Này còn có một nguyên nhân, triệt để bức Trình Hùng đoạn tuyệt với Tần gia, hoặc chí ít sinh ra khe hở, như vậy đến thời điểm Trình Hùng xảy ra chuyện, Tần gia cũng sẽ không toàn lực cứu giúp.
Sở Sơ Nhan có chút do dự, hiển nhiên cũng biết quan hệ lợi hại bên trong, có điều nàng không muốn Tổ An chọc đại địch như Trình gia, huống chi hắn vốn là giúp muội muội ra mặt, thế là gật đầu nói:
- Được.
Sau khi Sở Ấu Chiêu biết đầu đuôi, vốn hận Trình Cương muốn chết, tự nhiên không có dị nghị.
Tiếp xuống mấy người bắt đầu thương nghị một số chi tiết, thẳng đến sau nửa đêm mới ai đi đường nấy, bọn họ đều có nhiệm vụ cần an bài.
Nghĩ đến lúc Sở Sơ Nhan rời đi mấy lần muốn nói lại thôi, Tổ An âm thầm lau mồ hôi lạnh, may mắn lần này xảy ra sự tình Trình Cương chuyển di lực chú ý, bằng không hai nữ gặp mặt quả thực là sao hỏa đụng trái đất.
Về sau phải chú ý, trái ôm phải ấp rất thoải mái, nhưng ngàn vạn lần không thể để những nữ nhân này chạm mặt.
Trở lại trong cung, hắn gọi Tú Y Sứ Giả Ngân bài, Đồng bài mà Chu Tà Xích Tâm tạm thời phân phối cho hắn tới, để bọn hắn làm việc...
Ngày thứ hai, cả kinh thành nghị luận một sự tình.
Con một của Tả Vệ tướng quân Trình Cương, đêm qua ở Giáo Phường Ti bị người đánh thành phế nhân!
Tả Vệ tướng quân là tướng quân cao cấp, đồng thời chấp chưởng cấm vệ hoàng cung, chức vị rất trọng yếu, Trình Cương có thể nói là con ông cháu cha đỉnh cấp của kinh thành, thân phận như vậy bị đánh thành phế nhân, làm sao không nhấc lên sóng to gió lớn.
Tất cả mọi người cho rằng Tả Vệ tướng quân sẽ nổi giận lôi đình, bầm thây hung thủ để tiết mối hận trong lòng, phải biết Trình Cương là con một, xưa nay rất được sủng ái, bây giờ bị đánh đoạn tử tuyệt tôn, cái này là đại thù bực nào.
Nhưng ngoài ý muốn là, Trình Hùng từ đầu tới cuối duy trì trầm mặc, cũng không có làm khó dễ.
Quan viên trong triều dần dần thể ngộ, từng cái bí mật tìm hiểu chuyện gì xảy ra.
Trên đời không có tường không lọt gió, rất nhanh có người thám thính được đêm đó Trình Cương không phải đơn độc đi Giáo Phường Ty, đồng hành còn có công tử Tần gia.
- Chẳng lẽ là công tử Tần gia ra tay?
- Loại địa phương như Giáo Phường Ty, hơn phân nửa là tranh giành tình nhân.
- Khó trách Trình Hùng không dám trả thù, Tần gia lợi hại hơn Trình gia nhiều, trước kia Trình Hùng là thuộc cấp của Tần lão gia tử.
...
Mọi người tự cho là biết chân tướng, bất quá cũng không lâu lắm, một tin tức khác tuôn ra, nguyên lai ra tay không phải Tần công tử, mà là cháu ngoại của Thành Quốc Công Sở gia thế tử.
Mới đầu mọi người không hiểu tại sao Sở gia thế tử nặng tay như vậy, nhưng rất nhanh lại có tin tức truyền tới, nguyên lai đêm đó Trình Cương thấy sắc mờ mắt, vậy mà nổi lên lòng xấu xa với Sở gia thế tử, kết quả bị Sở gia thế tử xuất thủ phế đi.
- Trình Cương thích nam sắc?
- Ta đã nói vì sao cả ngày Trình Hùng cứ nhìn chằm chằm cái mông của ta, nguyên lai cả nhà bọn hắn đều là loại này.
- Thôi đi, ngươi cũng không soi mặt vào trong nước tiểu nhìn bộ dáng của mình, Sở gia thế tử môi hồng răng trắng, tuấn tú vô song, mới để cho Trình Cương nhịn không được.
- Chậc chậc, Sở đại tiểu thư giống như tiên tử, không nghĩ tới đệ đệ cũng “tuyệt sắc” như vậy, tương lai nếu ai có thể tỷ đệ kiêm thu, còn không thoải mái lật trời.
...
Sở Ấu Chiêu không nghĩ tới mình lại lấy loại phương thức này nổi danh, trước kia nàng tuấn tú chỉ lưu truyền ở trong vòng tròn của mình, bây giờ toàn bộ kinh thành đều hiếu kỳ bộ dáng của nàng như thế nào, lại khiến Trình Cương nhịn không được muốn chơi 3D.
Từ trình độ nào đó mà nói, bây giờ “diễm danh” của nàng còn hơn cả tỷ tỷ.
- Đều là tỷ phu bại hoại nghĩ ra kế, về sau ta làm sao gặp người!
Sở Ấu Chiêu ở trong phòng bực bội đá chân, những ngày này nghe bên ngoài truyền đến lời đồn, nàng xấu hổ đến sắp chui xuống đất.
Sở Sơ Nhan cố nén ý cười:
- Ai bảo ngươi chạy tới Giáo Phường Ty, đó là địa phương ngươi nên tới sao, nếu không có tỷ phu cứu ngươi, trên người ngươi phát sinh sự tình còn hỏng bét hơn nghìn lần vạn lần.
Sở Ấu Chiêu đỏ mặt:
- Mặc dù là như vậy, nhưng nháo trò như thế, về sau ta làm sao ra ngoài gặp người...
Nghĩ đến ngay cả nha đầu Mộ Dung Thanh Hà kia nhìn hắn biểu lộ cũng là lạ, nàng liền nhịn không được nữa:
- Phiền chết đi được!
Trực tiếp chui vào trong chăn che toàn thân lại, giống như làm thế có thể khiến nàng bớt xấu hổ.
Thấy nàng trùm chăn, Sở Sơ Nhan buồn cười, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, có chút hiếu kỳ tiếp xuống Tổ An sẽ xử lý như thế nào.
Rất nhanh nàng liền biết!
Sau khi triều đình biết được việc này, phái Kinh Triệu Duẫn thẩm tra xử lí, dù sao người bị hại thân phận không tầm thường, nên cho cái thuyết pháp.
Kinh Triệu Duẫn cũng nhức cả trứng, bên này là con một của Tả Vệ tướng quân, bên kia lại là Sở gia thế tử, hắn xử lý như thế nào cũng chết.
Bất quá làm phủ doãn ở kinh thành, hắn cũng không phải thế hệ bảo thủ, rất nhanh liền nghĩ ra chủ ý.
Tần gia Sở gia không dễ chọc, Giáo Phường Ty còn không thể trêu vào sao?
Sau đó hắn phái bộ đầu đi Giáo Phường Ty bắt người, bắt hoa khôi cùng với người ở biệt viện kia lại, dự định hỏi xong khẩu cung, sẽ đẩy tội danh lên người các nàng, như vậy cũng coi như có cái bàn giao, để hai bên có bậc thang đi xuống.
Còn những nữ tử ở Giáo Phường Ty kia có vô tội đáng thương hay không, đối với đám quan viên trên chính đàn mà nói, không có ý nghĩa.
Dù sao các nàng ở Giáo Phường Ti đã đủ đáng thương, sớm đưa các nàng luân hồi chuyển thế, kiếp sau thanh bạch làm người, nói không chừng các nàng còn cảm ơn mình.