Bạch phi cũng là phi tần của Thái Tử, cùng Thái Tử có vinh cùng vinh có nhục cùng nhục, nàng quan tâm Thái Tử không giả được, xem ra là nghĩ được biện pháp gì đó.
Một đường đi tới Bách Hoa Cung, thái giám thi lễ xong thì rời đi.
Lúc này bên trong đi ra một cung nữ, là thiếp thân thị nữ của Bạch phi Tâm Nhị.
- Tổ đại nhân, mời tới bên này!
Tâm Nhị hơi nghiêng người, làm tư thế mời.
Tổ An nhịn không được nói:
- Nếu không thấy ngươi, ta còn tưởng thái giám kia thiết kế hại ta đấy.
Chưa ăn qua thịt heo, còn chưa thấy qua heo chạy sao, kiếp trước xem nhiều phim truyền hình cung đấu như vậy, sao có thể không đề phòng.
Tâm Nhị hé miệng cười duyên, lộ ra cực kỳ ngượng ngùng:
- Tổ đại nhân nói đùa, trong hoàng cung này ai lớn mật dám tùy tiện thiết kế hại người?
Tổ An nghĩ thầm quả nhiên là thị nữ theo chủ nhân, Bạch phi tính cách ôn nhu, tính tình của Tâm Nhị cũng kém không nhiều, còn muốn ngượng ngùng hơn.
Thái Tử Phi uy nghiêm cường thế, Dung Mạc cũng giống như quả ớt nhỏ.
Ách, không đúng, tu vi của nàng không thấp, làm thị nữ không thể có thiên tư cao tuyệt, xem ra cũng là lão yêu quái.
Hắn một đường suy nghĩ lung tung, rất nhanh liền được đưa vào đại sảnh của Bách Hoa Cung, Tâm Nhị thi lễ:
- Tổ đại nhân, mời.
Tổ An gật đầu, cất bước đi vào đại sảnh, lần trước gặp Bạch phi một lần, cũng có hảo cảm với nữ nhân ôn nhu xinh đẹp này, đồng dạng hoài niệm nàng pha Bách Hoa Trà, không biết hôm nay còn có cơ hội hay không.
Xa xa nhìn thấy một bóng người xinh đẹp ngồi ở vị trí đầu, tư thế ngồi đoan trang, thân thể mềm mại, đường nét ưu mỹ rung động lòng người, hắn vội vàng lắc đầu, sai lầm sai lầm, không nên nhiễm sở thích của Tào Tặc.
Bất quá khi hắn thấy rõ hình dạng của đối phương, không khỏi sửng sốt, không phải đối phương xấu xí, mà bởi vì cái này căn bản không phải Bạch phi.
Nữ tử kia cũng hoảng hốt nhìn hắn, hai người không hẹn mà cùng nói:
- Tại sao là ngươi?
- Thái Tử Phi, tại sao ngươi lại ở chỗ này?
Tổ An ngạc nhiên hỏi.
Thái Tử Phi có chút không vui hừ một tiếng:
- Là ta hỏi ngươi trước.
Tên nô tài này tuyệt đối không hiểu quy củ, phải tìm cơ hội gõ một chút.
Ngô, được rồi, người tài hoa có chút ngạo cốt rất bình thường, bây giờ là thời khắc thiếu người, không nên gây chuyện thị phi.
Tổ An bĩu môi, nữ nhân này luôn cường thế như vậy, lúc nào đó lột ngụy trang của ngươi xuống, xem bên trong của ngươi là cứng hay mềm:
- Bạch phi mời ta tới, nói có sự tình quan hệ tới Thái Tử.
Thái Tử Phi nhíu mày:
- Nàng cũng nói với ta như thế.
Sau khi nói xong, bỗng nhiên nàng đứng dậy đi ra ngoài.
Thân ở trong hậu cung, nàng có giác quan nhạy bén, bây giờ sắc trời không còn sớm, nơi này lại không có bên thứ ba, cùng nam nhân khác ở một phòng, khó tránh khỏi tình ngay lý gian.
Bất quá đi tới cửa, vừa vặn đụng phải Tâm Nhị bưng trà tới:
- A, sao bỗng nhiên Thái Tử Phi lại rời đi?
Thái Tử Phi hừ lạnh:
- Bạch phi có ý gì, vì sao còn không ra!
Đổi lại bình thường, nàng thân là Thái Tử Phi, nào có đạo lý chờ một Trắc phi.
Nhưng hôm nay nghe Bạch phi phái người truyền lời, nói có biện pháp giải quyết đại khảo của Thái Tử, lúc này nàng mới nhẫn nại tính tình chờ đợi.
Bất quá đối phương lại tìm nam nhân đến, tuy những ngày này cùng Tổ An cũng coi như quen thuộc, nhưng bí mật đơn độc ở chung, ,uôn có chút không được tự nhiên.
Tâm Nhị giải thích:
- Thái Tử Phi an tâm chớ vội, chủ nhân nhà ta đang chuẩn bị một vài đồ vật, lập tức sẽ đi ra, nàng phái ta bưng Bách Hoa Trà tới bồi tội.
Nghe đến Bách Hoa Trà, Thái Tử Phi vô ý thức liếm liếm bờ môi, nàng đương nhiên biết Bách Hoa Trà độc nhất vô nhị của Bạch phi, đã từng ngẫu nhiên uống qua một lần, cực kỳ yêu thích.
Nhưng nàng và Bạch phi là quan hệ cạnh tranh, xưa nay không thân, tính tình của nàng lại cường thế, tự nhiên không có mặt mũi đi đòi hỏi, cho nên chỉ có thể âm thầm thèm.
Bây giờ đối phương chủ động đưa ra, ngu sao mà không uống...
Phi phi, bản cung là vì sự tình Thái Tử đại khảo, mới không phải vì uống trà của nàng!
- Vậy được rồi, bản cung đợi nàng nửa nén hương, nếu nàng không đến, ta sẽ lập tức rời đi.
Thái Tử Phi lần nữa ngồi xuống, ưu nhã thưởng thức Bách Hoa Trà, trong lòng âm thầm cảm thán, cũng không biết Bạch phi pha chế như thế nào, nàng bí mật để cung nữ phỏng chế qua, đáng tiếc mỗi lần chỉ có hương vị nồng đậm, uống luôn cảm thấy diễm tục, không có khí tức thanh nhã tự nhiên như Bách Hoa Trà.
Cách một hồi, nàng vô ý thức giật nhẹ cổ áo, nhìn Tổ An hỏi:
- Ngươi có cảm thấy hôm nay hơi nóng hay không?
Tâm Nhị phân biệt bày Bách Hoa Trà ở trước mặt hai người, sau đó mỉm cười ngọt ngào, chậm rãi lui ra.
Thái Tử Phi cau mày, bất quá cuối cùng không nói gì, việc quan hệ đến Thái Tử đại khảo, các nàng thương nghị xác thực không thể để cho càng nhiều người biết, miễn cho tin tức tiết lộ.
Còn Tổ An, dù sao cũng là quan viên Đông Cung, không phải ngoại nhân, ngắn ngủi ở một lúc hẳn không có gì.
Đương nhiên mấu chốt là lần này Bạch phi mời nàng, tuy ngày bình thường Bạch phi và nàng tranh đấu, nhưng xét đến cùng đều là phi tử của Thái Tử, hơn nữa còn sinh con trai trưởng, tiền đồ của Thái Tử chính là tiền đồ của nàng, bây giờ ở bước ngoặt nguy hiểm, nàng không có đạo lý làm chuyện ngu xuẩn.
Uống Bách Hoa Trà, hương khí thấm vào ruột gan quanh quẩn ở trong miệng, theo nuốt xuống, dần dần lưu chuyển đến toàn thân, tâm tình nôn nóng dần dần bình phục lại.
Tổ An cũng đang uống trà, đồng thời âm thầm đánh giá nàng.
Đôi mắt sáng ngời, da trắng như tuyết, môi anh đào kiều diễm ướt át, hai đầu lông mày quanh quẩn ưu sầu, để nàng xưa nay uy nghiêm tăng thêm chút ôn nhu.