Dựa vào, sớm biết như vậy, vừa rồi đã không tốn bạc.
Lãnh Sương Nguyệt hé miệng cười duyên:
- Công tử còn nhớ tên của ta.
Tổ An hiếu kỳ hỏi:
- Tại sao các ngươi lại ở chỗ này?
Lãnh Sương Nguyệt muốn nói lại thôi, vô ý thức trưng cầu nhìn về phía Thu Hồng Lệ, Thu Hồng Lệ nói:
- Không có việc gì, đều là người một nhà, đây chính là phân đà của Thánh Giáo chúng ta ở kinh thành.
Lãnh Sương Nguyệt giật mình, nghĩ thầm Thánh Nữ quả nhiên tình thâm ý trọng, ngay cả bí mật này cũng nói cho hắn biết.
Thần sắc Tổ An cổ quái:
- Các ngươi có thể thiết lập phân đà ở trong Giáo Phường Ty, quả nhiên là trâu bò!
Giáo Phường Ty không giống thanh lâu bình thường, đây là kỹ viện nhà nước, thân phận của mỗi nữ tử bên trong đều được ghi chép rõ ràng, vậy mà bị Ma giáo nhảy vào, thật sự là thần thông quảng đại.
Thu Hồng Lệ tự ngạo cười một tiếng:
- Chỉ cần là sự tình liên quan tới nam nhân, thì không có chúng ta không giải quyết được.
Lúc này Tổ An mới nhớ tới nàng tu luyện mị công xác thực rất lợi hại, chắc hẳn trong Ma giáo còn có rất nhiều nữ tử tu mị công, nam nhân bình thường xác thực gánh không được.
- Thế nhưng địa phương như Giáo Phường Ti, khó tránh khỏi có chút chướng khí mù mịt, Thánh Giáo các ngươi hi sinh không khỏi quá lớn đi.
Tổ An cau mày nói.
Thu Hồng Lệ đè hắn ngồi xuống ghế:
- Ta biết ngươi đang lo lắng cái gì, trong giáo chúng ta có cơ cấu chuyên môn phụ trách những chuyện kia, các nàng tu hành công pháp đặc biệt, nam nữ hoan ái ngược lại sẽ trợ giúp các nàng tu hành.
Tổ An vô ý thức nhìn về phía Miêu nữ, nghĩ thầm chẳng lẽ là Thải Bổ chi thuật trong truyền thuyết?
Thu Hồng Lệ sẵng giọng:
- Ngươi nhìn nàng làm gì, nàng không chịu trách nhiệm tiếp khách, bây giờ vẫn là hoàng hoa khuê nữ đó, nếu ngươi ưa thích, ta để nàng phục thị ngươi.
- Tiểu thư...
Miêu nữ dậm chân một cái, biểu lộ cực kỳ xấu hổ.
Tổ An hiếu kỳ nói:
- Trình Cương là ngu ngốc sao, nghe nói hắn ở chỗ này hãm rất sâu, chẳng lẽ chỗ tốt gì cũng không mò được?
Thu Hồng Lệ giải thích:
- Mị công trong giáo có thể để người ta rơi vào trong ảo cảnh, mặc dù Sương Nguyệt không có đạt tới cảnh giới kia, nhưng mượn nhờ dược vật trợ giúp, cũng có thể để Trình Cương rơi vào huyễn cảnh... Ân, tự mình giải quyết.
Tổ An hiểu được, nguyên lai làm nửa ngày Trình Cương từ đầu tới đuôi chỉ chơi ngũ chỉ sơn.
Đúng lúc này, bên ngoài có nha hoàn gõ cửa bẩm báo:
- Cô nương, Trình công tử dẫn người tới.
Lãnh Sương Nguyệt nhìn hai người thi lễ:
- Tiểu thư, công tử, ta phải đi ra ngoài một chuyến.
Thu Hồng Lệ phất tay:
- Ngươi đi đi, cố gắng ứng phó những tên kia.
Lãnh Sương Nguyệt ân một tiếng, chậm rãi đi ra ngoài, còn hiểu ý giúp đóng cửa lại.
Thu Hồng Lệ hé miệng cười nói:
- Còn nhìn chằm chằm không chuyển mắt, nếu ngươi nhìn trúng nàng, ta để nàng thị tẩm, không nói đùa.
Tổ An đỏ mặt:
- Ta nhìn nàng lúc nào, chỉ là đang suy nghĩ xuất thần.
Thu Hồng Lệ uốn éo thân thể, trực tiếp ngồi ở trong lòng hắn, hai tay ôm cổ hắn:
- Ta không ngại, dù sao ta tạm thời không có cách nào chính thức phục thị ngươi, để nha đầu thông phòng hầu hạ ngươi cũng giống như vậy nha.
Trước đó hai người phát sinh chuyện như vậy, triệt để xuyên phá tầng cửa sổ cuối cùng, cho nên nàng ở trước mặt người yêu đã không giữ lại, cực kỳ thân mật ngồi ở trong lòng hắn.
Cảm giác được bờ mông tròn trịa vểnh cao, dương vật của hắn lập tức phản ứng, tỳ mạnh vào khe mông mềm mại của nàng, gương mặt của Thu Hồng Lệ đỏ bừng, đôi mắt nhìn hắn phảng phất như muốn chảy ra nước:
- Bại hoại...
Tổ An nuốt nước miếng:
- Ngươi đừng đùa lửa, ngươi rõ ràng không thể cho ta, còn hết lần này tới lần khác muốn như vậy.
Thu Hồng Lệ cười hì hì nói:
- Coi như lửa bốc cháy lên thì đã làm sao, ngươi quên nơi này là Giáo Phường Ty, tùy tiện có thể tìm ra một đống lớn tỷ muội giúp ngươi dập lửa.
Yêu nữ này!
Tổ An thầm mắng một tiếng, nhớ lại mục đích lần này tới, rất có nghị lực đẩy nàng ra:
- Ta đi xem lần này Trình Hùng mời những ai tới.
- Nam nhân nhát gan.
Tuy Thu Hồng Lệ nói như vậy, nhưng trong lòng cũng nhảy dồn dập, đối với Tổ An mà nói là chơi với lửa, nàng không phải cũng như vậy sao?
Tổ An còn có thể để nữ tử khác giúp đỡ, mình làm sao bây giờ?
Nàng le lưỡi, âm thầm cảnh cáo mình, về sau không thể chơi như vậy.
Tổ An đi tới bên cửa sổ, cửa sổ hơi mở ra một khe hở, đánh giá tình huống phía dưới.
Chỉ thấy đi đầu là một nam tử trẻ tuổi thân hình khỏe mạnh, tựa hồ là vì học đòi văn vẻ, hắn mặc áo xanh mà các công tử ca ở kinh thành lưu hành, vốn định giả phong lưu nho nhã, đáng tiếc bắp thịt trên người trướng phình, lộ ra y phục không vừa vặn, dở dở ương ương.
- Hắn là Trình Cương, rõ ràng là võ phu thô bỉ, lại muốn giả thành văn nhân nhã sĩ.
Thu Hồng Lệ đi tới bên cạnh, nhỏ giọng giới thiệu, trong giọng nói toát ra vẻ xem thường.
Thần sắc của Tổ An cổ quái, nữ nhân không phải không thích cơ bắp, chỉ không thích xấu xí mà thôi, kiếp trước trên Internet, một số nữ nhân gọi chung người như Trình Cương là tôm nam, ý tứ là giống tôm, bỏ đầu mới có thể ăn.
- A, nguyên lai hắn mời là công tử Tần gia.
Thu Hồng Lệ nhìn những người đằng sau, hơi kinh ngạc giải thích.
- Hai người kia, tên mày rậm mắt to là cháu trai nhà Thành Quốc Công Tần Quang Viễn, tên mi thanh mục tú là cháu trai nhà Uy Quốc Công Tần Vịnh Đức.
Thành Quốc Công là ông ngoại của Sở Sơ Nhan Tần Tranh, Uy Quốc Công là nhị ngoại công của Sở Sơ Nhan Tần Sắt.
Không thể không nói, gien của Tần gia không tồi, từng cái nhan trị rất cao, Trình Cương đứng chung với bọn hắn không khác gì người hầu.