Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1327 - Chương 1327: Bị Người Xem Nhẹ (3)

Chương 1327: Bị người xem nhẹ (3) Chương 1327: Bị người xem nhẹ (3)

Nghe nàng nói, Đát Kỷ vô ý thức co lại, không biết có phải ảo giác hay không, trong đôi mắt vốn có chút vô thần tựa hồ nhiều một tia cảnh giác.

Tổ An lắc đầu:

- Đừng, ta không có biến thái như vậy, hơn nữa trong khoảng thời gian này nàng giúp ta nhiều lần, chúng ta là chiến hữu, không phải chủ tớ.

Nữ Vũ Thần được thiết lập không thể chạm đến thân thể, thì hiển nhiên là có nguyên nhân, cưỡng chế làm một ít chuyện, rất có thể sẽ dẫn đến sự tình khó đoán phát sinh.

Huống chi hắn không phải loại người dùng sức mạnh, lâu ngày sinh tình chậm rãi xoạt đầy độ thiện cảm không phải càng có ý tứ sao?

Đát Kỷ quay đầu liếc hắn một cái, biểu lộ không có biến hóa chút nào.

Mị Ly bĩu môi:

- Thôi đi, nữ nhân này chỉ là túi da mà thôi, ngươi muốn ăn cũng chả được gì.

Tổ An lắc đầu, không muốn tiếp tục tranh luận đề tài này:

- Đúng rồi, vì cái gì ta luyện Tụ Nguyên Đan xác xuất thành công thấp như vậy, tiếp tục như thế, hao tổn sẽ rất lớn.

Phải biết một đêm này thí nghiệm, trước đó hắn chuẩn bị dược tài đã dùng bảy tám phần, bên trong còn không thiếu dược tài trân quý, chiếu theo xác xuất như vậy, căn bản luyện không ra mấy viên.

Nói đến chính sự, Mị Ly cũng thu hồi nụ cười trêu tức, nhìn chằm chằm dược lô vỡ vụn trên mặt đất nói:

- Vừa rồi ta nhìn trình tự ngươi luyện dược, cũng không có sai lầm quá lớn, vấn đề chủ yếu ở trên dược lô, đây chỉ là dược lô của Đan Sư bình thường, mà luyện đan cần phải có dược lô chuyên môn, tìm một cái lò luyện đan tốt, hẳn là có thể giải quyết được vấn đề của ngươi.

Tổ An hỏi:

- Ta đi nơi nào tìm lò luyện đan?

Mị Ly trợn mắt:

- Đoạn thời gian trước ta một mực ngủ say. Ngươi hỏi ta ta đi hỏi ai đây? Bất quá nghe ngươi nói, thì trong Hoàng Gia Học Viện hẳn sẽ có.

Trong lòng Tổ An hơi động, nghĩ đến Khương La Phu, còn nghĩ tới tỷ muội Tạ gia, thông qua bọn hắn không biết có thể tìm được một cái dược lô không.

Bất quá trong đầu hắn lại hiện ra ánh mắt tang thương của Tế Tửu, tâm tình thoáng cái ngưng trọng, hiện tại hắn còn không rõ ràng lúc trước vì sao đối phương tận lực giúp mình.

Thảo luận với Mị Ly một lúc, cũng nghĩ không ra mục đích của đối phương.

- Bây giờ ngươi nghĩ những thứ này cũng vô dụng, cấp bậc cách biệt quá xa, nên quan tâm sự tình ngươi cần làm thì hơn.

Mị Ly hắn kéo về hiện thực.

- Trước đó ngươi dựa vào bán mình, từ trong tay hồ ly tinh kia được tình báo, lấy ra nhìn xem.

- Bán mình gì, chúng ta gọi là theo như nhu cầu.

Tổ An phiền muộn, bị nàng nói như vậy, luôn cảm giác mình ăn thiệt thòi lớn ở chỗ Liễu Ngưng.

Lấy ra danh sách mà Liễu Ngưng đưa cho mình, trong này ghi chép những cung nữ thái giám thị vệ "phát hiện" hắn và Thái Tử Phi cẩu thả.

Hai người nhìn xem, phát hiện những người phát hiện kia đều mất tích bí ẩn.

Đại đa số đều là nghe động tĩnh chạy tới, thậm chí từ trong khẩu cung, còn có thể nhìn ra Thạch Tuấn cũng chỉ nửa đường nhận được tin tức đuổi tới.

- Chẳng lẽ ta đoán sai?

Tổ An cau mày, nếu hắc thủ không phải Thạch Tuấn, như vậy là ai?

- Ngươi mau nhìn phần ghi chép này.

Mị Ly chỉ vào một đoạn văn.

Tổ An tiến tới, bỗng nhiên ngửi được mùi thơm nữ tử dịu nhẹ.

Gặp quỷ, nàng rõ ràng chỉ là linh hồn thể, vì sao thơm như vậy?

Tổ An vô ý thức nghiêng đầu nhìn sang, chỉ thấy đường nét bên mặt Mị Ly giống như phác hoạ thành, bóng loáng tinh xảo, bởi vì cúi đầu nhìn sách, mái tóc hơi rủ xuống, phối hợp khuôn mặt hoàn mỹ, quả nhiên là khuynh quốc khuynh thành.

- Lại nhìn liền móc con mắt của ngươi xuống.

Mị Ly không quay đầu lại, thanh âm lạnh lùng truyền đến.

Tổ An giật mình, vội vàng thu hồi ánh mắt, nhìn về phía sách.

- Cái này...

Vốn vừa rồi hắn cũng nhìn, nhưng không quá mức lưu ý, nhưng được Mị Ly nhắc, hắn nhìn lần nữa, lại phát hiện dị thường.

Những người mất tích kia có một điểm giống nhau, là bọn họ đang làm nha sai ở phụ cận Huyền Vũ Môn, hoặc trước đây không lâu đi qua Huyền Vũ Môn.

Trong đầu Tổ An lóe lên điện quang, trước đó trong cung chết sống tìm không thấy thi thể của Tâm Nhị, thế nhưng ghi chép ra vào cung lại biểu hiện nàng chưa xuất cung, trước đó hắn còn tưởng Tâm Nhị bị phanh thây mang ra ngoài, làm cho không cách nào điều tra.

Nhưng hiện tại hồi tưởng lại, tựa hồ xem nhẹ một người.

Vạn nhất Huyền Vũ Môn Tư Mã Âu Vũ và Tâm Nhị là một đám thì sao?

Hắn phụ trách thủ vệ Huyền Vũ Môn, tự nhiên có cơ hội xuyên tạc ghi chép ra vào cung, sau đó mọi người bị hắn dẫn điều tra lệch phương hướng.

Nghĩ tới đây hắn rốt cuộc chờ không nổi, đeo lên mặt nạ Tú Y Sứ Giả vội vàng xông ra ngoài.

- Ai nha!

Kết quả vừa ra cửa thì đụng vào ngực một thân thể mềm mại, làm đối phương kinh hô.

- Lớn mật!

Lúc này bên cạnh truyền đến tiếng quát lớn vừa sợ vừa giận, ngay sau đó là thanh âm các loại binh khí ra khỏi vỏ.

Cảm giác mình đụng vào người, đối phương chịu không được lực trùng kích ngã về phía sau, Tổ An vô ý thức duỗi tay vịn chặt đối phương.

Trong tay ôn hương nhuyễn ngọc, hắn không khỏi giật mình.

Lúc này xung quanh truyền đến thanh âm quát lớn và rút binh khí, hắn mới phát hiện nữ tử trong ngực mình lại là Thái Tử Phi, tay mình ôm vào trên lưng nàng.

Hắn vội vàng buông tay lui về sau một bước:

- Xin lỗi, vừa rồi ta đi ra ngoài quá vội, không có chú ý đụng vào Thái Tử Phi, mong Thái Tử Phi thứ tội.

Vừa rồi Tổ An một lòng nghĩ đi tìm Âu Vũ, không có chú ý người bên ngoài tới.

Nói đến cũng kỳ quái, sáng sớm Thái Tử Phi đứng ở cửa phòng mình làm gì.

Trước đó ở Khôn Ninh Cung, cày cấy trên người Hoàng Hậu hơn nửa đêm, sau khi trở về lại cùng Mị Ly chơi đùa nửa ngày, hiện tại trời đã sáng.

Bình Luận (0)
Comment