Mà lấy thân thể cứng cỏi của Tổ An, cũng bị hai cỗ lực lượng cường đại kia làm cho thống khổ không chịu nổi, bất quá trải qua vô số lần bồi hồi ở bên bờ sinh tử, so với những đau đớn kia, hiện tại căn bản không tính là cái gì.
Trong mắt Vân Gian Nguyệt lóe lên vẻ kinh ngạc, nàng biết bạo lực giải khai cấm chế của Hoàng Đế sẽ mang đến thống khổ như thế nào, trước đó bởi vì đối phương đùa giỡn, nàng cố ý không nói, vốn muốn cho hắn ăn giáo huấn, ai biết đối phương lại nhịn xuống được, ngay cả hừ cũng không hừ một tiếng.
Trong nội tâm nàng bội phục không thôi, tuy nam nhân này ngày thường bất cần đời, nhưng trong xương thật rất kiên cường.
Thanh âm nàng nhu hòa hơn:
- Ngươi nhịn một chút, cấm chế phong ấn của Hoàng Đế đã bắt đầu buông lỏng.
Nàng vỗ lên vai, Tổ An bắt đầu xoay tròn, nàng thì thừa cơ đánh lực lượng vào các huyệt quan trọng.
Thiên hạ đệ nhất cường giả hạ cấm chế, đổi thành Đại Tông Sư khác chưa hẳn có thể giải.
Nhưng nàng lĩnh ngộ Nguyệt Tinh chi lực, chạm tới Thời Gian pháp tắc, có thể ở trình độ nhất định để thời gian trôi qua biến chậm, thậm chí tạm dừng.
Lấy Nguyệt Tinh chi lực ngắn ngủi cắt đứt liên hệ giữa cấm chế và thân thể Tổ An, sau đó lại thừa cơ từ từ mài diệt.
Đương nhiên nếu Hoàng Đế ở chỗ này, Nguyệt Tinh chi lực của nàng rất khó ảnh hưởng đến đối phương, nhưng chỉ là một sợi tàn lực, nàng vẫn có lòng tin.
Cũng không biết qua bao lâu, Vân Gian Nguyệt rốt cục ma diệt cấm chế đến bảy tám phần, âm thầm buông lỏng một hơi, bỗng nhiên phát giác được có đồ vật gì chạm vào mình, nàng cúi đầu xem xét, đầu tiên là ngạc nhiên, sau đó gương mặt đỏ bừng, giận tím mặt:
- Xú tiểu tử, ngươi tự tìm cái chết!
Ngày bình thường gia hỏa này ngôn ngữ bất kính nàng nhịn, bây giờ lại dám... công nhiên cúi chào nàng như vậy?
Đến từ Vân Gian Nguyệt, điểm nộ khí +999+999+999...
Lần này nàng là thật tức giận, phải biết quá trình nàng lên làm giáo chủ Thánh Giáo tràn ngập huyết tinh, năm đó triều đình chinh phạt Thánh Giáo, bị nàng giết đến máu chảy thành sông.
Trong nháy mắt đó, nhiệt độ cả phòng hạ xuống mấy độ, tóc gáy toàn thân Tổ An dựng đứng, hắn cảm giác ánh mắt của đối phương có sát cơ.
Hắn vội vàng giải thích:
- Hiểu lầm, vừa rồi không phải giáo chủ tỷ tỷ đã nói, quá trình giải trừ cấm chế khí huyết sẽ sôi trào sao, ta cũng không khống chế nổi.
Vân Gian Nguyệt hơi nheo mắt, nàng nhớ lại chuyện này, nói ra thật không trách được hắn, cũng không phải hắn động tà niệm với mình, mà là bị khí tức trong cơ thể khuấy động.
Bất quá vì sao lại khó chịu như thế.
Nàng vô ý thức cúi đầu nhìn, trong lòng âm thầm xì một cái:
- Thật xấu!
Hình ảnh dữ tợn kia ở trong đầu thật lâu không vung đi được, lúc này nàng rốt cuộc minh bạch, cũng không phải đối phương trúng độc gì, mà tự nhiên như thế, những dâm tặc kia còn kém rất xa...
A, Vân Gian Nguyệt ơi Vân Gian Nguyệt, ngươi đến cùng đang suy nghĩ thứ gì, hắn là vãn bối, còn là người yêu của đồ đệ, không được nghĩ, sai lầm sai lầm.
Nàng nỗ lực tập trung ý chí, xụ mặt vỗ một cái, làm cho đối phương đưa lưng về phía mình, tiếp tục giải trừ cấm chế.
Tổ An buông lỏng một hơi, xem ra cửa ải này đã vượt qua, đầu nhỏ a đầu nhỏ, ngươi có biết xém chút bởi vì ngươi xúc động, làm hại đầu to không còn không.
Hắn đưa lưng về phía đối phương, cũng không chú ý tới khuôn mặt của Vân Gian Nguyệt đã đỏ bừng.
Đừng nói hắn không chú ý tới, ngay cả Vân Gian Nguyệt cũng không chú ý tới.
Lại qua một lúc, Vân Gian Nguyệt hơi buông lỏng, Hoàng Đế lưu cấm chế còn lại một chút cuối cùng là có thể đại công cáo thành.
Nàng hít sâu một hơi, chậm rãi triệu tập khí thế toàn thân, chuẩn bị thừa thế xông lên, triệt để tiêu diệt trận địa cuối cùng của địch quân.
Nhưng thời điểm nàng vây công đến, Hoàng Đế lưu lại cấm chế phảng phất như biết kết cục của mình, đột nhiên khí thế tăng vọt, vốn bị vây quét giống như con giun, hiện tại lại bỗng nhiên hóa thành Kim Long gào thét, thậm chí khí thế còn mãnh liệt hơn lúc trước.
Thiên hạ đệ nhất cường giả hạ cấm chế, sao có thể không để lại hậu thủ!
Cảm nhận được Cự Long đột nhiên tăng vọt, trong đầu Vân Gian Nguyệt lại không tự chủ được hiện ra thứ kia của Tổ An, trái tim nhất thời cuồng loạn, vội vàng tập trung ý chí.
Nhưng trong chớp mắt phân thần này, Hoàng Đế lưu lại khí thế tìm được cơ hội, phản công trở về.
Phốc!
Vân Gian Nguyệt nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi, trong mắt tràn ngập hoảng sợ.
Thủ đoạn của Hoàng Đế quá kinh khủng, cấm chế này lại còn có thể luyện hóa nguyên khí của nàng tẩm bổ bản thân, như vậy sinh sôi không ngừng, trước đó ma diệt hơn phân nửa lực lượng trong nháy mắt phục hồi, ngược lại đảo ngược công kích bản thân nàng.
Nếu Vân Gian Nguyệt ở trạng thái toàn thịnh, mặc dù cấm chế này có chút cơ quan, cũng khó có thể làm bị thương nàng, nhưng hôm nay nàng vốn trọng thương, tu vi bị ảnh hưởng, lúc này có chút áp chế không nổi phản công.
Thậm chí nàng cảm giác cấm chế này muốn thuận thế tiến vào trong cơ thể nàng, phong ấn cả nàng.
Ý thức được điểm ấy, nàng không khỏi hoảng hốt, vội vàng vận dụng tất cả vốn liếng chống cự cấm chế khủng bố kia.
Đáng tiếc nàng càng dùng lực chống cự, cấm chế được chất dinh dưỡng càng nhiều, trở nên càng cường đại; nhưng không chống cự mà nói, chẳng mấy chốc cấm chế này sẽ tiến vào thân thể nàng phong ấn.
Quả thực là hai chén độc dược, mặc kệ chọn cái nào cũng là một con đường chết.
Vân Gian Nguyệt nhanh chóng suy tư phương pháp phá giải, nhưng mặc kệ nàng nếm thử như thế nào, cũng không thể ngăn cản lực lượng kia xâm lấn.
Thực ra nàng còn có một biện pháp, là trực tiếp chấn vỡ tâm mạch của Tổ An, như vậy giữa hai người không còn liên hệ, cấm chế của Hoàng Đế không có cơ thể ký sinh, nàng sẽ triệt để thoát khốn.