Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1183 - Chương 1183: Đối Chọi Gay Gắt

Chương 1183: Đối chọi gay gắt Chương 1183: Đối chọi gay gắt

Tổ An nhanh chóng đi tới bên giường:

- Ấu Chiêu, Ấu Chiêu?

Thấy nàng y phục hoàn hảo, lúc này mới buông lỏng một hơi.

Lúc này mới có tâm tình quan sát tỉ mỉ, chỉ thấy da thịt nàng trong trắng lộ hồng, lông mi vừa dài lại vểnh, giống như một búp bê tinh mỹ, đặc biệt là môi đỏ khẽ nhếch, nhẹ nhàng thở phì phò, tản ra dụ hoặc im ắng.

Cũng khó trách Trình Cương muốn chơi 3D, nào có nam nhân xinh đẹp thành như vậy?

Thời điểm Tổ An đậu đen rau muống, Sở Ấu Chiêu lại mơ một giấc mơ kỳ lạ.

Chỉ thấy nàng say mông lung nằm ở trong ngực một nam nhân, còn nam nhân kia lại đang không ngừng sờ soạng nàng.

Định thần nhìn kỹ, nam nhân kia lại là tỷ phu.

Nàng giật mình nói.

- Tỷ phu, huynh làm gì vậy, mau buông muội ra.

- Ấu Chiêu, muội thật xinh đẹp.

Sở Ấu Chiêu cả người vô lực, muốn đẩy hắn ra nhưng không được, có chút nức nở nói.

- Không, buông muội ra, không muội sẽ mách tỷ tỷ, nói huynh ức hiếp muội... ân.

Tổ An cười hắc hắc, đưa miệng tới bên vành tai xinh xắn của nàng nói:

- Muội cứ việc nói cho Sơ Nhan.

Lỗi tai bị hơi ấm của hắn làm cho nhột nhạt, Sở Ấu Chiêu như mất hết sức lực, không còn giãy giụa nữa.

Cái tay của Tổ An đặt ở trên bụng nàng càng ngày càng không thành thật, cảm giác như phía dưới có một miếng nam châm hấp dẫn, hắn kìm lòng không được trượt xuống, luồng vào trong quần lót trắng tinh của nàng, làm thân thể nàng run lên.

Sở Ấu Chiêu mơ mơ màng màng mở mắt, vẻ mặt đỏ bừng, thanh âm thì tràn ngập hồn nhiên:

- Tỷ phu...

Sương Nguyệt chỉ cảm thấy toàn thân nổi da gà, một nam nhân nói chuyện còn mị hơn hoa khôi trong Giáo Phường Ty, thật là sống gặp quỷ.

Tổ An ngửi được điềm hương trong miệng nàng, cau mày nhìn về phía Sương Nguyệt:

- Đây là rượu gì?

Sương Nguyệt giải thích:

- Trong rượu trộn lẫn chút dược vật đặc chế, có hiệu quả gia tăng tình dục, bất quá phân lượng rất ít, đồng thời sẽ không ảnh hưởng thần chí. Ta cũng không nghĩ tới lớn gan của Trình Cương lớn như vậy, hơn nữa còn là đối với nam tử...

Nàng nói mới một nửa, khi nhìn bộ dáng kiều mị của Sở Ấu Chiêu liền không nói được, nghĩ thầm thật là gặp quỷ, ngay cả nữ nhân nhìn cũng động tâm, huống chi nam nhân.

Tổ An giật mình, trước đó Thu Hồng Lệ nói các nàng sẽ dùng dược vật phụ trợ, đạt tới hiệu quả để khách nhân tưởng lầm là Sương Nguyệt phục thị bọn họ, xem ra rượu này cũng ở bên trong.

Sương Nguyệt lo lắng nói:

- Công tử, thân phận của Trình Cương không thể coi thường, sau này làm sao kết thúc?

Tổ An trầm giọng nói:

- Ngươi không cần lo lắng, ta sẽ xử lý sự tình nơi này, ngươi đi thông báo Hồng Lệ là được.

- Vâng!

Sương Nguyệt vốn có ý này, thấy thế vội vàng rời đi.

- Tỷ... phu, huynh thật xấu…

Sở Ấu Chiêu vẫn ở vào trạng thái nửa tỉnh nửa say.

- Ta xấu, không có ta ngươi đã xong đời rồi.

Tổ An có chút buồn bực, nỗ lực nâng đỡ nàng.

Ai biết nàng như mềm mại không xương, trực tiếp nằm chết dí ở trong ngực hắn.

- Tỷ phu, sao ngươi có thể... với ta như vậy, ta... ta muốn nói cho tỷ tỷ... không muốn...

Sở Ấu Chiêu nằm ở trong ngực hắn, con ngươi ánh nước yêu kiều, má ngọc giống như lửa thiêu.

Tổ An:

- ? ? ?

Hắn không hiểu ra sao, nhìn bộ dáng này của nàng, tựa hồ còn ở trong giấc mộng?

Hắn tức giận trực tiếp đập vào mông nàng một cái:

- Tuổi còn nhỏ không học tốt, cứ nằm mơ lung ta lung tung!

Đùng một tiếng, vốn cho rằng nàng sẽ tỉnh táo lại, ai biết nàng lại cười si ngốc:

- Tại sao tỷ phu lại đánh ta? Ngày bình thường ngươi và tỷ tỷ cũng chơi như vậy sao?

Tổ An thật không còn gì để nói, nha đầu này còn tưởng đang nằm mơ.

Rơi vào đường cùng, hắn đành phải bưng một ly trà, vốn muốn trực tiếp giội lên mặt để cho nàng thanh tỉnh, bất quá nhìn gương mặt tinh xảo không tì vết kia, cuối cùng không nhẫn tâm được.

Thế là vịn nàng uống mấy ngụm trà, sau đó lại dùng ngón tay ấn mấy huyệt đạo giúp nàng thanh tỉnh.

- Ừm... Hả?

Sở Ấu Chiêu rốt cục lấy lại tinh thần.

- Tỷ phu, thật là ngươi?

- Ngươi nên may mắn là ta, bằng không bây giờ ngươi muốn khóc cũng không khóc được.

Tổ An tức giận hừ một tiếng.

- Tại sao ngươi lại ở chỗ này?

Sở Ấu Chiêu không thấy Trình Cương ở một bên, bỗng nhiên ý thức được hai tay mình đang vờn quanh trên cổ tỷ phu, dọa đến kinh hô một tiếng, vội vàng đẩy hắn ra.

- Dâm tặc, ngươi mau buông ta ra!

Tổ An:

- ? ? ?

Hắn xém chút bật cười, đang muốn để em vợ biết cái gì gọi là thiện lương, bỗng nhiên cửa sổ bị phá tan, một đạo kiếm khí sắc bén bắn nhanh tới, nhiệt độ trong phòng giảm xuống mấy phần.

Trong lòng của hắn run lên, vội vàng quay người thi triển Linh Tê Nhất Chỉ, kẹp trường kiếm của đối phương ở trong tay.

Đang muốn phản kích, lại thấy rõ bộ dáng của đối phương, áo trắng như tuyết, tóc dài phất phới, giống như tiên tử trên trời.

- Là ngươi?

- Là ngươi!

Hai người không hẹn mà cùng nói.

- Tỷ tỷ!

Sở Ấu Chiêu vội vàng chạy đến bên người đối phương, co ở sau lưng nàng, cảnh giác nhìn Tổ An.

- Tỷ... dâm tặc này khi dễ ta.

Nàng vốn vô ý thức muốn hô tỷ phu, bất quá hô một nửa đột nhiên ý thức được vừa rồi gia hỏa này chiếm tiện nghi của nàng, còn hô tỷ phu cái gì.

- Chuyện gì xảy ra?

Sở Sơ Nhan nghi ngờ nhìn Tổ An, dù nàng bởi vì sự tình buổi sáng tức giận, nhưng không tin tưởng Tổ An sẽ làm ra sự tình như vậy.

Thấy nàng không có mở miệng chỉ trích mình, trong lòng Tổ An ấm áp, lão bà vẫn rất quan tâm ta.

Hắn trợn trừng mắt, tức giận chỉ vào Trình Cương:

- Có người giả gái đến thanh lâu, kết quả uống say giống như heo chết nằm ở trên giường, túi da lại quá tốt, cho dù là nam nhân cũng nhịn không được, vụng trộm tới muốn thi bạo, bị ta ngăn cản, kết quả nàng còn không phân biệt tốt xấu.

Bình Luận (0)
Comment