mình đi qua.
Trái tim của Tổ An nhấc lên, Thái Tử nói không phải không có lý, tất cả thị vệ đều là thần tử, nào có đạo lý chủ tử tự mình đi bái kiến thần tử.
May mắn Thái Tử Phi hừ một tiếng:
- Ân cứu mạng tự nhiên phải biểu đạt thành ý, hơn nữa thân là hoàng thất, thích hợp bày ra thiện ý lung lạc thần tử, vốn là sự tình một vốn bốn lời.
Nhưng mặc kệ nàng khuyên như thế nào, Thái Tử đều bất vi sở động:
- Muốn đi chính ngươi đi đi.
Hiển nhiên trong lòng hắn, ân nhân cứu mạng cũng không nặng bằng thức ăn.
Thái Tử Phi cắn môi, cuối cùng không nói gì nữa, vẫy tay:
- Chúng ta đi!
Tổ An đi theo sau lưng, lòng âm thầm thở dài, hiện tại tâm tình của nàng khẳng định không tốt lắm, bằng không sẽ không đi nhanh như.
Sau khi hắn cảm thán, thì lặng lẽ rời đội ngũ, ở một nơi hẻo lánh lấy ra trang phục của Kim bài Thập Nhất nhanh chóng thay đổi, sau đó vội vàng tiến đến chỗ ở của mình.
Hi vọng theo kịp!
Trong lòng hắn âm thầm cầu nguyện, cử động lần này của Trình Hùng nói rõ là nhằm vào hắn, mới đầu tra Tú Y Sứ Giả khác chỉ là làm dáng, không bao lâu khẳng định sẽ thẳng đến chỗ của hắn.
Quả nhiên, thời điểm Tổ An tới, Trình Hùng đã mang theo một nhóm lớn thị vệ vây quanh biệt viện.
Trình Hùng nói:
- Thập Nhất đại nhân, chúng ta thông lệ điều tra, nếu ngươi không đáp lời mà nói, ta sẽ dẫn người vào.
Sau khi nói xong, thấy bên trong vẫn không có động tĩnh, khóe môi hắn hơi nhếch lên, nhìn thủ hạ nói:
- Thập Nhất đại nhân đã không ở đây, các ngươi đi mở cửa đi.
Tổ An thấy trong đám thị vệ có hai người ăn mặc đặc biệt, nhìn không giống thị vệ, ngược lại giống nhân viên nghiên cứu, trong lòng hắn hơi động, những người này hẳn là Phù Văn Sư, bọn họ am hiểu điêu khắc phù văn trận pháp, có thể đưa đến rất nhiều tác dụng không tưởng tượng nổi.
Những trận pháp phòng ngự trong cung đều là bọn họ khắc, thì tự nhiên cũng có thể mở ra.
Thấy hai người muốn đi phá trận, Tổ An hừ lạnh, trực tiếp đi ra ngoài:
- Các ngươi muốn làm cái gì?
Nhìn thấy hắn đến, trên mặt Trình Hùng lộ ra nụ cười âm trầm, sau đó mới giả bộ như không tiện nói:
- Thập Nhất đại nhân trở về vừa vặn, cũng bớt chúng ta phá cửa mà vào. Chúng ta tra tình huống phân phối chế phục của Tú Y Sứ Giả, xin đại nhân lấy chế phục ra để mọi người kiểm tra.
Tổ An cười lạnh:
- Hỗn trướng, các ngươi có tư cách gì tra Tú Y Sứ Giả, ngươi bảo ta lấy ra ta liền lấy ra, ngươi cho rằng ngươi là ai?
Trình Hùng á khẩu, không nghĩ tới tên này ngay cả công phu mặt ngoài cũng chẳng muốn làm.
Đến từ Trình Hùng, điểm nộ khí +888!
Đã như vậy, thì đừng trách lão tử không khách khí.
Sắc mặt Trình Hùng trong nháy mắt lạnh xuống:
- Theo thị vệ trong cung bẩm báo, hôm qua có thích khách mặc y phục của Tú Y Sứ Giả xuất cung, cho nên hôm nay chúng ta phải tra rõ tình huống tất cả chế phục của Tú Y Sứ Giả ở trong cung.
Tổ An trực tiếp ngắt lời:
- Chuyện cười, thủ vệ ở cửa cung đã phát hiện đó là thích khách, vì sao không bắt, lại chờ sự tình kết thúc mới nói? Ta có đầy đủ lý do hoài nghi ngươi đang vu oan hãm hại.
Trình Hùng leo đến vị trí này, tự nhiên cũng là thế hệ tâm chí kiên định, lập tức nói:
- Có câu thanh giả tự thanh, trọc giả tự trọc, nếu Thập Nhất đại nhân không thẹn với lương tâm, vì sao không cho chúng ta tra một chút, vừa vặn có thể chứng minh trong sạch.
Tổ An cười lạnh:
- Đạo lý thật hay, tùy tiện chụp bô ỉa lên người ta, liền muốn ta tự chứng minh trong sạch? Vậy ta nói buổi sáng ngươi ăn hai bát cứt, bây giờ ngươi mổ bụng ra, để mọi người nhìn xem bên trong không phải cứt chứng trong sạch đi.
Những thị vệ ở xung quanh nín cười, muốn cười lại không dám cười, thật rất khó chịu.
- Hỗn trướng!
Trình Hùng giận tím mặt.
Đến từ Trình Hùng, điểm nộ khí +999!
- Người đâu, bắt hắn lại, nếu phản kháng, giết chết bất luận tội!
Hắn đã nổi sát tâm, thậm chí trong mắt còn có cảm giác hưng phấn, bây giờ mình chiếm đại nghĩa tra án, hơn nữa hoài nghi cũng có lý có cứ, chỉ cần gia hỏa này phản kháng, vậy mình có thể công bố hắn tự biết bại lộ phản kháng, đánh giết sẽ thuận lý thành chương, sau khi sự việc xảy ra, ngay cả Chu Tà Xích Tâm cũng không nói được gì.
- Vâng!
Tất cả thị vệ đều là dòng chính của hắn, nghe vậy ào ào rút đao bao vây Tổ An, đối phương là Kim bài Tú Y Sứ Giả, bọn họ không dám khinh thường, chẳng qua hiện nay có Trình tướng quân đi đầu, các thị vệ bố trí trận pháp hợp kích, gia hỏa này đơn thương độc mã khẳng định chết chắc.
Vẻ mặt Tổ An nghiêm túc, phòng bị bọn họ đánh bất ngờ.
Lúc này bên tai truyền tới thanh âm lãnh ngạo:
- Cần bổn tọa giúp đỡ không?
Tổ An nhịn không được cười lên, nguyên lai Vân Gian Nguyệt một mực trốn ở trong phòng chú ý động tĩnh bên ngoài, tưởng tượng hình ảnh nàng ghé vào khe cửa nhìn ra phía ngoài, đã cảm thấy cực kỳ thú vị.
- Không cần, ngươi đi ra ta mới chết chắc.
Tổ An vội vàng truyền âm đáp lại.
Nói đùa cái gì, nếu Vân Gian Nguyệt ở chỗ này bại lộ, hắn có chín cái mạng cũng không đủ chết.