Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1263 - Chương 1263: Đông Cung Khốn Cảnh (2)

Chương 1263: Đông Cung khốn cảnh (2) Chương 1263: Đông Cung khốn cảnh (2)

Lúc này Liễu Diệu ở bên cạnh nhất thời bất mãn:

- Ngươi nhìn ta làm gì?

Lương Vương a một tiếng:

- Tùy tiện nhìn mà thôi.

Thái Tử Phi vội vàng đi ra ngăn hai người, miễn cho nổi tranh chấp:

- Dạng người này lôi kéo còn không kịp, không nên bởi vì một chút chuyện nhỏ mà lạnh lòng hắn, cho nên vừa rồi mới ngăn cản Quốc Trượng.

Liễu Quang gật đầu, rất tán đồng cách làm của nàng.

Liễu Diệu lầu bầu nói:

- Linh Lung ngươi không khỏi quá coi trọng hắn, một lưu manh ở địa phương nhỏ đến, có cái gì không tầm thường, nhiều lắm là vận khí tốt mà thôi.

Thái Tử Phi không nhìn vị cữu cữu ngu ngơ kia, mà cùng những người khác trò chuyện.

Lúc này ở bên ngoài, Tổ An đang nói chuyện phiếm với Phác Đoạn Điêu, Tiêu Ti Côn.

Hai thị vệ vẻ mặt cúng bái nhìn hắn:

- Đại ca, vốn cho rằng ngươi sẽ bị Quốc Trượng trách phạt, không nghĩ tới có thể biến nguy thành an, thật bội phục, bội phục.

Tổ An trợn mắt trừng:

- Sao cảm giác các ngươi rất ngóng trông ta bị đánh thế.

- Đại ca hiểu lầm, chúng ta là người như thế sao!

Hai người vội vàng bày tỏ lòng trung thành.

Tổ An nhịn không được nhìn phương hướng nội đường hỏi:

- Đúng rồi, các ngươi biết đến cùng xảy ra chuyện gì không?

Tiêu Ti Côn u oán:

- Hai ta bị phạt ở chỗ này, làm sao biết được, bất quá nhìn bộ dáng của Thái Tử Phi, hơn phân nửa là xảy ra đại sự.

Phác Đoạn Điêu cũng gật đầu phụ họa:

- Chúng ta tới Đông Cung nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ chưa thấy qua tình huống đặc thù như thế.

- Vậy các ngươi nhận biết những quan viên nào trước đó đi vào không?

Tổ An hỏi, tuy trước kia nghe Sơ Nhan phổ cập khoa học qua cục thế triều đình, nhưng chỉ biết quan chức, không biết danh tính.

Hai thị vệ giải thích:

- Tới đầu tiên là Thượng Thư Hữu Phó Xạ Bích Tề, hắn là phụ thân của Thái Tử Phi.

Tổ An nhớ lại những người vừa mới đến, Bích Tề hẳn là trung niên vào đầu tiên.

Rất đẹp trai, dù sao cũng sinh ra nữ nhi xinh đẹp như Thái Tử Phi, cha làm sao có thể xấu?

Chỉ bất quá hắn ấn tượng sâu nhất là trên mặt đối phương không có biểu lộ gì, làm cho người vô ý thức cảm thấy là lão âm bỉ.

Loại cảm giác này rất kỳ quái, giống như kiếp trước xem phim truyền hình, một ít người rõ ràng ra sân rất quang chính, nhưng vừa nhìn diễn viên, sẽ vô ý thức cảm thấy hắn là nhân vật phản diện.

Hiện tại Bích Tề cũng có loại cảm giác này, rõ ràng tướng mạo đường đường, biểu lộ cũng không khổ đại cừu thâm, còn ngẫu nhiên gật đầu chào hỏi một số thái giám cung nữ, vô luận từ phương diện nào đánh giá, cũng là một trí sĩ nho nhã tuấn lãng, nhưng ấn tượng đầu tiên của Tổ An lại cảm thấy gia hỏa này rất âm.

- Tiếp sau là Trung Thư Giám Mạnh Di, những người vừa mới đến kia tựa hồ ngươi nhận biết, chúng ta liền không nói.

Hai thị vệ ở một bên giảng giải.

Vẻ kinh ngạc trên mặt Tổ An càng đậm, những người này hẳn là nhân vật trọng yếu của Thái Tử nhất mạch, sự tình gì đáng giá bọn hắn tụ hợp thương nghị?

Một đám người ở nội đường thương nghị hơn nửa ngày, mãi cho đến chạng vạng tối, mới lục tục ngo ngoe đi ra, bất quá trên mặt từng người đều mây mù che phủ.

Đợi những người kia rời đi, Tổ An lặng lẽ đi tìm Thái Tử Phi:

- Thái Tử Phi, xảy ra chuyện gì sao?

- Thái Tử Phi?

Bích Linh Lung xoa huyệt thái dương, bỗng nhiên buồn bã cười nói.

- Chỉ sợ cái Thái Tử Phi này sắp làm không được.

Tổ An kinh hãi:

- Lời này từ đâu mà nói?

Những ngày này tiếp xúc, đối phương vẫn luôn kiêu ngạo, cho tới bây giờ không thấy nàng ủ rũ qua như thế.

Bích Linh Lung nhìn Thái Tử đang chơi đùa, trong ánh mắt tràn ngập bất đắc dĩ:

- Hôm nay Tề Vương nhất mạch ở trên triều toàn tuyến phát lực, Thái Tử sắp không làm được Thái Tử rồi, ta tự nhiên cũng không làm được Thái Tử Phi.

- Tề Vương nhất mạch phát lực? Hoàng thượng sao lại ngồi yên không để ý đến, Thái Tử Phi không cần quá sầu lo.

Tổ An an ủi, có điều hắn cũng minh bạch, làm cho các trọng thần của Thái Tử nhất mạch thất thố như vậy, sao có thể là chuyện nhỏ.

- Nào có đơn giản như vậy.

Thái Tử Phi dằng dặc thở dài.

- Hôm nay lúc tảo triều, quan viên phái chúng ta làm khó dễ Tề Vương, dù sao trước đó sự tình ám sát có thiên ti vạn lũ quan hệ với Tề Vương, vốn mặc kệ Tề Vương rửa sạch như thế nào, chúng ta cũng có biện pháp ứng đối. Nhưng không nghĩ đến Tề Vương tâm ngoan, trực tiếp nhận tất cả tội danh, chỉ bất quá đẩy hết lên người cha con Trình Hùng.

- Đằng sau tuy chúng ta nghi vấn, nhưng khuyết thiếu chứng cứ quan trọng, bên Tề Vương quan viên đông đảo, càng ngày càng nhiều người đi ra nói chuyện giúp hắn, việc này liền không giải quyết được.

Tổ An ngạc nhiên nói:

- Đây là sự tình trong dự liệu, vì sao các ngươi uể oải như thế?

- Nếu chỉ như vậy thì tốt.

Thái Tử Phi thở dài.

- Rất nhanh người Tề Vương nhất mạch bắt đầu phản kích, có người nói Thái Tử ngay cả tự vệ cũng làm không được, sau này làm sao kế thừa giang sơn?

Phải biết Đại Chu lấy võ lập quốc, địa vị quốc gia đều dựa vào tu hành quyết định.

Tuy Thái Tử củi mục, nhưng có lão cha thiên hạ vô địch, mặc dù mọi người bất mãn, nhưng không cách nào nói cái gì.

Kết quả lần này náo thích khách, Thái Tử xém chút bị thích khách giải quyết, mọi người rốt cục nhìn thẳng vào vấn đề này.

Đánh chết là trước đó người Thái Tử nhất mạch vì công kích Tề Vương, còn nói tình huống lúc đó cực kỳ nguy cấp, Thái Tử bao nhiêu lần mạng sống như treo trên sợi tóc.

Kết quả tất cả đều thành chứng cứ để Tề Vương nhất mạch phản kích.

Trong triều rất nhiều đại thần trung lập vốn bất mãn Thái Tử ngu dốt, sau sự tình lần này rốt cục có người chịu không được.

Bình Luận (0)
Comment