Tổ An nuốt nước miếng, mở sách nhìn, cái này rõ ràng là tin mật báo, đợi thấy rõ nội dung phía trên, đầu hắn oanh một tiếng, cả người run rẩy lên.
Bởi vì trên mật báo kỹ càng viết hắn ở Minh Nguyệt Thành cùng Thần Tiên Cư hoa khôi Thu Hồng Lệ tới lui, thậm chí còn có sự tình Thu Hồng Lệ chủ động đến cửa muốn làm thiếp.
Về sau trên đường hồi kinh, cao thủ Ma giáo cướp đoạt Tổ An, bên trong đi đầu hư hư thực thực chính là Thu Hồng Lệ.
Tổng hợp các phương diện tình báo, Thu Hồng Lệ hẳn là Thánh Nữ Ma giáo.
Đồng thời nữ tử tóc dài Đại Tông Sư lần này hành thích là giáo chủ Ma giáo Vân Gian Nguyệt, Thu Hồng Lệ lại là đệ tử đích truyền của nàng.
Vài ngày trước, xung quanh Nam Tước phủ tựa hồ có Thu Hồng Lệ ẩn hiện, sau khi sự việc xảy ra Tổ An đi Giáo Phường Ty, sau đó Trình Cương bị phế...
Bên trong ghi rất nhiều chứng cứ, có một số việc mặc dù không có thấy tận mắt, nhưng phỏng đoán hợp lý, mà những phỏng đoán này cơ hồ không có khác gì sự thật.
Vừa nhìn liền biết là thủ bút của Chu Tà Xích Tâm, con mẹ nó, ở trước mặt cùng lão tử xưng huynh gọi đệ, sau lưng liền đâm dao.
Có điều hắn cũng rõ ràng trách Chu Tà Xích Tâm không có ý nghĩa, hơn phân nửa là Hoàng Đế lệnh hắn điều tra mình, con mẹ nó, đều là lão hồ ly ăn tươi nuốt sống.
- Xem ra trước đó Trình Hùng hoài nghi không sai, quả nhiên là ngươi đưa thích khách ra khỏi cung.
Ánh mắt Hoàng Đế lạnh lẽo bao phủ hắn, phảng phất như nhìn một người chết.
Trong nháy mắt đó, khí thế của hắn khai hỏa, Tổ An cảm thấy không khí xung quanh sền sệt, hắn ngay cả một ngón tay cũng không động được, dường như chỉ cần Hoàng Đế muốn, mình sẽ biến thành tro bụi.
Đầu óc Tổ An xoay chuyển thật nhanh, hắn suy nghĩ mình nên ứng đối như thế nào, phản ứng đầu tiên là cắn chết không thừa nhận, dù sao rất nhiều ghi chép không có chứng cứ mấu chốt.
Có điều hắn lập tức phủ định cách làm này, tra án cần chứng cứ đây chẳng qua là đối với dân thường, đối với Hoàng Đế mà nói, chỉ cần hắn tin tưởng chuyện nào đó, chẳng lẽ sẽ bởi vì không có chứng cứ mà bỏ qua ngươi?
Chờ một chút, tựa hồ hệ thống không có thu được điểm nộ khí của Hoàng Đế?
Hơn nữa vì sao đối phương nói nhiều như vậy, nếu hắn thật muốn giết ta, trực tiếp động thủ là được, cần lãng phí nhiều nước miếng như vậy?
Nghĩ đến nhiệm vụ hắn giao cho mình, trong lòng hơi động, lập tức nói:
- Thần có tội! Chỉ bất quá ta không có cấu kết với Ma giáo, bởi vì lúc đó trùng hợp gặp phải Thu Hồng Lệ, nàng từng cứu tính mạng của ta, ta không cách nào khoanh tay đứng nhìn, mới thả nàng một con đường sống.
Hắn nửa thật nửa giả nói, đương nhiên cứu sự tình Vân Gian Nguyệt là tuyệt đối không thể nói, Hoàng Đế tuyệt đối sẽ không cho phép một Đại Tông Sư chạy ra lòng bàn tay của hắn.
Hoàng Đế mặt không thay đổi nhìn hắn:
- Há, nguyên lai là tri ân đồ báo, chẳng lẽ trẫm còn phải thưởng ngươi sao?
Tổ An vội vàng nói:
- Thần không dám, thần tự biết tội đáng chết vạn lần, mặc cho Hoàng Thượng xử trí.
Nhìn Tổ An nơm nớp lo sợ, Hoàng Đế gật đầu, tựa hồ rất hài lòng loại thái độ này của hắn.
Thân là Hoàng Đế, mỗi lần nhìn thấy thần tử ở phía dưới kinh sợ run lẩy bẩy, sinh tử ở một ý niệm của mình, mùi vị đó thật sự là muốn ngừng cũng không được.
Hắn lấy lại tinh thần, cao giọng nói:
- Không tệ, không có ngụy biện, bằng không hiện tại ngươi đã là thi thể, cũng được, nể tình ngươi còn có chút trung tâm, trẫm cho ngươi cơ hội lấy công chuộc tội.
Trung con mẹ ngươi!
Hắn rõ ràng đây là Hoàng Đế quen dùng quyền mưu, trong lòng sớm đã ân cần thăm hỏi tất cả nữ tính nhà hắn một trăm lần, bất quá biểu lộ lại cực kỳ thành khẩn:
- Hoàng Thượng có lệnh, xông pha khói lửa không chối từ.
Đồng thời âm thầm buông lỏng một hơi, xem ra đã giữ được cái mạng.
Hoàng Đế càng hài lòng thái độ của hắn, vốn nghĩ nếu hắn còn không thức thời, mình sẽ thừa cơ gõ hắn một phen, hiện tại xem ra đã không cần:
- Ngươi và Thánh Nữ Ma giáo đã có tầng quan hệ kia, vậy thì mượn cơ hội này đánh vào nội bộ Ma giáo, tra rõ giáo chủ Ma giáo Vân Gian Nguyệt bây giờ đến cùng giấu ở đâu, thứ hai thăm dò Ma giáo và Tề Vương đến cùng có quan hệ gì, mặt khác nếu ngươi có thể đứng vững gót chân ở trong Ma giáo, tương lai nói không chừng sẽ có tác dụng lớn.
Tổ An buông lỏng một hơi, xem ra Hoàng Đế là thật không biết Vân Gian Nguyệt ở chỗ mình, ân, nhất định không thể cho hắn biết, bằng không ta chết chắc.
Hắn cố ý ra vẻ làm khó:
- Giáo chủ Ma giáo là Đại Tông Sư, tiểu nhân vật như ta, chỉ sợ chưa hẳn đối phó được.
Hoàng Đế lạnh nhạt nói:
- Chỉ bảo ngươi thám thính tin tức của nàng, cũng không phải để ngươi luận võ với nàng, thật muốn đối phó nàng, trẫm sẽ đích thân xuất thủ, ngươi không cần phải lo lắng.
Tổ An giả bộ như trút được gánh nặng, ngay sau đó lại nghi ngờ nói:
- Vừa rồi không phải Hoàng Thượng nói Ma giáo hành thích Thái Tử không thể nào là Tề Vương sai sử sao, vì sao còn muốn điều tra quan hệ giữa bọn hắn.
Hoàng Đế không vui nói:
- Bảo ngươi tra thì tra, sao nói nhảm nhiều như vậy.
Qua một lát tựa hồ lo lắng hắn không để bụng sự kiện này, nên nói tiếp:
- Tuy xác suất Tề Vương sai sử Ma giáo không lớn, nhưng trẫm sợ hắn sử dụng tâm lý này, phản đạo mà đi, cho nên mới để ngươi tra một chút.
Tổ An trợn mắt hốc mồm, Hoàng Đế bị bệnh tâm thần phân liệt sao? Một phương diện cảm thấy không có quan hệ gì với Tề Vương, một phương diện lại lo lắng có quan hệ, chậc chậc, đa nghi thành như vậy, thật là một gia hỏa khó hầu hạ.