Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1328 - Chương 1328: Báo Ứng Xác Đáng

Chương 1328: Báo ứng xác đáng Chương 1328: Báo ứng xác đáng

- Buồn cười, mạo phạm Thái Tử Phi há có thể nhẹ nhàng xin lỗi là xong? Người đâu, bắt tên này lại!

Thiếp thân thị nữ Dung Mạc của Thái Tử Phi nghiêm nghị nói.

- Chậm đã!

Thái Tử Phi đưa tay ngăn thủ hạ lại.

- Thập Nhất đại nhân chỉ là vô tâm, không cần thượng cương thượng tuyến như thế.

- Thế nhưng...

Dung Mạc còn muốn nói tiếp.

Thái Tử Phi hung hăng trừng nàng một cái:

- Ngươi còn ngại bản cung trong khoảng thời gian này không đủ phiền sao, nếu làm lớn sự tình, tin đồn còn không nhanh chóng lan ra.

Dung Mạc le lưỡi, lúc này mới nhớ tới "lời đồn" của nàng và Tổ An, nếu lại ra sự tình tương tự, chỉ sợ ảnh hưởng sẽ không tốt.

Thái Tử Phi lên tiếng, những thị vệ kia liền cho đao vào vỏ, bầu không khí giương cung bạt kiếm nhất thời thư giãn xuống.

- Thập Nhất đại nhân mới sáng sớm đã vội vã như vậy là đi làm cái gì sao?

Thái Tử đỏ mặt, tuy vừa rồi thoáng cái đã phân ra, nhưng loại cảm giác an toàn khi được hắn ôm vào trong ngực kia, để cho nhịp tim của nàng gia tốc mấy phần.

Bất quá trong óc nàng bỗng nhiên hiện ra bộ dáng của Tổ An, trong lúc nhất thời biểu lộ cực kỳ xoắn xuýt và phức tạp.

Mị Ly ở bên tai Tổ An hài hước nói:

- Giỏi nha, không nghĩ đến Thái Tử Phi này tựa hồ cũng rất có hảo cảm với ngươi.

Bây giờ nàng là linh hồn thể, trừ khi mình nguyện ý, bằng không chỉ có Tổ An thấy được, cho nên nói chuyện không sợ bị người khác phát hiện.

Tổ An tức giận nói:

- Chớ có nói hươu nói vượn.

Thái Tử Phi có chút không dám tin nhìn hắn.

Tổ An ngượng ngùng cười một tiếng:

- Không có gì, vừa rồi đang lầm bầm lầu bầu, đúng rồi, gặp Thái Tử Phi vừa vặn, ta có sự tình muốn thỉnh giáo ngươi.

- Thỉnh giáo thì không dám nhận, Thập Nhất đại nhân cứ nói đừng ngại.

Trên mặt Thái Tử Phi mang theo ý cười nhàn nhạt, giống như một thiếu nữ hoạt bát, hoàn toàn khác biệt bộ dáng thường ngày ở Đông Cung.

Tổ An hỏi:

- Thái Tử Phi có biết Huyền Vũ Môn Tư Mã Âu Vũ là người của ai không?

Thái Tử Phi nhíu mày, phất phất tay để hạ nhân cách xa một chút, sau đó mới nhỏ giọng nói:

- Tại sao Thập Nhất đại nhân lại đột nhiên hỏi hắn? Là bởi vì hắn có quan hệ tới ngươi tra án a?

Nàng mới sáng sớm chạy qua bên này, là muốn từ trong miệng đối phương điều tra một số tình báo, lo lắng hắn thật điều tra ra sự tình của mình và Tổ An lúc trước.

Tổ An đáp:

- Không sai, thật có chút khả nghi.

Hắn thấy, việc này Thái Tử Phi và mình ở cùng một trận doanh, không cần thiết giấu diếm.

Hai mắt Thái Tử Phi tỏa sáng, vội vàng nói:

- Hắn là người Tề Vương nhất mạch, trước kia được Tần gia Uy Quốc Công một tay đề bạt lên.

Tổ An nhướng mày, Tề Vương, Tần gia?

Đừng nói sự tình lần này là Tần gia làm ra nha?

Ta sát, Tần gia vì chia rẽ ta và Sơ Nhan, không khỏi cũng quá hung ác rồi.

Trong lòng Tổ An phiền muộn, chắp tay nói:

- Thái Tử Phi thứ lỗi, hiện tại ta phải đi Huyền Vũ Môn một chuyến, không thể phụng bồi.

Nói xong liền muốn rời khỏi.

Thái Tử Phi vội vàng nói:

- Ta đi cùng với ngươi.

Nhìn thấy ánh mắt nghi hoặc của đối phương, nàng có chút ngượng ngùng nói:

- Sự kiện này ta cũng là người bị hại, muốn đi xem đến cùng là ai hại ta.

Tổ An không nghi ngờ lấy năng lượng của nàng có thể biết mình đang tra vụ án gì, nghe vậy gật gật đầu, sau đó đám người nhanh chóng chạy về phía Huyền Vũ Môn.

Đi tới Huyền Vũ Môn, lại phát hiện căn bản không thấy bóng dáng của Âu Vũ, tìm thị vệ hỏi thăm, mới biết mấy ngày nay hắn xin nghỉ phép.

Tổ An truy vấn:

- Cụ thể là nghỉ phép ngày nào?

Thị vệ kia suy nghĩ một chút đáp:

- Tựa hồ là ngày thứ hai sau khi ngài tới đây điều tra.

Tổ An nghĩ thầm không xong, gia hỏa này hơn phân nửa là chạy án, xin nghỉ ngay trong khoảng thời gian này, hơn phân nửa là do mình làm ra động tĩnh quá lớn.

Hắn vội vàng phân phó Tú Y Sứ Giả đi các cổng thành ngăn cản, nhưng hắn biết hơn phân nửa đã không có hi vọng gì, bất quá có thể điều tra xem các cổng thành phải chăng có ghi chép ra vào của Âu Vũ.

Hắn thì dẫn người lao thẳng tới phủ đệ của Âu Vũ ở nội thành, Thái Tử Phi cũng muốn đi, đáng tiếc thân phận nàng xuất cung có chút phiền phức, tự nhiên không cách nào đi theo, chỉ có thể vội vã trở lại Đông Cung.

- Tổ đại nhân đâu?

Nàng trở lại Đông Cung liền nhìn xung quanh, đáng tiếc không nhìn thấy thân ảnh quen thuộc kia.

- Hôm nay Tổ đại nhân còn chưa tới.

Có nội thị cẩn thận từng li từng tí trả lời.

Thái Tử Phi không nói gì, thời điểm vào trong phòng chỉ có một người, nàng tức giận đến ném gối xuống đất:

- Hỗn đản này, thời điểm then chốt lại không đáng tin cậy!

Sự kiện này quan hệ tới danh dự của nàng, nàng không dám phái người khác đi tìm hiểu, ai biết thời khắc mấu chốt gia hỏa kia lại không tới làm!

Đến từ Bích Linh Lung, điểm nộ khí +233 +233 +233...

Tổ An đang giục ngựa chạy vội, nhìn thấy hệ thống toát ra điểm nộ khí thì giật mình, nghĩ thầm ta ngay cả mặt cũng chưa gặp, làm sao lại chọc Thái Tử Phi nổi giận như vậy.

- Làm sao thế?

Cảm nhận được hắn dị dạng, Mị Ly nhịn không được hỏi.

Bây giờ Mị Ly nhẹ nhàng lơ lửng ở giữa không trung, mặc kệ tuấn mã lao vụt như thế nào, nàng cũng có thể sánh vai với Tổ An.

Tổ An nghĩ thầm may mắn người khác không nhìn thấy nàng, hơn nữa không phải buổi tối, bằng không hơn nửa đêm nhìn thấy một nữ tử áo đỏ phiêu đãng ở giữa không trung, còn không phải hoảng sợ đến đái trong quần?

- Không có gì.

Tổ An đáp.

- Ta đang suy tư vụ án, luôn cảm thấy sự kiện này có chút kỳ quái.

- Đúng là có chút kỳ quái.

Bình Luận (0)
Comment