Mặc dù tu vi của đối phương không tệ, nhưng ở trong mắt Bát phẩm, xác thực có thể được xưng là phế vật.
- Cái kia thì khó mà nói chắc được, như vậy đi, ngươi ta lập xuống Thiên Đạo thệ ngôn, công bằng đánh một trận, sau khi sự tình kết thúc, ai cũng không thể tìm người khác trả thù, như thế nào?
Tổ An không sợ tên trước mắt này, bất quá nhân tố Tề Vương thì không thể không cân nhắc.
Tề Vương thế tử nhướng mày, thực ra hắn có chút động tâm với đề nghị này, dù sao đối phương cũng là chư hầu của Đông Cung, nghe tai mắt trong cung truyền về tình báo, tựa hồ Thái Tử và Thái Tử Phi đều rất tín nhiệm hắn, nếu như sau này bên Đông Cung vấn trách, xác thực sẽ có chút phiền phức.
Nếu song phương lập xuống Thiên Đạo thệ ngôn, thì có thể miễn trừ những hậu hoạn này.
Có điều vì sao hắn lại nói như vậy, luôn cảm thấy trong này có âm mưu.
Thấy đối phương rơi vào trầm ngâm, Tổ An khích tướng:
- Thế nào, đường đường Tề Vương thế tử, là sợ bại ở trong tay ta? Cũng được, nếu không đến thời điểm ngươi kéo cha ngươi ra, ta tiếp là được.
Tề Vương thế tử giận tím mặt:
- Ta sẽ sợ ngươi?
Đến từ Triệu Trị, điểm nộ khí +888!
Tuy thân thế hiển hách mang đến cho hắn vô số chỗ tốt, nhưng cũng có chỗ xấu, chính là người khác sẽ cảm thấy hắn hết thảy đều là dựa vào phụ thân.
Nhưng hắn hết lần này tới lần khác cảm thấy thành tựu của mình là dựa vào mình, cho nên rất khó chịu khi người khác cho rằng hắn là dựa vào phụ thân.
- Thề thì thề, ngươi cũng đừng hối hận.
Tề Vương thế tử biết đối phương khích mình, bất quá hắn không quan tâm, vừa vặn nhân cơ hội này vĩnh viễn trừ hậu hoạn.
Rất nhanh hắn liền giơ tay chỉ trời, thề nói:
- Ta Triệu Trị, hôm nay cùng Tổ An công bình quyết đấu, vô luận kết cục như thế nào, cũng tuyệt đối không sử dụng gia thế trả đũa, bằng không thiên địa vứt bỏ.
Sau khi nói xong, có một đạo kim quang rơi ở trên người hắn, hiển nhiên lời thề đã có hiệu lực.
Lúc này Tổ An mới buông lỏng một hơi, vừa đi tới thế giới này, liền biết khế ước và lời thề ở thế giới này rất thần thánh, cứ như vậy, sau khi sự việc xảy ra, mình không cần lo lắng Tề Vương trả thù, chí ít trên mặt nổi là không cần lo lắng, cái này đã đủ, vụng trộm đối phương muốn làm gì, hắn tiếp là được, dù sao lấy tu vi của hắn bây giờ, còn có thông minh tài trí, chỉ cần không phải Tề Vương trực tiếp xuất thủ liền được.
Sau đó hắn cũng lập lời thề:
- Ta Tổ An, hôm nay cùng Triệu Trị công bình quyết đấu, vô luận kết cục như thế nào, cũng tuyệt đối không sử dụng gia thế trả đũa, bằng không thiên địa vứt bỏ.
Nơi xa, mã phu xém chút cười ra tiếng:
- Tiểu tử này thật vô sỉ.
Tề Vương thế tử có gia thế để dựa vào, tiểu tử ngươi có gia thế cọng lông.
Nữ tử trong xe ngựa khẽ cười, tràn đầy đồng cảm gật đầu:
- Vẫn giống như lúc trước.
Hai mắt mã phu tỏa sáng, quả nhiên có bát quái, phải tìm cơ hội tìm hiểu mới được.
Mộ Dung Thanh Hà lại giật nhẹ ống tay áo của Sở Ấu Chiêu:
- Sở ca ca, có tỷ phu như vậy, tỷ tỷ ngươi hẳn thường xuyên bị khi dễ?
Nàng gặp qua Sở Sơ Nhan, vốn cảm thấy lấy nhân vật như Sở đại tiểu thư, làm sao cũng không có khả năng bị khi dễ, nhưng sau khi gặp Tổ An, nàng không còn dám chắc.
- Xác thực thường xuyên bị khi dễ.
Sắc mặt Sở Ấu Chiêu ửng đỏ, trong đầu không tự chủ được hiện ra hình ảnh lần trước ở trong khuê phòng tỷ tỷ, mình không cẩn thận gặp được Tổ An đè tỷ tỷ ở dưới người giở trò xấu, tỷ tỷ luôn cao ngạo thanh lãnh lại bị chơi hỏng, liên tục rên rỉ, nghĩ một chút đã cảm thấy lòng chua xót.
Da mặt của Tề Vương thế tử co rút, hiển nhiên cũng ý thức được gian xảo trong lời thề của đối phương, có điều hắn không thèm để ý, dù sao lần này hắn thắng định, nhân cơ hội này triệt để phế đối phương, như vậy đừng nói Thái Tử và Thái Tử Phi, ngay cả Hoàng Đế cũng không trách tội được.
- Ngươi xuất chiêu trước đi, bằng không ta lo lắng ngươi không có cơ hội ra tay.
Tề Vương thế tử ngạo nghễ nói, hắn tự cao tự đại, xuất thủ trước với một phế vật, thực là kéo thấp thân phận của mình.
Mặc dù bách tính ở xung quanh lo lắng bị tai bay vạ gió, sớm đã rời đi, nhưng hiện trường không phải còn có chút người xem sao, Sở gia thế tử, tiểu cô nương Mộ Dung gia, còn có chiếc xe ngựa kia.
Nhắc tới cũng kỳ quái, chiếc xe ngựa này làm sao vậy, biết rõ tình huống nơi này còn không đi?
Chẳng lẽ bên trong có đại nhân vật khó lường? Nhưng nhìn ngoại hình chỉ là xe ngựa bình thường nha.
- Ngươi đã muốn bị đánh như vậy, ta thỏa mãn ngươi.
Tổ An không có khách khí, thừa dịp hắn thất thần, cả người giống như đạn pháo, trong nháy mắt vọt tới trước mặt.
Tề Vương thế tử hoảng sợ kêu to, sao gia hỏa này nhanh như vậy!
Nhìn quyền của đối phương oanh đến, hắn vội vàng đánh trả, khóe miệng cười lạnh, chênh lệch đẳng cấp, một quyền này của mình đủ để cho đối phương gãy xương.
Mắt thấy hai quyền sắp giao tiếp, quyền của Tổ An vốn cương mãnh bỗng nhiên hóa thành nhu hòa, như linh xà trực tiếp quấn quanh cánh tay đối phương, sau đó năm ngón tay mở ra, đùng một tiếng vang giòn.
Mọi người kinh ngạc, thân là võ si, Mộ Dung Thanh Hà từ đầu tới cuối mắt trợn tròn nhìn tình hình chiến đấu giữa sân, muốn nhìn xem có đồ vật gì tham khảo không.
Nàng và Tổ An giao thủ qua, tuy thảm bại ở trong tay đối phương, nhưng biết hắn không phải đối thủ của cao thủ Bát phẩm, dưới cái nhìn của nàng, lựa chọn sáng suốt nhất của Tổ An là chuyên tâm phòng ngự, kéo thời gian lâu một chút, nhìn xem có biến số gì không, tỉ như người Đông Cung nhận được tin tức chạy đến ngăn cản...