Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1199 - Chương 1199: Đối Chọi Gay Gắt

Chương 1199: Đối chọi gay gắt Chương 1199: Đối chọi gay gắt

Nàng cố ý cắn mấy chữ kia rất nặng, cố ý châm chọc hắn danh xưng hiền vương, nhưng hôm nay lại cố ý đến khi dễ vãn bối.

Nàng biết vì sao hôm nay đối phương cố ý làm như thế, hiển nhiên là vì sự tình Trình Hùng, tổn thất một đại tướng, Tề Vương phiền muộn có thể nghĩ, mặc kệ là vì hắn hay vì bọn thủ hạ, hắn đều phải bỏ ra một hơi này.

Cho nên đối phương cố ý chất vấn nàng và Thái Tử, nàng cũng nắm lỗ mũi nhịn, dù sao chúng ta được lợi ích thực tế, ngươi muốn mặt mũi thì lấy mặt mũi đi.

Nhưng Tổ An vừa đến, nàng chợt phát hiện, nói không chừng mặt mũi cũng có thể không cho Tề Vương.

- Gặp qua Tề Vương.

Tổ An giả bộ như kinh sợ thi lễ.

- Ngươi chính là Tổ An?

Tề Vương nhìn hắn, biểu lộ có chút phức tạp, phải biết những năm này hắn và Hoàng Đế tranh đấu một mực chiếm thượng phong, trong lòng hắn, đối thủ xưa nay không phải cháu trai ngốc cùng với cháu gái tự cho là thông minh trước mắt, đối thủ của hắn một mực là vị đại ca trên long ỷ kia.

Hoàng Đế xác thực thiên hạ vô địch, thế nhưng thời gian của hắn không dài, lại thêm Thái Tử thực quá ngu ngốc, cho nên đại thế dần dần nghiêng về phía hắn.

Thẳng đến Tổ An hoành không xuất thế, đầu tiên là Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh có thể trường sinh đánh hắn trở tay không kịp, lúc trước hắn vừa biết được tin tức này, tâm cảnh nhiều năm giếng cổ không gợn sóng cũng hoảng loạn, nếu Hoàng Đế thật có thể trường sinh, vậy hắn còn tranh cái rắm.

Tin tức này vừa ra, ngay cả một số quần thần âm thầm ngã về hắn cũng dao động, những người này ngã về phía hắn, cũng không phải thật ưa thích hắn, mà bởi vì Hoàng Đế mạnh nhất sắp chết, mà Thái Tử lại bùn nhão không dính lên tường.

Kết quả bây giờ biết Hoàng Đế có khả năng trường sinh, những đại thần này ai còn sẽ chán sống ruồng bỏ Hoàng Đế?

Đoạn thời gian trước xử lý biến cố này đã sứt đầu mẻ trán, kết quả sau khi gia hỏa này vào kinh, gián tiếp dẫn đến Ti Đãi Giáo Úy, Tả Vệ tướng quân thoát ly chưởng khống, có thể nói là tổn thất thảm trọng nhất của phe phái Tề Vương trong những năm gần đây.

- Chẳng lẽ gia hỏa này trời sinh tương khắc với bản Vương?

Ý nghĩ này mới vừa lên đã bị hắn bóp tắt, đến cảnh giới như hắn, không cho phép mình có ý nghĩ vô lực như vậy.

Tổ An đáp:

- Hạ quan là Tổ An, kính đại danh Tề Vương đã lâu.

Tề Vương nhướng mày, vừa rồi còn không biết, kết quả hiện tại lại cửu ngưỡng đại danh, cái này không phải châm chọc sao.

Đến từ Triệu Cảnh, điểm nộ khí +99!

Cảm nhận được điểm nộ khí, Tổ An cũng phiền muộn, ngươi dù sao cũng là Đại Tông Sư, hồn lực mạnh mẽ, không nên chỉ cống hiến chút điểm nộ khí như thế nha.

Hoàng Đế tên Triệu Nhật Thiên, ngươi chỉ có thể gọi Triệu Nhật Kinh, khó trách kém hắn.

Bất quá đậu đen rau muống quy đậu đen rau muống, có thể cùng Hoàng Đế thiên hạ đệ nhất đánh nhiều năm như vậy, Tề Vương làm sao có thể là người yếu.

Những ngày này cùng Vân Gian Nguyệt nói chuyện phiếm, nàng đã từng đề cập qua trong kinh thành để cho nàng kiêng kị chỉ có hai người rưỡi, hai cái là Hoàng Đế và Tề Vương, còn Chu Tà Xích Tâm, ngay cả nửa cái cũng không tính, nhiều lắm là con kiến hôi hơi phiền phức mà thôi.

Tề Vương bưng chén trà khẽ nhấp một ngụm, lạnh nhạt nói:

- Vừa rồi nghe Tổ đại nhân nói tựa hồ cảm thấy ta để Thái Tử kính trà có chút không ổn? Có câu học vấn chi đạo, nghiêm sư khó xử; sau sư nghiêm mới nói tôn ti, sau tôn ti dân mới biết kính học, đây là đạo lý thượng cổ lưu truyền tới nay, trước kia Tổ đại nhân ở Minh Nguyệt Thành trà trộn phố phường, khả năng chưa từng nghe qua.

Nghe hắn thầm trào phúng mình bất học vô thuật, Tổ An cũng không tức giận, cười hì hì nói:

- Nhưng Thái Tử dù sao cũng là Thái Tử một nước, tương lai sẽ là Hoàng Đế, Thái Tử Phi tương lai cũng sẽ là Hoàng Hậu, Tề Vương như vậy cuối cùng vẫn không hợp đạo quân thần.

Lời vừa nói ra, không ít người trong phòng hít sâu một hơi, sắc mặt Tiểu Từ Tử Tiểu Hà Tử trắng bệch, Phác Đoạn Điêu và Tiêu Ti Côn thì thầm than… xong, dám nói chuyện với Tề Vương như thế, chết chắc.

Ngay cả thị nữ Dung Mạc cũng toàn thân căng cứng phòng bị, sợ Tề Vương dưới cơn nóng giận liên luỵ đến Thái Tử và Thái Tử Phi, nhưng nếu đối phương xuất thủ, xem như nàng ở thời kỳ toàn thịnh cũng không phải đối thủ, huống chi bây giờ trọng thương chưa lành?

Nghĩ tới đây nàng không khỏi âm thầm tức giận, gia hỏa này thật biết gây họa.

Đến từ Dung Mạc, điểm nộ khí +233 +233 +233...

Chỉ có Thái Tử Phi lại như mùa hè nóng bức ăn dưa hấu ướp đá, toàn thân thoải mái, càng xem càng cảm thấy Tổ An thuận mắt, không nghĩ tới tên này trung tâm với bản cung như thế, về sau phải tận lực bồi dưỡng hắn.

Ánh mắt của Tề Vương hơi co lại, có điều hắn phản ứng cũng nhanh, lập tức nói thêm:

- Quân thần chi đạo có hai điểm nằm ngoài quy tắc: Chính là thi, thì không thần; chính là sư, thì không thần. Đại học chi lễ, mặc dù là Thiên Tử cũng phải tôn sư.

Tổ An nghĩ thầm may mắn kiếp trước tiếp thụ qua chín năm giáo dục bắt buộc, bằng không thật nghe không hiểu ngươi nói gì, ý tứ của đối phương là:

Quân Vương có hai tình huống không cần lấy thái độ đối đãi thần tử mà đối đãi thần tử, một là thời điểm thần tử đảm nhiệm chức chủ tế trong tế lễ, như vậy thì không thể dùng thái độ đối đãi cấp dưới mà đối đãi hắn, phải cung cung kính kính tiếp nhận chủ tế an bài; hai là thời điểm thần tử làm giáo viên, như vậy cũng không thể dùng thái độ kia, phải cung cung kính kính tiếp nhận lão sư dạy bảo.

Mặc dù đây là thế giới tu hành, nhưng vì quốc gia ổn định, mấy ngàn năm nay vẫn hình thành lễ chế, lão sư ở trước mặt Quân Vương truyền thụ tri thức giảng giải kinh điển, là không cần thi hành lễ tiết cấp dưới. Thời điểm Quân Vương đang nghe giảng, nên quên thân phận quân chủ của mình, cung kính học tập, cái kia chính là tôn sư trọng đạo.

Bình Luận (0)
Comment