Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1187 - Chương 1187: Hung Ác Lên Ngay Cả Người Mình Cũng Bán (2)

Chương 1187: Hung ác lên ngay cả người mình cũng bán (2) Chương 1187: Hung ác lên ngay cả người mình cũng bán (2)

Tổ An nói:

- Có Hoàng Đế vô địch thiên hạ đè ép, phía dưới có thể tranh ra đại họa gì.

Vân Gian Nguyệt ý vị sâu xa nói:

- Nhưng Hoàng Đế cuối cùng sẽ chết.

Trong lòng Tổ An hơi động, hỏi:

- Vì sao ngươi như vậy khẳng định?

Vân Gian Nguyệt đáp:

- Cho tới nay đều có truyền ngôn, trước kia Hoàng Đế cùng Yêu Hoàng đại chiến bị thương nặng dao động căn cơ, đến mức Thiên Nhân Ngũ Suy đến sớm. Nhưng ai cũng không biết thật giả, bất quá lần này ta giao thủ với hắn, xác định hắn thật có thương tổn.

- Thế nhưng ngươi cơ hồ vẫn bị một chiêu miểu sát.

Tổ An nhịn không được đậu đen rau muống nói.

Đến từ Vân Gian Nguyệt, điểm nộ khí +444+444+444...

Vân Gian Nguyệt tức giận nguýt hắn một cái, vì sao gia hỏa này muốn ăn đòn như vậy?

Cách một hồi mới tức giận nói:

- Lấy tu vi của Hoàng Đế, nếu không có thương tổn, lúc đó ta căn bản chạy không thoát.

Tổ An giật mình:

- Ngươi tốt xấu gì cũng là Đại Tông Sư, ngay cả chạy cũng chạy không được, chênh lệch lớn như vậy sao?

- Vì cái gì gọi là Địa Tiên? Từ trình độ nào đó đã là nửa cái Tiên nhân, chúng ta cao nữa cũng chỉ là phàm nhân, tự nhiên cách một trời một vực.

Trong giọng nói của Vân Gian Nguyệt có chút bất đắc dĩ, đồng thời tràn ngập chờ mong.

Cách một hồi nàng mới hồi phục tinh thần lại, ý vị thâm trường nhìn Tổ An:

- May mắn Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh của ngươi không thể chính thức trường sinh, bằng không Hoàng Đế không chết, chúng ta vĩnh viễn không ngày nổi danh.

Tổ An biết nàng vẫn thăm dò mình, trực tiếp đáp:

- Ngươi có thể yên tâm, hắn không có cách nào mượn Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh của ta trường sinh.

Đương nhiên, ta có thể hay không vậy thì khác.

Lần nữa được xác nhận, lúc này Vân Gian Nguyệt mới buông lỏng một hơi.

Tổ An lấy lại tinh thần, Hoàng Đế có chết hay không không phải vấn đề hắn quan tâm, hiện tại vấn đề hàng đầu là vụ án của Trình Cương:

- Đúng rồi, bây giờ cha con Trình Cương bị Tú Y Sứ Giả và Ti Đãi Giáo Úy cho rằng có tội, nhưng bên Đình Úy kiên định cho rằng không có tội, song phương bất phân thắng bại, tuy Trình Hùng đã bị tạm giam, nhưng cuối cùng vẫn thiếu hụt chứng cứ giải quyết dứt khoát.

Nói thật, lần này phản kích Trình Hùng, thao tác đã tính rất xinh đẹp, cơ hồ nháy mắt từ Tả Vệ tướng quân cao cao tại thượng biến thành tù nhân, nhưng phe phái Tề Vương không thể coi thường, sau cùng chưa hẳn có thể thành công định tội.

Vân Gian Nguyệt cười thần bí:

- Muốn chứng cứ giải quyết dứt khoát còn không đơn giản.

Tổ An đang vểnh tai nghe, thấy nàng cố ý thừa nước đục thả câu, không khỏi gấp:

- Giáo chủ tỷ tỷ mau nói, là muốn gấp chết ta sao?

Thấy hắn vội vàng, lúc này trong lòng Vân Gian Nguyệt mới thoải mái, những ngày này ở cùng với hắn, mình ăn quá nhiều thiệt thòi, làm cho suy nghĩ không thông suốt.

- Ngươi quên những người Thánh Giáo bị bắt làm tù binh sao?

Vân Gian Nguyệt nói.

- Chứng cứ vẫn ở chỗ đó, nhìn ngươi có biết dùng hay không.

Tổ An chỉ cảm thấy trong đầu tựa hồ có điện quang lóe qua, mình rõ ràng sắp bắt được lại vồ hụt, đành phải hỏi thăm Vân Gian Nguyệt:

- Mong giáo chủ tỷ tỷ chỉ giáo.

Vân Gian Nguyệt rất hài lòng thái độ của hắn, lên tiếng:

- Ngươi nghĩ biện pháp liên hệ bọn họ, chỉ cần bọn họ mở miệng thừa nhận quan hệ với Trình Hùng, Trình Hùng hẳn phải chết không nghi ngờ.

Ánh mắt Tổ An phức tạp nhìn Vân Gian Nguyệt, nữ nhân này hung ác lên ngay cả người mình cũng bán, những tù binh kia nhất định phải chết, kết quả trước khi chết còn muốn để bọn họ tối đa hóa lợi ích.

Sau khi đậu đen rau muống, Tổ An vẫn nói:

- Thế nhưng những người kia làm sao nghe ta nói, ta lại không thể chủ động bại lộ quan hệ với ngươi.

Trải qua sự tình Trình Hùng trước đó, hắn rõ ràng trong hoàng cung có quá nhiều người thông minh, hơi lộ ra một chút sơ hở cũng rất dễ dàng vạn kiếp bất phục.

Bây giờ Chu Tà Xích Tâm đang lùng bắt Vân Gian Nguyệt khắp nơi, Hoàng Đế cũng cực kỳ chú ý, hắn không muốn dẫn lửa thiêu thân.

Hơn nữa hắn cũng không diện lấy thân phận Tú Y Sứ Giả đi gặp những tù binh Ma giáo kia, trước mắt biết thân phận của hắn chỉ có Vân Gian Nguyệt và Thu Hồng Lệ, các nàng tin được, nhưng người Ma giáo khác tốt xấu lẫn lộn, hắn không dám mạo hiểm.

- Ngươi không cần bại lộ quan hệ với ta.

Nghe hắn lo lắng, Vân Gian Nguyệt trầm ngâm một lát nói.

- Ngươi trực tiếp lấy bộ mặt thật đi qua, nói là Hồng Lệ ủy thác ngươi cứu người, bọn họ sẽ tin tưởng ngươi.

- Vì sao?

Tổ An giật mình.

Vân Gian Nguyệt nói:

- Trong những người bị bắt làm tù binh có người nhận biết ngươi, tỉ như Hỏa tán nhân.

- Nguyên lai là hắn.

Tổ An nhất thời có ấn tượng, lúc trước Ma giáo bát đại tán nhân xuất động đến bắt mình, khi đó uy phong như thế nào, đáng tiếc về sau Băng tán nhân bị Văn đạo nhân giết chết, bây giờ Hỏa tán nhân biến thành tù nhân, không biết mấy người khác bây giờ thế nào.

Vân Gian Nguyệt nói tiếp:

- Còn có một người trước kia ngươi ở Minh Nguyệt Thành khả năng cũng gặp qua, sư huynh của Hồng Lệ Cổ Nguyệt Nhất, hắn cũng thất thủ bị bắt.

- Gia hỏa kia sao, có ấn tượng.

Tổ An nhớ tới lúc trước hắn còn giả mạo Trần Huyền đến gây án, kết quả Lý Quỷ đụng Lý Quỳ, bị Trần Huyền chính thức đánh thành chó.

- Hắn cũng là đồ đệ của ngươi, ngươi thu đồ đệ ánh mắt cũng không quá cao nha.

Không biết vì sao, Tổ An có chút khó chịu, đại mỹ nhân như vậy làm sao có thể thu nam đồ đệ chứ.

- Dạng đồ đệ này ta có không ít.

Vân Gian Nguyệt trợn trừng mắt.

- Trong Thánh Giáo thế lực san sát, ta tự nhiên phải tận lực bồi dưỡng thế lực dòng chính của mình mới có thể ngồi vững vàng vị trí giáo chủ, thu đồ đệ là phương pháp bồi dưỡng dòng chính đơn giản nhất, cớ sao mà không làm?

Bình Luận (0)
Comment