Nhưng ngoài mặt hắn vẫn trấn định:
- Thái Tử Phi hoài nghi hắc thủ lần này là Bạch phi.
- Vậy vì sao không lâu sau hai người lại trò chuyện thật vui?
Hoàng Đế nâng chung trà lên nhấp một ngụm.
Tổ An đã không kỳ quái vì sao tình báo của hắn tinh chuẩn như thế:
- Đó là bởi vì Bạch phi tính tình hiền lành, rất nhanh giải thích rõ ràng hiểu lầm, hơn nữa bây giờ Thái Tử sắp đến đại khảo, các nàng muốn tề tâm hiệp lực vượt qua cửa ải khó, không muốn phức tạp.
Hoàng Đế hừ một tiếng:
- Coi như các nàng còn biết lấy đại cục làm trọng.
Sau đó hắn hỏi tiếp:
- Vậy ngươi cảm thấy là ai hãm hại các ngươi?
Tổ An trầm giọng nói:
- Không xác định.
- Không xác định?
Hoàng Đế cười lạnh.
- Trong thiên lao ngươi luôn mồm xác nhận người Thạch gia đang hại các ngươi.
Tổ An giải thích:
- Đây chẳng qua là ta suy đoán lung tung, có thể nói cho Tam Ti, nhưng không có chứng cứ, không dám loạn ngôn với hoàng thượng, để tránh phạm tội khi quân.
Thấy hắn thức thời như thế, trong lòng Hoàng Đế thoải mái:
- Ngươi biết vì sao lần này trẫm sẽ lưu tính mệnh của ngươi không?
Tổ An hỏi dò:
- Vì Tế Tửu đại nhân chứng minh trong sạch?
Hoàng Đế cười lạnh:
- Ngươi nghĩ lệch một việc, Tế Tửu đến Vấn Tâm, không phải vì chứng minh ngươi trong sạch, mà vì chứng minh Thái Tử Phi trong sạch. Một thần tử, có tin đồn như thế với Thái Tử Phi, chết chưa hết tội.
- Thần sợ hãi!
Tổ An đổ mồ hôi lạnh, xem ra mình vẫn đánh giá thấp hắn.
Mẹ nó, ban đầu lão tử ở trong Ân Thương Bí Cảnh cũng làm Đế Vương, nhưng không có khốn nạn như ngươi!
Hoàng Đế lên tiếng:
- Lần trước sự tình thích khách Ma giáo ngươi xử lý không tệ, cũng tra ra người trong cung cấu kết thích khách, nhìn ngươi có thiên phú phương diện này, cho nên mới tạm thời lưu ngươi một mạng, lần này vu hãm Thái Tử Phi, cũng giao cho ngươi đi tra, hạn ngươi ở trước Thái Tử đại khảo tra ra hắc thủ, nếu không tra được mà nói, ngươi cũng không cần sống.
Tổ An:
- ...
Người ta đều là cà rốt và đại bổng phối hợp, ngươi tất cả đều là đại bổng, cà rốt không thấy một cái!
Dù trong lòng MMP, nhưng trên mặt chỉ có thể cười hì hì:
- Vâng, thần nhất định hết sức nỗ lực tra ra hung phạm.
- Nhớ dùng thân phận Kim bài Thập Nhất đi thăm dò.
Hoàng Đế nhắc nhở, sau đó ánh mắt khép hờ, tỏ ý hắn lui ra.
Trong lòng Tổ An hơi động, thừa cơ nói:
- Hồi bẩm hoàng thượng, trước đó phát sinh một sự tình kỳ quái.
- Nói.
Hoàng Đế thản nhiên nói.
Tổ An nói:
- Trước đó phát hiện một người vụng trộm theo dõi điều tra ta, nhưng mặc kệ ta dùng phương pháp gì cũng không cách nào phát hiện hắn, người kia tựa hồ cực kỳ tinh thông thuật ẩn nặc.
Hắn vừa nói vừa quan sát biểu lộ của đối phương, trước đó suy đoán người thần bí kia có thể là Hoàng Đế phái tới.
Nhưng trải qua khoảng thời gian này ở chung, hắn càng phát giác không có khả năng.
Đương nhiên hắn cũng không có buông lỏng cảnh giác, muốn từ trên nét mặt đối phương được một số tin tức.
Hoàng Đế bỗng nhiên mở hai mắt, trong nháy mắt ánh mắt cực kỳ sắc bén.
- Ngươi nói người kia tinh thông thuật ẩn nặc, tại sao ngươi lại phát hiện hắn?
Tổ An đáp:
- Ta có một năng lực đặc thù, có thể phát giác người cách gần mình, ta có thể cảm giác được hắn ở phụ cận, nhưng làm sao cũng tìm không ra.
Lúc trước lừa gạt Hoàng Đế nói mình tiếp nhận công lực của Mễ lão đầu, cho nên Hoàng Đế cũng biết hắn xem như một cao thủ, dù sao những kỹ năng này ở trong mắt Hoàng Đế chỉ là tiểu đả tiểu nháo.
Quả nhiên, Hoàng Đế không có hỏi tới, ngược lại rơi vào trầm tư:
- Lấy tu vi của ngươi bây giờ, người có thể giấu diếm được ngươi...
Cách một hồi hắn dường như nghĩ đến cái gì, trầm giọng nói:
- Sự kiện này ngươi không cần quản, trẫm sẽ phái người xử lý.
- Vâng!
Tổ An đã được tin tức mình muốn, hài lòng rời đi.
Sau khi ra ngoài, Ôn công công đưa hắn đi, trên đường cười híp mắt nói:
- Tổ đại nhân thật được long ân, chúng ta còn không thấy được có mấy người giống Tổ đại nhân, được hoàng thượng thưởng thức như vậy.
- Công công nói quá lời.
Trong lòng Tổ An đậu đen rau muống, long ân cái rắm, động một chút là đại bổng đánh xuống, hừ, sớm muộn có một ngày để hậu cung của ngươi ăn đại bổng của ta.
Cùng Ôn công công hàn huyên một hồi, cảm tạ hắn trước đó chiếu cố Sở Sơ Nhan, sau đó thuận thế "bày tỏ thành ý" một chút, cuối cùng ở trong bầu không khí hữu hảo rời đi.
Hắn về Bạch Sa tiểu viện thay đổi y phục của Kim bài Thập Nhất, sau đó trực tiếp đi tìm Hữu Vệ tướng quân Quách Chí.
Biết được ý đồ đến của hắn, Quách Chí chắp tay nói:
- Có gì cần giúp đỡ, Thập Nhất đại nhân cứ việc nói.
Tuy quan chức của hắn cao hơn đối phương, nhưng Tú Y Sứ Giả địa vị đặc thù, hơn nữa Kim bài sứ giả từng cái đều thần bí khó lường, lần này đối phương lại có hoàng mệnh, hắn tự nhiên không dám đắc tội.
Tổ An hỏi:
- Ta muốn tra tất cả ghi chép ra vào cửa cung trong mấy ngày gần đây.
Quách Chí giật mình:
- Tất cả ghi chép ra vào cung? Đây chính là đại công trình, xin hỏi Thập Nhất đại nhân là muốn tra phương diện nào, bên ta có thể thu nhỏ phạm vi.
Tổ An do dự một chút mới nói:
- Ta muốn tra ghi chép cung nữ ra vào cung.
Quách Chí buông lỏng một hơi:
- Vậy dễ làm, hoàng cung có bốn cửa, Chu Tước Môn phía nam chỉ có thời điểm cử hành các buổi lễ long trọng cùng với lúc đại triều hội mới mở; Vân Long Môn phía tây là văn võ bá quan ngày bình thường tiến cung; Văn Hoa Môn phía đông là nơi Cửu Khanh, Hàn Lâm Học Sĩ ra vào; bọn cung nữ thái giám ngày thường ra vào cung, chỉ có thể đi Huyền Vũ Môn phía bắc, cho nên chỉ cần tra cửa này là được.