Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1317 - Chương 1317: Tiên Nhân Khiêu?

Chương 1317: Tiên nhân khiêu? Chương 1317: Tiên nhân khiêu?

Sau khi ăn Giải Độc Đan, lúc này Tổ An mới hơi trầm tĩnh lại, dò xét bốn phía:

- Vì sao tối như vậy?

Toàn bộ Khôn Ninh Cung rất lớn, hôm nay đốt đèn lại ít hơn ngày thường một nửa.

Hoàng Hậu đi tới, váy dài kéo ở trên sàn nhà, càng có vẻ ung dung hoa quý:

- Đốt nhiều đèn như vậy làm gì, chiếu lên không gian trống trải, ở ngược lại càng khó chịu.

Cảm nhận được nàng u oán, Tổ An nhịn không được hỏi:

- Vì sao hoàng thượng không thường xuyên qua đây thăm nương nương, chẳng lẽ có nỗi niềm khó nói?

Hoàng Hậu khẽ cười:

- Lá gan của ngươi rất lớn, lời này rơi vào tai hoàng thượng, chỉ sợ mạng nhỏ của ngươi khó đảm bảo.

Tổ An lạnh nhạt nói:

- Ta chỉ quan tâm long thể của hoàng thượng mà thôi.

Hoàng Hậu:

- ...

- Tiểu tử ngươi quả nhiên là to gan lớn mật.

Hoàng Hậu nhịn không được dò xét hắn vài lần, sau đó mới lên tiếng.

- Ta biết ngươi đang suy nghĩ gì, ta có thể nói cho ngươi, thân thể hoàng thượng không có vấn đề.

Sắc mặt của Tổ An cổ quái, quan sát nữ nhân xinh đẹp trước mắt, không có nam nhân không động tâm với nữ nhân diễm lệ, Hoàng Đế đã không có vấn đề, vậy chính là Hoàng Hậu có vấn đề?

Cảm nhận được ánh mắt của hắn, Hoàng Hậu đỏ mặt:

- Nghĩ gì thế, những năm này hoàng thượng không ngủ lại chỗ phi tần, chủ yếu là bởi vì Thiên Nhân Ngũ Suy tới gần, vì kéo dài tuổi thọ, cho nên trước đây thật lâu hắn đã bắt đầu không gần nữ sắc.

Tổ An nhất thời thoải mái:

- Thì ra là thế, bất quá ngay cả nữ nhân cũng không thể đụng vào, hắn dù là thiên hạ đệ nhất, lại có niềm vui thú gì.

Hoàng Hậu hừ một tiếng:

- Nghe liền biết là mao đầu tiểu tử nói chuyện, quyền lực mang cho người ta khoái cảm là sự tình khác không cách nào so sánh, chờ ngươi ngồi lên vị trí của hắn, sẽ phát hiện rất nhiều chuyện đều thú vị hơn nữ nhân nhiều.

Tổ An không quá tán đồng, nhớ ngày đó ta ở Ân Khư bí cảnh làm Hoàng Đế, không phải cũng chơi nữ nhân nhiều hơn giải quyết chính sự sao.

Lúc này ánh mắt của Hoàng Hậu nhìn về phía y phục bị máu tươi thấm ướt ở sau lưng hắn, tay muốn sờ vết thương, lại lo lắng móng tay làm bị thương đối phương:

- Có đau không?

Tổ An lạnh nhạt nói:

- Còn tốt.

Đau nữa hắn cũng trải qua, chút thương thế ấy căn bản không đáng là gì, nhưng tâm lý đả kích lại cực kỳ nặng nề, để hắn nghĩ lại rất nhiều lựa chọn và cách làm của mình trước đó.

Hoàng Hậu đi đến một bên, nửa ngồi ở trước ngăn tủ, lộ ra bóng lưng giống như đào mật chín mọng, rất nhanh nàng bưng mấy bình thuốc đi tới:

- Cởi y phục, bản cung thoa thuốc cho ngươi.

Tổ An sững sờ, cau mày nói:

- Cái này không thích hợp?

Hắn vô ý thức nhìn bốn phía, phát hiện Lữ công công trước đó canh giữ ở phụ cận đã không còn, hơn nữa từ lúc tiến vào Khôn Ninh Cung đến bây giờ, ngay cả nửa cái thái giám cung nữ cũng không thấy, luôn cảm thấy sự tình có chút quỷ dị.

Hoàng Hậu lộ vẻ áy náy:

- Đều là vì bản cung, mới làm hại ngươi bị trách phạt, bản cung cũng có áy náy, cho nên muốn đền bù một chút.

Sắc mặt của Tổ An cổ quái, trong hồ lô của Hoàng Hậu đến cùng bán thuốc gì.

Thấy hắn như vậy, Hoàng Hậu khẽ cười:

- Thế nào, nam nhân có gan khinh bạc Thái Tử Phi, dám đánh mông, còn sờ nơi đó của bản cung, làm sao lại nhăn nhăn nhó nhó rồi?

Tuy nàng không thấy tận mắt, người khác không tin sự tình của hắn và Thái Tử Phi, nhưng lấy nàng lý giải, là tin tưởng hắn tuyệt đối làm ra được loại chuyện kia.

- Nữ nhân, ngươi đang đùa lửa.

Trong bụng Tổ An vốn có tà hỏa, bị nàng trêu chọc, dứt khoát cởi áo khoác xuống, lộ ra vết thương trên lưng, hắn cũng muốn nhìn, nữ nhân này đến cùng muốn làm gì.

Nhìn thân thể nam tử dương cương tráng kiện trước mắt, đường nét tràn ngập lực lượng kia, dù là Hoàng Hậu thành thục không gì sánh được, trong lòng cũng cuồng loạn:

- Không nghĩ tới ngày thường nhìn ngươi văn văn nhược nhược, lại có thân thể rắn chắc như vậy.

Tổ An cau mày nói:

- Nương nương cần ta làm sự tình gì?

- Không vội, đợi lát nữa lại nói.

Trên mặt Hoàng Hậu mang theo ý cười nhàn nhạt, kéo váy ngồi xuống sau lưng hắn, dùng ngón tay chấm dược cao, nhẹ nhàng thoa lên vết thương.

- Những cẩu nô tài kia thật nhẫn tâm, căn bản không có lưu thủ.

Tổ An lạnh nhạt nói:

- Hoàng Đế hạ lệnh, ai dám lãnh đạm.

Đây là thế giới tu hành, trượng trách tự nhiên không giống kiếp trước, người hành hình là tu luyện giả, hơn nữa trên dụng cụ đều khắc phù văn đặc thù, để người thụ hình không cách nào vận khí chống cự.

- A, không thể không nói tuổi trẻ thật tốt, thương thế khôi phục nhanh như vậy.

Ngón tay của Hoàng Hậu nhẹ nhàng thoa ở trên lưng hắn, trên ngón tay truyền đến nhiệt lực và co dãn kinh người, để cho đôi mắt nàng lấp lánh, đây là khí tức của nam tử trẻ tuổi, những năm này tựa hồ nàng đã quên loại cảm giác rung động kia.

Tổ An nhíu mày, Hoàng Hậu ngồi ở sau lưng, hai người gần trong gang tấc, thậm chí hắn có thể ngửi được mùi thơm cơ thể trên người đối phương.

Ngón tay của nàng rất bóng loáng, mềm mại, như gần như xa đụng vào để tà hỏa trong lòng hắn càng không bị khống chế.

Hắn lo lắng xảy ra chuyện, trầm giọng hỏi:

- Nương nương, ngươi đang câu dẫn ta?

Hoàng Hậu khẽ cười:

- Bản cung chỉ thoa thuốc cho ngươi mà thôi.

Tổ An:

- ...

Thật là gặp quỷ, phi tần bình thường nghe mình trực tiếp như thế, không phải sẽ biến sắc, sau đó lập tức kéo dài khoảng cách sao?

Nữ nhân này không có quỷ mới lạ.

Nhưng hết lần này tới lần khác nàng không thừa nhận, quả nhiên nữ nhân thành thục không phải thiếu nữ ngây ngô bình thường có thể với tới.

Tổ An cũng không ngồi yên được nữa, trực tiếp đứng lên:

- Nương nương đã không có chuyện gì, vậy ta đi trước.

Bình Luận (0)
Comment