Không có khả năng, người ta đã muốn hãm hại, khẳng định vẫn ở trong cung.
Vốn nghe không có y phục, khuôn mặt của Thái Tử Phi trắng bệch, nghe vậy vô ý thức đáp:
- Nơi này không phải Bách Hoa Cung, tiện nhân Bạch phi kia muốn hại ta, sẽ không dám làm ở địa bàn của nàng.
Nàng quanh năm ở trong cung, rõ ràng quy cách, kiểu dáng của các kiến trúc, đồ dùng xung quanh nơi này đều không phải quy cách của phi tử.
Đúng lúc này, bên ngoài bỗng nhiên truyền đến âm thanh ồn ào:
- Ở đằng kia, vừa rồi ta giống như nhìn thấy có người khả nghi đi tới đó.
Tổ An sững sờ, thanh âm này có chút quen thuộc, là của Thạch Tuấn, gia hỏa này lại chơi lớn như vậy? Ngay cả Thái Tử Phi cũng dám làm?
Lúc này trong lòng hắn bừng tỉnh, khó trách trước đó Thạch Tuấn dám trắng trợn nhắm vào mình, không để ý sau lưng mình là Đông Cung, nguyên lai từ vừa mới bắt đầu đã nhằm vào Thái Tử Phi.
Lại nói vì sao hắn to gan như vậy, dám động Thái Tử Phi?
Lúc này khuôn mặt của Thái Tử Phi trắng bệch, gấp đến độ sắp khóc:
- Xong...
Cả người nàng thất hồn lạc phách, đợi lát nữa những người kia xông tới, nhìn hai người không mảnh vải ở chỗ này, giải thích như thế nào cũng vô dụng.
Coi như nàng nói cái gì cũng không có phát sinh, không ai sẽ tin, hơn nữa hoàng gia vì che dấu scandal, tuyệt đối sẽ để nàng chết vô thanh vô tức, thậm chí ngay cả Bích gia cũng gặp phải tai hoạ ngập đầu.
Lúc này Tổ An cũng điếng người, hắn biết mình đến thời khắc sống còn, trước đó Hoàng Đế biết hắn ôm Thái Tử Phi đã muốn hắn chặt tay, nếu như biết mình và con dâu của hắn như vậy, hai trăm phần trăm sẽ nghiền xương hắn thành tro.
Đúng lúc này, bên tai truyền tới một thanh âm nhỏ nhẹ, ngữ khí nóng nảy:
- Chạy mau, ta giúp các ngươi ngăn chặn một hồi!
Là thanh âm của nữ nhân, có điều hắn nghe không có ấn tượng, trước đó hẳn chưa từng nghe qua.
Hắn phản ứng đầu tiên là đối phương thiết kế liên hoàn, để hắn ra ngoài tự chui đầu vào lưới.
Có điều hắn lập tức phủ định suy đoán này, bây giờ mình và Thái Tử Phi như vậy, những người kia trực tiếp xông tới là đủ, căn bản không cần vẽ vời cho thêm chuyện.
Nhưng trong cung ai sẽ giúp ta?
Hắn rõ ràng tuy mình ở trong cung nhận biết chút bằng hữu, nhưng mọi người nhiều lắm chỉ tính hồ bằng cẩu hữu mà thôi, ngày bình thường chuyện nhỏ có khả năng giúp đỡ, nhưng bây giờ loại đại họa khám nhà diệt tộc này là tuyệt đối không có khả năng dính vào.
Chẳng lẽ Vân Gian Nguyệt lưu ở trong hoàng cung nội ứng?
Nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có khả năng này, dù sao hắn ở trong cung cũng không nhận biết bao nhiêu nữ nhân.
Hắn không dám trì hoãn, trong đầu suy nghĩ nhanh quay ngược trở lại, trực tiếp từ trong Lưu Ly Bảo Châu lấy ra một bộ áo bào khoác lên người... không thể không nói may mắn, trước đó Mị Ly dạy hắn biện pháp luyện hóa Lưu Ly Bảo Châu vào trong cơ thể.
Nếu không có hắn gật đầu, coi như đối phương mổ bụng, cũng chưa chắc tìm được Lưu Ly Bảo Châu.
Còn Thái Tử Phi, đã không kịp mặc y phục cho nàng, Tổ An trực tiếp dùng chăn cuốn nàng nhảy xuống giường.
- Ngươi làm gì!
Thái Tử Phi vừa sợ vừa giận, liều mạng giằng co.
Đến từ Bích Linh Lung, điểm nộ khí +233 +233 +233...
Tổ An trầm giọng nói:
- Có câu bắt tặc bắt tang bắt gian bắt song, chỉ cần không bị bọn họ bắt tại chỗ, chúng ta còn có cơ hội.
Bích Linh Lung sững sờ, thế mới biết mình hiểu lầm hắn.
Giờ khắc này vẻ mặt đối phương kiên nghị, trên người rốt cuộc không còn cảm giác lỗ mãng láu lỉnh như ngày thường, dường như chỉ một thoáng đã biến thành người khác.
- Đừng lộ mặt!
Tổ An nhấn đầu nàng vào trong ngực mình, sau đó trực tiếp đụng mở cửa sổ, bỏ chạy cực nhanh.
- Ở bên kia!
Thạch Tuấn hô lớn, đám người lập tức xông lại.
Tổ An không dám thi triển thuấn di, thậm chí ngay cả Quỳ Hoa Huyễn Ảnh, bằng không coi như đào thoát, bị người thấy bẩm báo Hoàng Đế, vẫn là chữ chết.
Cẩu Hoàng Đế đa nghi kia sẽ không coi có chứng cứ hay không, hắn chỉ tin tưởng phán đoán của mình.
May mắn gần đây tu vi của hắn tiến nhanh, mượn nhục thể nhanh nhẹn và tốc độ, cũng không tính chậm.
Đằng sau truyền đến âm thanh khua chiêng gõ trống, rất nhiều người đều chạy đi vây bắt, ngay cả cấm quân cũng bị kinh động.
Hiển nhiên đối phương có chuẩn bị mà đến, sớm đã bố trí xuống thiên la địa võng.
Ánh mắt Thái Tử Phi liếc qua bốn phương tám hướng đều là bóng người, trái tim chìm vào đáy cốc, xong, nhiều người như vậy làm sao có thể trốn được.
Bây giờ mình như vậy bị nhiều người nhìn thấy, còn không bằng chết ở trong phòng.
Tuy trên người bọc chăn mỏng, nhưng nàng vẫn không có cảm giác an toàn.
- Đứng lại!
Đối diện xông lại bốn hoàng cung thị vệ, ào ào rút đao chém tới, bốn người hiển nhiên trải qua huấn luyện nghiêm ngặt, phối hợp không chê vào đâu được, hai người công yếu hại, một người bổ về phía chăn mỏng, một người khác thì phong bế phương hướng né tránh.
Trái tim của Thái Tử Phi chìm vào đáy cốc, phải biết những hoàng cung thị vệ này đều là Tứ phẩm Ngũ phẩm, khôi giáp và vũ khí trên người đều là chế thức, phía trên có khắc phù văn trận pháp, khôi giáp đủ để ngăn chặn một kích toàn lực của Lục phẩm đỉnh phong, cũng có thể ở trình độ nhất định cắt giảm lực lượng của cao thủ Thất phẩm công kích.
Mặt khác yêu đao trong tay bọn họ có thuộc tính nguyên tố khác biệt, mấy người phối hợp, mặc kệ đối phó loại nguyên tố nào, cũng có thể dần dần phá vỡ vòng phòng hộ nguyên tố.
Tăng thêm trận pháp hợp kích, bắt giữ Lục phẩm không khó, thậm chí gặp Thất phẩm cũng có sức đánh một trận.
Bất kể như thế nào, bị bọn họ cuốn lấy một lát là bình thường, rất nhanh truy binh sẽ nghe tin chạy đến, lúc đó bọn họ sẽ cùng đường.