Tổ An cảm tạ, vừa rồi hắn không có hoàn toàn ngất đi, rõ ràng quá trình đối phương luyện hóa cấm chế nguy hiểm đến cỡ nào, mặt khác thời khắc nguy cơ Thao Thiết Thôn Thiên Quyết tự mình vận chuyển, còn nuốt mất bộ phận tu vi của nàng, trong lòng vẫn rất áy náy.
- Lực lượng của Địa Tiên và Đại Tông Sư, luyện hóa sẽ có chỗ tốt cực lớn với ngươi.
Vân Gian Nguyệt nhắc nhở.
- Bất quá nhớ đừng luyện hóa sạch cấm chế của Hoàng Đế, ít nhất phải lưu cái xác rỗng ở bên ngoài, miễn cho bị Hoàng Đế nhìn ra cấm chế của ngươi đã giải, ta dạy ngươi yếu quyết, ngươi cứ theonhư vậy tu luyện...
Tổ An sợ hãi cả kinh:
- Vẫn là tỷ tỷ lão luyện thành thục, bằng không sợ rằng ta sẽ vui quá hóa buồn.
Lấy hắn lý giải về Hoàng Đế, nếu đối phương biết cấm chế trong cơ thể mình đã giải, tuyệt đối sẽ có biện pháp càng âm hiểm ngoan độc hơn tới đối phó hắn.
- Lão?
Vân Gian Nguyệt nhướn mày, hiển nhiên rất mẫn cảm với chữ này, nàng tức giận hừ một tiếng.
- Còn nữa, ta không biết ngươi từ nơi nào học được tà công như vậy, nhớ ngày sau hoặc không dùng, một khi dùng phải diệt khẩu, bằng không lan truyền ra, ngươi sẽ trở thành thiên hạ công địch.
- Đa tạ tỷ tỷ nhắc nhở.
Tổ An tự nhiên minh bạch đạo lý này, võ giả coi trọng nhất cái gì, đương nhiên là tu vi của mình, nếu có người có thể tùy thời hấp thu tu vi của bọn họ lớn mạnh mình, đây tuyệt đối là người người cảm thấy bất an, mọi người khẳng định sẽ liên thủ diệt hắn.
Nhìn bộ dáng thận trọng của hắn, Vân Gian Nguyệt gật đầu, xem ra không cần nàng nhắc nhở nhiều, nàng lại nghĩ tới một chuyện khác:
- Ngươi và Thánh Giáo có quan hệ gì không?
Tổ An sững sờ, không hiểu vì sao đột nhiên nàng lại hỏi cái này:
- Ách, quan hệ với Hồng Lệ có tính không?
Hắn vốn còn muốn nói có quan hệ với ngươi, nhưng suy tính an nguy của tiểu đệ, cuối cùng từ bỏ suy nghĩ tìm đường chết kia.
Vân Gian Nguyệt:
- ...
- Ta hỏi ngươi có tu hành qua Thiên Ma Mị Âm của Thánh Giáo không, hoặc trưởng bối trong nhà từng là người trong Thánh Giáo?
Nàng nhớ vừa rồi xém chút bị cấm chế của Hoàng Đế đẩy ngược, trong cơ thể đối phương bỗng nhiên truyền đến lực lượng đồng nguyên, độ tinh khiết ngay cả nàng cũng sợ hãi thán phục, đương nhiên hiếu kỳ kia là chuyện gì xảy ra.
Tổ An lắc đầu:
- Chưa từng luyện, ta đã đủ anh tuấn tiêu sái, tùy tiện đứng ở chỗ này đã là xuân dược lợi hại nhất đối với nữ nhân, không cần luyện những mị công kia.
Vân Gian Nguyệt:
- ...
Bộ dạng của gia hỏa này vẫn muốn ăn đòn trước sau như một.
Nàng suy nghĩ một chút, cảm thấy gia hỏa này xác thực không có khả năng tu luyện Thiên Ma Mị Âm, phải biết xưa nay chỉ nữ tử mới luyện cái này, hơn nữa là bí mật bất truyền của dòng chính Thánh Giáo, làm sao có thể tiết lộ cho ngoại nhân, càng mấu chốt là luyện cái này nhất định phải bảo trì thân thể thanh bạch, nhưng kẻ trước mắt... Hừ, cũng không biết phá thân bao nhiêu lần.
Thời điểm nàng suy tư, bỗng nhiên linh hồn truyền đến rung động không hiểu, sau đó một dòng nước ấm chảy khắp toàn thân, nàng vô ý thức hơi mở hai chân.
- Ngươi làm sao vậy?
Tổ An phát giác được nàng dị thường, vội vàng hỏi.
- Không có gì!
Vân Gian Nguyệt lại như con thỏ chấn kinh, trong nháy mắt cách bắn xa mấy mét, như rất sợ hắn tiếp cận.
Tổ An mờ mịt không hiểu, ngươi như vậy là có ý gì, nói đến hiện tại ăn thiệt thòi là ta, hơn nữa lấy tu vi của song phương chênh lệch, ta căn bản không có cách nào làm gì, ngược lại là nàng muốn làm cái gì với ta, ta mới không có cách nào phản kháng.
Ai, nếu thật bất hạnh phát triển đến một bước kia, ta chỉ có một yêu cầu, chính là nhẹ chút...
Lúc này sắc mặt Vân Gian Nguyệt lúc đỏ lúc trắng, phảng phất như đấu tranh kịch liệt với cái gì đó.
Qua rất lâu nàng mới run rẩy đứng thẳng người:
- Chính ngươi luyện hóa đi, ta đi trước.
Thân hình nàng lóe lên liền biến mất khỏi phòng, bất quá một giây sau lại xuất hiện ở cửa ra vào:
- Sự tình hôm nay ta không hy vọng người thứ ba biết, nếu bổn tọa nghe được nửa chữ nói bóng nói gió, tất giết ngươi.
Nói xong cũng không đợi Tổ An đáp lại, mũi chân điểm một cái, triệt để rời đi.
Tổ An nghi ngờ nhìn phương hướng nàng biến mất, tại sao thanh âm nói chuyện của nàng kỳ quái như thế, không còn cao lạnh như ngày thường, ngược lại mang theo vẻ rung động, như mèo nhỏ động dục, nàng rõ ràng đang uy hiếp, nhưng một chút ý uy hiếp cũng không có...
Khụ khụ, làm sao có thể, lão xử nữ kia tu vi đã cao, tâm chí lại kiên định, sao có thể xuất hiện tình huống ta nghĩ. Xem ra hẳn là vừa rồi nàng giúp giải trừ cấm chế thụ thương, bây giờ đi về điều tức.
Sau đó hắn thu nạp tâm thần, bắt đầu luyện hóa hai cỗ lực lượng cường đại trong cơ thể.
Lại nói một bên khác, Vân Gian Nguyệt vừa rời gian phòng của Tổ An không lâu, hai chân liền mềm nhũn, nàng vội vàng đỡ lấy lan can mới đứng vững được.
Nghe mình phát ra một tiếng ưm, trong mắt Vân Gian Nguyệt lóe lên vẻ mờ mịt:
- Sao lại thế, Thiên Ma Mị Âm của ta rõ ràng đã đại thành, tại sao lại có Nghiệp Hỏa quấn thân?
Phải biết công pháp này uy lực to lớn, nhưng cũng có các loại tác dụng phụ.
Trừ trước đại thành không thể phá thân, còn có một sự tình càng xấu hổ khác không cách nào nói cho Tổ An, là tu luyện công pháp này đến trung hậu kỳ, sẽ sinh ra tâm ma, đến thời điểm Nghiệp Hỏa quấn thân, mỗi tháng luôn có vài ngày như vậy, cả người sẽ bị dục hỏa nuốt mất, kéo nàng đi tìm nam nhân giải quyết.
Nếu có thể vượt qua, tu vi sẽ tinh thuần mấy phần; nếu không thể vượt qua, nhiều năm nỗ lực sẽ nước chảy về đông.