Hắn đành phải tạm thời thả kỹ năng này ở một bên, cho Đát Kỷ ăn 280 trái Nguyên Khí Quả, trước đó Đát Kỷ là Tứ phẩm đỉnh phong, sau khi ăn những Nguyên Khí Quả này, lập tức trở thành Ngũ phẩm trung giai, toàn bộ Ngũ phẩm cần 600 trái Nguyên Khí Quả.
Mỗi lần thấy nàng cần số lượng Nguyên Khí Quả ít như vậy, Tổ An liền ghen ghét muốn chết.
Làm xong hết thảy, hắn mới đi đến nha môn của Tú Y Sứ Giả.
Tú Y Sứ Giả trong hoàng cung có văn phòng chuyên môn, là ở trong một cung điện vắng vẻ, gọi là Tú Lâu.
Vừa nhìn thấy danh tự, hắn xém chút phun ra ngoài, danh tự không khỏi quá đàn bà, hoàn toàn không hợp khí chất uy phong bá đạo của Tú Y Sứ Giả.
Chu Tà Xích Tâm sớm đã nghe tin trở về, vẻ mặt âm trầm nghe hạ nhân cáo trạng Trình Hùng.
Hiển nhiên xưa nay đều là Tú Y Sứ Giả tra người khác, kết quả hôm nay bị người khác tra, thật biệt khuất.
Nhìn thấy Tổ An đến, hắn vẫy tay:
- Thập Nhất theo ta vào, người khác trở về cương vị của mình, sự tình hôm nay ta sẽ xử lý.
Tổ An theo hắn một đường lên lầu hai, nơi này là văn phòng của hắn.
Chu Tà Xích Tâm chậm rãi ngồi trên ghế, tỏ ý hắn cũng ngồi xuống, sau đó mới nói:
- Trình Hùng có thù với ngươi?
Tổ An lắc đầu:
- Hai ngày nay ta mới quen hắn, vì sao lại có thù.
- Vậy tại sao hắn trăm phương ngàn kế muốn đối phó ngươi?
Chu Tà Xích Tâm hơi nghi hoặc, lấy nhãn lực của hắn, tự nhiên nhìn ra được mục tiêu của Trình Hùng là ai.
Tổ An giả vờ do dự nửa ngày, mới nói:
- Ta hoài nghi hắn đoán được ta đang tra cái gì, cho nên muốn tiên hạ thủ vi cường.
- Ngươi ý tứ là tiết lộ tin tức Hoàng Thượng không ở trong cung cho thích khách là hắn?
Chu Tà Xích Tâm yên tĩnh nhìn hắn, trong ánh mắt nhìn không ra đồ vật gì.
Tổ An lắc đầu:
- Ta không có chứng cứ, nghĩ tới nghĩ lui đây là khả năng duy nhất.
Chu Tà Xích Tâm lắc đầu:
- Không, còn có một loại khả năng khác, là Trình Hùng hoài nghi không sai, ngươi xác thực cấu kết với thích khách.
Hắn vừa dứt lời, ánh mắt sắc bén vô cùng, khí thế trực tiếp bao phủ lên người Tổ An.
Trong nháy mắt đó, tóc gáy toàn thân Tổ An dựng đứng, khoảng cách gần như vậy bị sát cơ của một nửa bước Đại Tông Sư khóa chặt, ngay cả chạy cũng không cách nào chạy.
Tuy đêm đó ở Đông Cung giao thủ với Vân Gian Nguyệt, nhưng lúc đó Vân Gian Nguyệt vì che giấu tung tích, vẫn chưa vận dụng toàn bộ thực lực; về sau ở trong hòn non bộ giao thủ, nàng đã trọng thương, thực lực hạ thấp, làm cho hắn có chút khinh thường Đại Tông Sư.
Giờ khắc này chính diện đối mặt, hắn mới biết chênh lệch lớn bao nhiêu, thậm chí hắn hoài nghi đối phương xuất thủ mà nói, dù mình thi triển tất cả vốn liếng cũng sẽ ở trong vòng ba chiêu bị giết.
Hắn đổ mồ hôi lạnh, bất quá phản ứng cũng nhanh, cưỡng chế từ bỏ suy nghĩ phản kháng, trực tiếp đáp:
- Đại thống lĩnh nói cái gì, ta nghe không hiểu.
Chu Tà Xích Tâm cười lạnh, thanh âm âm nhu :
- Ta đã phái người ta điều tra, Trình Hùng cũng không phải bỗng dưng hoài nghi ngươi, ngày đó thật có hai Kim bài Tú Y Sứ Giả xuất cung, thế nhưng ta rất rõ ràng, những Kim bài sứ giả kia đều có nhiệm vụ, lúc đó không có khả năng xuất hiện ở trong cung.
Trong lòng Tổ An hơi hồi hộp, nhưng miệng vẫn biện giải:
- Oan uổng, những cái kia chỉ là lời nói của thị vệ, mà bọn họ là thủ hạ của Trình Hùng, còn không phải Trình Hùng chỉ thị bọn họ nói cái gì sẽ nói cái đó?
- Thật sao?
Chu Tà Xích Tâm theo dõi hắn.
- Muốn phán đoán ngươi có oan hay không cũng dễ dàng, chế phục ngươi sở hữu đều lấy ra ta kiểm tra, chế phục của mỗi Tú Y Sứ Giả đều đặc chế, ra vào kho đều có ghi chép, ngoại nhân căn bản không có cách mô phỏng, cái này không giả được.
Tổ An á khẩu, không nghĩ tới hắn thật muốn kiểm tra chế phục, một bộ chế phục của hắn giao cho Kiều Tuyết Doanh mặc, hiện tại làm sao cầm về được.
Làm sao giải thích mình thiếu một bộ đây, không được, giải thích thế nào cũng sẽ bị hoài nghi.
Chu Tà Xích Tâm nói:
- Ta nhớ lệnh bài cho ngươi có một không gian trữ vật, ngày bình thường đồ vật của Tú Y Sứ Giả đều có thể chứa đựng ở bên trong, ngươi đừng nói với ta hiện tại cầm không ra, hoặc một bộ bị người khác trộm.
Lệnh bài của Tú Y Sứ Giả xác thực đặc thù, có công năng đơn hướng tuyên bố nhiệm vụ, cũng có công năng trữ vật, theo cấp bậc càng cao, không gian trữ vật càng lớn, nhưng lại lớn cũng chỉ tầm một mét vuông, kém xa Lưu Ly Bảo Châu.
Cảm nhận được khí thế của hắn càng ngày càng đậm, Tổ An biết mình chần chờ để hắn hoài nghi, đành phải kiên trì nói:
- Thanh giả tự thanh, ta cầm quần áo ra để Đại thống lĩnh kiểm tra là được.
Vừa nói vừa chậm rãi lấy ra từng bộ chế phục, hắn từ trong ngực cầm ra, đối phương không nhìn thấy hắn không phải dùng lệnh bài, mà là Lưu Ly Bảo Châu.
Nhìn thấy Tổ An bày quần áo ra, Chu Tà Xích Tâm chậm rãi gật đầu:
- Lần trước phát cho ngươi tám bộ chế phục, bên trong quần áo mùa đông bốn bộ, quần áo mùa hè bốn bộ, hiện tại những thứ này cộng thêm bộ trên người ngươi mặc là bảy bộ, còn một bộ nữa đâu?
Ánh mắt hắn cực kỳ sắc bén, dường như chỉ cần Tổ An biểu thị không cách nào lấy ra bộ thứ tám, hắn sẽ lập tức xuất thủ.
Tổ An nuốt nước miếng:
- Tự nhiên là ở...
Hắn nói từng chữ rõ ràng:
- Bộ chế phục Kim bài Tú Y Sứ Giả thứ tám ở trong lệnh bài của ta.
Chu Tà Xích Tâm nhíu mày, sao giọng nói của gia hỏa này kỳ quái như thế?
Bất quá một giây sau chân mày nhíu chặt của hắn tản ra, bởi vì đối phương đã chậm rãi lấy ra một bộ chế phục khác.