Tổ An giải thích qua loa, sau đó bắt đầu cởi áo, lộ ra lồng ngực dương cương cân đối.
Vân Gian Nguyệt nhướn mày:
- A, không nghĩ tới tiểu tử ngươi vẫn rất khỏe mạnh, mặc y phục còn không có rõ ràng như vậy.
Trải qua Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh thối luyện mấy lần, bây giờ cường độ thân thể của Tổ An đừng nói người bình thường, dù võ giả đẳng cấp cao hơn cũng không cường tráng bằng.
Càng hiếm thấy hơn là hắn hấp thu Hồng Mông chi khí thối luyện, tinh hoa nội liễm, bắp thịt không có dữ tợn giống võ phu thô bỉ, ngược lại nhìn đường nét nhu hòa, phía trên da quang lóng lánh.
Ngay cả Vân Gian Nguyệt cũng không nhịn được nhìn lâu vài lần.
- Ngươi cố ý nói những thứ này là tiêu trừ xấu hổ trong lòng mình sao?
Tổ An nhịn không được đậu đen rau muống.
- Lại nhìn lén sẽ thu tiền.
- Ta nhìn lén ngươi?
Vân Gian Nguyệt giống như mèo bị đạp cái đuôi.
- Ta bất quá là quan sát tình huống cấm chế trong cơ thể ngươi!
Gia hỏa này có thể bình an sống đến hiện tại quả thực là kỳ tích!
Đến từ Vân Gian Nguyệt, điểm nộ khí +567+567+567...
Tổ An nghĩ thầm con mắt ngươi cũng không phải Xquang, có thể bỗng dưng nhìn thấy tình huống trong cơ thể ta sao, đương nhiên hắn cũng sẽ không ngốc đến vạch trần nàng:
- Được rồi, là ta hiểu lầm tỷ tỷ, bất quá hiện tại ta phải cởi quần, ngươi có cần tránh trước hay không?
Hắn thì không ngại, chủ yếu là lo lắng đối phương thẹn quá hoá giận, trực tiếp cắt chỗ đó, vậy thì hối tiếc không kịp.
Vân Gian Nguyệt hừ một tiếng, dường như tìm được cảm giác dương mi thổ khí:
- Tiểu hài tử còn thẹn thùng, bổn tọa tung hoành thiên địa, cái gì chưa thấy qua.
Dù nói như vậy, nhưng nàng vẫn xoay người sang chỗ khác.
Trong lòng Tổ An đậu đen rau muống, lão xử nữ như ngươi gặp qua thứ này mới có quỷ.
Bộ ngực của Vân Gian Nguyệt không ngừng phập phồng, hiển nhiên lúc này tâm tình của nàng không có bình tĩnh như miệng nói.
Sau lưng, tiếng xào xạc không ngừng vang lên, cách một hồi thanh âm của Tổ An truyền đến:
- Được.
Vân Gian Nguyệt hít sâu một hơi, nghĩ thầm đợi lát nữa thấy cái gì cũng không được hoảng hốt, bổn tọa thân là giáo chủ Thánh Giáo, sóng to gió lớn gì chưa thấy qua, há có thể rụt rè ở trước mặt tiểu tử này.
- Hừ, bổn tọa cũng không phải chưa thấy qua!
Nói đến Tổ An còn thật đánh giá thấp nàng, thời gian trước nàng hành tẩu giang hồ, ngẫu nhiên gặp phải một số dâm tặc bại hoại trinh tiết của nữ tử, nàng xuất thủ trừng trị không ít, còn thường xuyên thu công cụ gây án, tự nhiên không phải tiểu cô nương cái gì cũng chưa thấy qua.
Bất quá dù nàng đã chuẩn bị tốt, nhưng thời điểm quay đầu vẫn có chút thất thần.
- Cái này... Thế giới này có phải có chỗ nào không đúng hay không?
Trước kia có kinh nghiệm thu công cụ gây án, nam nhân dài ngắn trong lòng nàng vẫn nắm chắc, nhưng kẻ trước mắt này, sao không giống những người kia?
Do dự một chút, nàng nhịn không được hỏi:
- Ngươi... nơi đó của ngươi có phải trúng độc không, sao lại sưng lên thành như thế?
Trong giọng nói không khỏi có chút đồng tình.
Tổ An sững sờ, biết nàng hiểu lầm, đành phải giải thích:
- Không có trúng độc, bình thường chính là như thế, khả năng ta... thiên phú dị bẩm?
Vân Gian Nguyệt dù sao cũng sống nhiều năm, lập tức kịp phản ứng là mình hiểu lầm, khuôn mặt nhất thời đỏ bừng, hận không thể có một cái lỗ chui xuống.
Nàng ho nhẹ một tiếng tiêu trừ xấu hổ:
- Đến trên giường ngồi xuống, ta thay ngươi giải trừ cấm chế... Ân, mặt khác nhớ đưa lưng về phía ta.
Tổ An cũng buông lỏng một hơi, nói thật bị nhìn như vậy, áp lực của hắn cũng rất lớn.
Cảm nhận được đối phương ngồi ở sau lưng bắt đầu xuất thủ trị liệu, Tổ An sững sờ:
- Ngươi không cởi quần áo?
- Tại sao ta phải cởi quần áo?
Vân Gian Nguyệt đầu tiên là sững sờ, sau đó giận tím mặt.
- Xú tiểu tử, trong đầu ngươi lại suy nghĩ cái gì!
Đến từ Vân Gian Nguyệt, điểm nộ khí +996+996+996...
- Không có không có, ta lo lắng ngươi cũng sẽ khí huyết sôi trào, nếu không thể kịp thời phóng thích sẽ rất nguy hiểm.
Tổ An vội vàng giải thích, đồng thời trong lòng tràn ngập tiếc nuối, Tiểu Long Nữ và Dương Quá luyện công đều cởi y phục nha.
Vân Gian Nguyệt lạnh lùng nói:
- Thu hồi suy nghĩ lung tung của ngươi, khí vận đan điền, buông lỏng toàn thân, tuyệt đối không nên kháng cự nguyên khí của ta tiến vào.
- Được...
Tổ An ngượng ngùng cười cười, quy quy củ củ ngồi ở trên giường.
Vân Gian Nguyệt duỗi tay dán ở trên lưng hắn, thần sắc nghiêm túc, những hình ảnh kiều diễm kia bị nàng đẩy ra não hải, muốn giải cấm chế của thiên hạ đệ nhất cường giả, không cho phép có chút sai lầm, nàng tự nhiên không dám phân thần.
Thực ra Tổ An đoán không sai, nhiệt lực phát ra không kịp nàng cũng sẽ gặp nguy hiểm, có điều nàng làm sao có thể ở trước mặt nam nhân cởi xuống y phục, tự nghĩ tu vi Đại Tông Sư hẳn có thể ứng phó, cho nên bắt đầu đưa nguyên khí vào trong cơ thể hắn.
Tổ An cảm thấy một cỗ nguyên khí dồi dào tiến vào trong cơ thể, khác biệt cảm giác nóng rực như của Hoàng Đế, cỗ kình khí này giống như ánh trăng thanh lãnh tĩnh mịch, khiến người ta kìm lòng không được an tĩnh lại.
Đáng tiếc loại an tĩnh này không có duy trì bao lâu, cấm chế Hoàng Đế lưu ở trong cơ thể hắn cảm nhận được khí tức khác nỗ lực giải khai nó, nhất thời giống như Cự Long bại lộ, gầm thét phản kích lại.
Vân Gian Nguyệt thì dùng lực lượng nhu hòa chống lại, hai cổ kình lực thay nhau giao chiến, thân thể Tổ An khi thì đỏ bừng như con tôm bị luộc, khi thì giống như bị băng tuyết bao trùm.
Một cỗ hơi nước từ trên người hắn bốc lên, cả người như ở trong lồng hấp, hắn rốt cuộc minh bạch vì sao đối phương nhất định phải để hắn cởi y phục xuống.