Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1240 - Chương 1240: Trang Bức Bị Sét Đánh (3)

Chương 1240: Trang bức bị sét đánh (3) Chương 1240: Trang bức bị sét đánh (3)

Trước đó hảo ngôn khuyên bảo, cũng không phải vì Sở gia, mà là nể mặt Tần gia.

Nhưng nếu đối phương lại không biết tiến thối, như thế coi như xảy ra chuyện gì, hai vị Quốc Công của Tần gia cũng không trách được hắn.

Cảm nhận được uy áp của cường giả Bát phẩm, Sở Ấu Chiêu run lẩy bẩy, thầm nghĩ nếu có tỷ tỷ ở chỗ này thì tốt, ta tuổi nhỏ, tu vi lại không cao, người ta dùng đầu ngón út cũng có thể bóp chết ta, tại sao lại để ta đến gánh tràng cảnh như thế đáng sợ như thế chứ.

Có điều nàng lập tức kịp phản ứng, coi như tỷ tỷ ở đây lại thế nào, cũng không phải đối thủ của cường giả Bát phẩm.

Dù nàng sợ, nhưng vẫn quật cường giang hai cánh tay, cước bộ không rời.

- Sở ca ca!

Mộ Dung Thanh Hà lo lắng, nàng muốn đánh ngất Sở Ấu Chiêu, coi như về sau đối phương trách nàng, chí ít cũng giữ được tính mạng.

Đúng lúc này, phía sau hai người truyền đến một thanh âm:

- Ấu Chiêu, ngươi không có lòng tin với tỷ phu như thế sao?

Thân hình Sở Ấu Chiêu run lên, không thể tin quay đầu nhìn, chỉ thấy Tổ An đang đứng ở phía sau mỉm cười nhìn mình.

- Tỷ phu!

Sở Ấu Chiêu vừa mừng vừa sợ.

- Ngươi không có việc gì chứ?

Tổ An khẽ lắc đầu:

- Yên tâm đi, tiểu quyền của hắn nhiều lắm là gãi ngứa cho ta, căn bản không tính là cái gì.

Tề Vương thế tử vốn đang kiêu căng, đồng tử không khỏi co rụt lại:

- Điều đó không có khả năng!

Vừa rồi một quyền kia hắn cực kỳ chắc chắn đã đánh nát xương ngực của đối phương, Tổ An sao có thể giống như người không có việc gì, hơn nữa tựa hồ khí tức còn mạnh hơn vừa rồi mấy phần?

Tổ An không để ý tới hắn, mà nhìn Sở Ấu Chiêu nói:

- Ấu Chiêu, ngươi qua một bên, ta còn muốn tính sổ với vị thế tử này.

Không thể không nói, mấy tỷ muội Sở gia đều bên ngoài kiên cường, bên trong lại mềm mại, cũng không uổng công ta cứu nàng mấy lần.

- Tốt!

Nhìn thấy hắn bình yên vô sự, Sở Ấu Chiêu mừng khấp khởi chạy qua một bên.

Mộ Dung Thanh Hà bất đắc dĩ, nghĩ thầm vừa rồi ta khuyên cũng không nổi, kết quả tỷ phu ngươi nói một câu, ngươi đã hấp tấp chạy.

Đợi các nàng rời đi, Tổ An mới nhìn Tề Vương thế tử:

- Hiện tại giải quyết sự tình giữa chúng ta đi.

- Tại sao ngươi lại lông tóc không thương?

Trước đó dù Tề Vương thế tử bị Tổ An đâm một kiếm, hắn cũng không bối rối chút nào, cảm thấy hết thảy đều ở trong lòng bàn tay, nhưng bây giờ là hoảng thật, người đối với sự vật không biết, luôn mang theo vẻ hoảng sợ.

Tổ An khẽ cười:

- Ai bảo ngươi yếu như thế, một quyền còn không bằng gãi ngứa cho ta.

Tề Vương thế tử á khẩu, một quyền kia của mình ngay cả tường thành cũng có thể oanh sập, lại bị Tổ An xưng là gãi ngứa:

- Hừ, ta không biết ngươi dùng bí thuật gì khôi phục nhanh như vậy, bất quá ta nhìn ngươi còn có thể tiếp mấy chiêu.

Vừa dứt lời, hắn lại nhanh chóng đánh tới, ở hắn nghĩ, bí thuật nghịch thiên như vậy khẳng định không phải không có trả giá, Tổ An sớm muộn gì cũng sẽ nhịn không được.

Nhưng đối với Tổ An mà nói, thân thể có năng lực khôi phục cường đại, đồng thời để đối phương đánh lại gia tăng công lực, vốn Tổ An còn nghĩ lợi dụng cơ hội này tăng lên một chút tu vi.

Bất quá em vợ ở bên cạnh nhìn, nếu bị đánh quá thảm, sẽ ảnh hưởng hình tượng của mình.

Được rồi, muốn mặt!

Lúc này Tề Vương thế tử kinh khủng phát hiện, tốc độ và lực lượng của đối phương đột nhiên gia tăng rất nhiều lần, vậy mà đã ngang bằng hắn, lại thêm thân pháp quỷ dị, ngược lại để hắn rơi vào hạ phong.

Phải biết hắn bất quá là Bát phẩm sơ cấp, mà Tổ An đã Thất phẩm đỉnh phong, lại thêm tu vi của Tổ An vốn không bình thường, hắn vượt xa Thất phẩm đỉnh phong một mảng lớn.

Cho nên chính thức tính toán, luận tu vi mà nói, Tề Vương thế tử ngược lại ở bên yếu thế.

Nhưng Tề Vương thế tử không biết, hắn càng đánh càng kinh hãi, sau khi trên người lại nhiều mấy vết thương, hắn rốt cục sợ hãi, hét lớn một tiếng, từ bỏ cận thân tác chiến, trực tiếp thi triển tuyệt chiêu của mình.

- Bá Hoàng Thánh Lôi!

Thân thể hắn chậm rãi bay lên không, hai tay mở ra, toàn thân nổi lên hào quang màu tím, cả người sáng ngời, dường như hóa thành lôi cầu to lớn.

Từng tia lôi điện lớn bằng cánh tay như xiềng xích từ trên người hắn kích xạ, phương viên mười trượng đều bị bao phủ, bên trong khắp nơi là điện quang lấp lóe, như hóa thành lôi hải.

Tề Vương thế tử nghiến răng nghiến lợi nói:

- Ngươi tránh xem, ngươi lại tránh xem! Thân pháp của ngươi lại thần kỳ thì có ích lợi gì, trong khu vực này đều là lôi hải, ngươi có thể trốn đi đâu? Chuẩn bị tiếp nhận cái giá khi chọc giận bản thế tử đi.

Khuôn mặt của Sở Ấu Chiêu bị lôi quang phản chiếu đến trắng bệch, Mộ Dung Thanh Hà có giáo huấn vừa rồi, vội vàng giữ chặt nàng.

Trong xe ngựa, nữ nhân kia không còn bình tĩnh, vội vàng nói:

- Nhanh đi cứu hắn!

Thần sắc phu xe nghiêm túc, đang muốn đứng dậy, bỗng nhiên dừng lại:

- Khả năng không cần ta xuất thủ.

Tổ An thở dài một hơi:

- Ngươi có biết ta đời này ghét nhất là cái gì không, chính là lôi điện!

Phải biết hắn xuyên việt, là bị một tia chớp hình cầu đánh trúng, mùi vị đó hắn thực không muốn nếm thử lần thứ hai.

- Ngươi chán ghét lôi điện, nhưng hết lần này tới lần khác lại bị bản thế tử dùng lôi điện trừng phạt, còn không thể làm gì, có phải rất tức giận hay không?

Trong lòng Tề Vương thế tử rốt cục thoải mái, gia hỏa này một mực để hắn ăn quả đắng, lần này cho đối phương nếm thử cái giá khi đắc tội mình.

- Cho ngươi cơ hội cuối cùng, nếu hiện tại quỳ xuống khấu đầu 100 cái, nói không chừng ta có thể cân nhắc tha cho ngươi một mạng.

Bình Luận (0)
Comment