Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1170 - Chương 1170: Lấy Nước Mắt Rửa Mặt (2)

Chương 1170: Lấy nước mắt rửa mặt (2) Chương 1170: Lấy nước mắt rửa mặt (2)

Hắn còn không yên lòng, cố ý tiến lên kiểm tra, xác thực đều là chế phục của Kim bài Tú Y Sứ Giả, chế phục này là trong cung đặc chế, phía trên có rất nhiều ám ký, ngay cả Kim bài Tú Y Sứ Giả cũng khó có khả năng biết, cho nên không có người bắt chước được.

Lúc này hắn mới lộ ra nụ cười:

- Ha ha, ta nói ngươi làm sao có thể cấu kết thích khách được, nhất định là Trình Hùng vu oan hãm hại.

Tổ An cảm thấy toàn thân buông lỏng, trước đó khí thế bao phủ ở trên người trong nháy mắt biến mất không thấy gì nữa, hắn âm thầm đậu đen rau muống, vừa rồi ngươi xém chút muốn giết ta, bây giờ lại như một mực tin tưởng ta.

Con mẹ nó, lần trước còn xưng huynh gọi đệ, kết quả không phải nói trở mặt liền trở mặt.

Có điều hắn không có biểu lộ ra, cười nói:

- Đại thống lĩnh cẩn thận một chút cũng phải, thân là Tú Y Sứ Giả, xác thực không thể bỏ qua bất kỳ điểm đáng ngờ nào, thuộc hạ học được không ít.

Hắn làm sao có thể lấy ra một bộ chế phục vốn đã biến mất?

Là bởi vì vừa rồi hắn thi triển “Phím Print”, không nghĩ tới thật chế tạo được một bộ y phục giống như đúc.

Cái chém gió này không tính lớn, hi vọng lát nữa phản phệ không nên quá nghiêm trọng.

Chu Tà Xích Tâm mìm cười, tiểu lão đệ này nói chuyện rất êm tai, người lại thức thời, thật là một nhân tài:

- Xem ra quả nhiên là Trình Hùng vu oan hãm hại, Tổ huynh đệ có gì cần trợ giúp không, ca ca ta giúp ngươi ra một hơi này.

Vừa rồi hoài nghi người ta, hiện tại tự nhiên phải hòa hoãn quan hệ, gia hỏa này là người thông minh, chắc hẳn sẽ cảm kích.

Tổ An làm ra bộ dáng mừng rỡ:

- Đa tạ Đại thống lĩnh, ta thật có chút sự tình cần Đại thống lĩnh giúp đỡ.

- Cứ nói đừng ngại.

Ánh mắt Chu Tà Xích Tâm nhìn hắn càng nhu hòa, lại nghĩ tới lần trước hắn nói bí mật cho mình, tự nhiên không muốn mất đi phần tình nghĩa này.

- Ta muốn Đại thống lĩnh phái mấy Tú Y Sứ Giả giúp ta nhìn chằm chằm Trình Hùng và người nhà hắn, ta muốn biết hết thảy tình huống cặn kẽ của hắn.

Tổ An muốn đối phó Trình Hùng, đáng tiếc lại không hiểu nhiều, cần tra một vài sự tình, lại nhìn xem có thể sử dụng hay không.

Bây giờ hắn thân kiêm Tú Y Sứ Giả và Thái Tử Xá Nhân, đã có chút khó phân thân, nào có tinh lực đi theo dõi, chỉ có thể tìm người khác.

Đáng tiếc tuy hắn là Kim bài Tú Y Sứ Giả, nhưng chỉ là quan can tư lệnh, Hoàng Đế không có an bài thủ hạ cho hắn, cho nên chỉ có thể xin Chu Tà Xích Tâm giúp đỡ.

- Không có vấn đề, chuyện này Tú Y Sứ Giả rất chuyên nghiệp, ta sẽ phái Ngân bài sứ giả dẫn thủ hạ đi theo dõi.

Chu Tà Xích Tâm đáp ứng, này cũng không phải đại sự gì, tiện tay có thể bán một cái nhân tình. Huống chi thật tra ra đồ vật gì, đến chỗ Hoàng Thượng cũng có một phần công lao của hắn, cớ sao mà không làm.

Tổ An buông lỏng một hơi, sau đó Chu Tà Xích Tâm xuất phát từ áy náy, lưu hắn ở chỗ này uống trà nói chuyện phiếm rất lâu, cảm thấy quan hệ hòa hoãn không sai biệt lắm, mới để hắn rời đi.

Sau khi rời Tú Lâu, nụ cười trên mặt Tổ An biến mất không thấy gì nữa, gương mặt trắng bệch, hắn có thể cảm giác được đại não đau nhói, cái ót lạnh lẽo, dường như có đồ vật gì bị móc sạch.

Cả người có một loại cảm giác muốn ói, rất giống kiếp trước nhìn thấy trò chơi của đám 3D.

Hắn lập tức kịp phản ứng, đây chính là di chứng khi sử dụng phím Print, tiêu hao hồn lực, dẫn đến thần hồn bị thương.

Hô hấp của hắn càng ngày càng gấp rút, một đường không muốn bị người khác nhìn ra dị thường, cố nén đau đớn vội vàng trở lại tòa nhà của mình.

Hai tay run rẩy cầm chìa khóa mở cửa, sau đó trong đầu mê muội, trực tiếp ngã quỵ xuống.

Xong, chỉ sợ sẽ rơi mặt mũi bầm dập, ca là dựa vào gương mặt này ăn cơm nha.

A, đồ vật gì? Thật lớn... Thật mềm...

Hắn cảm giác mình ngã vào một vòng tay ấm áp, chóp mũi ngửi mùi thơm thấm vào ruột gan, tựa hồ còn nghe được một tiếng kinh hô, sau đó thì cái gì cũng không biết.

Vân Gian Nguyệt vốn ở trong phòng nhắm mắt dưỡng thương, nghe động tĩnh phía bên ngoài, biết là Tổ An trở về.

Vốn nàng mặc kệ, đường đường giáo chủ Thánh Giáo, chẳng lẽ giống tiểu nữ nhân chờ nam nhân về nhà?

Có điều nàng nhướng mày, bởi vì nàng nghe ra cước bộ của Tổ An không bình thường, tựa hồ bị thương.

Đi ra ngoài một chuyến sao lại thụ thương, thậm chí ngay cả đi đường cũng lung la lung lay?

Sắc mặt nàng nặng nề, nàng biết tu vi của Tổ An, tuy mặt ngoài phẩm cấp không cao, nhưng năng lực thực chiến không hợp thói thường, lúc trước mặc dù mình trọng thương, nhưng cũng không phải võ giả bình thường có thể đối phó, kết quả lại xém chút lật thuyền trong mương.

Tu vi như vậy, ai có thể thương tổn hắn?

Chẳng lẽ Chu Tà Xích Tâm ra tay với hắn?

Nghĩ tới đây nàng không ngồi yên được nữa, vội vàng ra ngoài, dù sao hiện tại Tổ An và nàng là châu chấu trên cùng sợi dây.

Kết quả vừa mở cửa, đối phương trực tiếp ngã vào trong ngực nàng, mặt chôn ở giữa bầu vú to tròn mềm mại.

Vân Gian Nguyệt:

- ? ? ?

Nàng cũng là quan tâm sốt ruột, mở cửa quá nhanh, căn bản không ngờ tới sẽ xảy ra sự tình như vậy.

Nhìn đầu đối phương chôn ở trước ngực mình, trong mắt nàng lóe lên sát cơ một cái rồi biến mất, gia hỏa này lại còn cố ý hái mặt nạ!

Năm ngón tay nàng như câu, đang muốn kết thúc tính mạng của hắn, bỗng nhiên ồ một tiếng.

Lấy tu vi của nàng tự nhiên nhìn ra được thần hồn của đối phương bị thương.

- A, chẳng lẽ Hoàng Đế ra tay với hắn? Không đúng, Hoàng Đế xuất thủ hắn làm sao có thể sống được.

Bình Luận (0)
Comment