Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1167 - Chương 1167: Như Ở Trong Mộng Mới Tỉnh (2)

Chương 1167: Như ở trong mộng mới tỉnh (2) Chương 1167: Như ở trong mộng mới tỉnh (2)

Tổ An cười ha hả:

- Vừa rồi bụng không thoải mái, đi vệ sinh một chút.

Thái Tử Phi:

- ...

Mỗi lần nhìn thấy gia hỏa này hắn đều đi nhà vệ sinh, có phải thân thể có bệnh không.

Còn nữa, loại sự tình này cần gì nói cặn kẽ như vậy, buồn nôn.

So với Thập Nhất đại nhân lãnh khốc cao ngạo, thật là khác nhau một trời một vực.

Nàng vô ý thức lui về sau một bước, tựa hồ lo lắng cách hắn gần sẽ bị ô nhiễm:

- Hôm nay Thái Tử nghỉ ngơi, Thái Tử Thiếu Phó cũng dưỡng thương, trong cung không có sự tình gì, ngươi trở về trước đi.

Tổ An đang rầu không thể phân thân, e vậy không khỏi mừng rỡ:

- Đa tạ Thái Tử Phi.

Thái Tử Phi tùy ý phất tay, vẻ mặt ghét bỏ mang theo người hầu rời đi.

Tổ An nhanh chóng trở lại biệt viện của mình, Vân Gian Nguyệt đang nằm ở trên dây lụa, cả người lắc lắc, dường như nàng thích cảm giác ngủ ở trên dây.

Tuy ngủ dễ ngã xuống, nhưng ban ngày thanh tỉnh nằm hoàn toàn không có vấn đề, ân, nằm ở trên đây cảm giác rất ngưu bức, chờ sau khi về tổng đàn ta cũng phải làm một cái.

- Giáo chủ tỷ tỷ thật có nhã hứng, vừa rồi ta là sắp bị hù chết.

Tổ An cười híp mắt ngồi xuống, rót một ly trà uống, chạy tới chạy lui, thật quá phiền phức, đáng tiếc ta không biết thuật phân thân của Tôn Hầu Tử.

Bất quá lúc này vừa uống trà, vừa khoảng cách gần quan sát thân thể mềm mại trước mắt, tâm thần cũng thoải mái.

Vân Gian Nguyệt nhẹ hừ một tiếng:

- Thái Tử Phi và ngươi quan hệ tốt như vậy, có nàng che chở, ngươi có thể xảy ra chuyện gì.

Nghĩ đến vừa rồi mình muốn giúp hắn, kết quả bị hắn không chút do dự cự tuyệt, nhưng quay đầu thì dựa vào một nữ nhân khác, hừ, bổn tọa không có mặt mũi sao?

Tổ An giải thích:

- Chủ yếu là bởi vì trước đó cứu nàng, cho nên nàng ra tay mà thôi, đồng thời không có quan hệ cá nhân gì.

Ở trước mặt một nữ nhân, tốt nhất đừng thừa nhận có quan hệ đặc thù với nữ nhân khác, đây là kinh nghiệm cần có của một nam nhân tốt.

Ai biết như vậy vẫn chọc tới đối phương, bỗng nhiên Vân Gian Nguyệt ngồi thẳng, dây lụa siết làm cho bờ mông của nàng hiện ra càng rõ ràng:

- Nói tới cái này bổn tọa càng tức giận, nếu không phải ngươi cản trở, chúng ta đã sớm giết Thái Tử và Thái Tử Phi, thành công giá họa Tề Vương, hơn nữa cũng không cần cứng đối cứng với Hoàng Đế, bổn tọa sẽ không thụ thương...

Mới đầu nàng chỉ tùy tiện nói một chút, thế nhưng đến lúc sau nàng thật càng nói càng tức.

Đến từ Vân Gian Nguyệt, điểm nộ khí +555+555+555...

Tổ An cảm giác mình chọc tổ ong vò vẽ, vội vàng nói:

- Ta vẫn không hiểu cách làm của các ngươi, bây giờ Tề Vương và Thái Tử cạnh tranh đang kịch liệt, các ngươi diệt Thái Tử, chẳng phải tiện nghi Tề Vương? Hoàng Đế tức giận nữa, cũng không đến mức lập tức lấy mạng của Tề Vương, chờ hắn tỉnh táo lại, nhất định có thể phát giác được kỳ quặc.

Tương lai nếu Tề Vương lên sân khấu, sẽ mạnh hơn Thái Tử ngu ngốc rất nhiều, đến thời điểm Ma giáo sinh tồn sẽ càng khó khăn.

Vân Gian Nguyệt hừ lạnh:

- Cái này không cần ngươi phải để ý đến, chúng ta tự có dụng ý của chúng ta.

Tổ An cau mày:

- Nhưng bây giờ Hoàng Thượng đã biết thân phận của ngươi, kế sách giá họa của ngươi xem như triệt để phá sản.

- Thân phận của ta bại lộ còn không phải bởi vì ngươi?

Vân Gian Nguyệt nghiến răng.

- Còn Hoàng Đế biết thân phận của ta thì sao, ai nói Thánh Giáo không thể quy thuận Tề Vương?

Thần sắc của Tổ An cổ quái, dung mạo xinh đẹp cũng xấu bụng như thế, lần này Tề Vương cõng nồi thật thảm.

Cảm nhận được oán niệm của nàng với mình, Tổ An vội vàng nói:

- Trước đó ta xuất cung đã nhìn thấy Hồng Lệ, chuyển cáo lời nói của ngươi cho nàng. Còn nữa, đây là võng ta mua cho ngươi.

Thấy hắn vì mình bận bịu tứ phía, lại nghĩ tới ân cứu mạng của đối phương, hỏa khí trong lòng Vân Gian Nguyệt tiêu tan rất nhiều:

- Hồng Lệ không sao chứ?

- Không có việc gì, chỉ là nghĩ tới liên lụy một số đồng bạn bị bắt, nên có chút thương tâm.

Tổ An đáp.

Vân Gian Nguyệt do dự, cuối cùng vẫn mở miệng nói:

- Ta thấy ngươi ở trong cung tựa hồ sống rất thoải mái, nếu có khả năng, giúp đỡ cứu người của Thánh Giáo bị bắt, nếu không cứu được, cho bọn hắn một thống khoái để bọn hắn ít bị tra tấn cũng tốt.

Tổ An trợn trừng mắt:

- Hiện tại bản thân ta cũng khó bảo toàn, còn có thời gian rỗi cứu người khác?

Vân Gian Nguyệt tức giận nói:

- Đã sớm bảo ngươi tiên hạ thủ vi cường, ngươi lại lo đầu lo đuôi.

- Ta làm sao tiên hạ thủ vi cường, nói thật dễ dàng.

Tổ An bất mãn.

Vân Gian Nguyệt cười nhạo:

- Ngu xuẩn, không phải Hoàng Đế để ngươi tra người nào tiết lộ tin tức hắn không ở trong cung cho ta sao, có Thượng Phương Bảo Kiếm này, ngươi còn không đối phó được Trình Hùng?

Sắc mặt của Tổ An vui vẻ:

- Thông báo ngươi là Trình Hùng? Ách không đúng.

Hắn lập tức phủ định loại suy đoán này, nếu nội ứng của Vân Gian Nguyệt là Trình Hùng, nàng tuyệt đối sẽ không nói như vậy.

Vân Gian Nguyệt giống như cười mà không phải cười, hỏi ngược lại:

- Ngươi cảm thấy Hoàng Thượng phái ngươi đi tra, trong lòng hắn không có đối tượng hoài nghi sao, như vậy đối tượng hoài nghi lớn nhất là ai?

Trong lòng Tổ An hơi động, bắt đầu suy xét từng người hiềm nghi.

Chu Tà Xích Tâm? Không đúng, hắn là tâm phúc của Hoàng Đế, cho dù có hoài nghi, cũng không đến mức nhằm vào hắn.

Thái giám? Cũng không đúng, nếu thật hoài nghi bọn họ, tùy tiện tìm người nghiêm hình tra tấn là được, không cần thiết cố ý bảo ta đi tra án.

Như vậy chỉ còn lại có mấy tướng lãnh...

Nếu trước đó hắn còn không hiểu ra sao, nhưng từ chỗ Hoàng Hậu biết được Trình Hùng là người phe phái Tề Vương, rất nhiều nghi hoặc đã giải quyết dễ dàng.

Bình Luận (0)
Comment