Tổ An lắc đầu:
- Nếu không phải ngươi kịp thời đuổi tới, ta có khả năng đã bàn giao ở nơi đó.
Vân Vũ Tình khẽ cắn môi không nói lời nào, hết sức chuyên chú thay hắn trị liệu.
Tổ An cũng nhắm mắt, vừa rồi một mực kịch chiến, tuy Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh tự động tu bổ thân thể, nhưng vẫn kém xa hắn chủ động dẫn đạo chữa trị.
Không biết có phải nhờ Vân Vũ Tình ở một bên trị liệu không, hắn cảm thụ Hồng Mông chi khí ở xung quanh nồng nặc hơn bình thường nhiều.
Hắn không có lãng phí cơ hội này, dẫn dắt Hồng Mông chi khí nồng đậm tu bổ vết thương, lỗ thủng vốn máu thịt be bét lấy tốc độ mắt trần có thể thấy sinh sôi.
Bỗng nhiên, dường như Tổ An cảm nhận được trong đầu đinh một tiếng, trong nháy mắt đó tựa hồ có một loại cảm giác thể hồ quán đính.
Hắn rõ ràng cảm giác được không khí càng thơm ngọt, nếu như nói trước kia thông đạo hắn hấp thu Hồng Mông chi khí là đường nhỏ nông thôn, bây giờ đã thành đường cấp huyện, tốc độ nhanh không biết bao nhiêu lần.
- Đây là?
Tổ An vừa mừng vừa sợ.
Lúc này thanh âm của Mị Ly truyền đến:
- Không nghĩ tới tiểu tử ngươi đột phá Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh tầng thứ ba nhanh như vậy, chậc chậc chậc, vận khí cứt chó gì vậy chứ.
Chỉ thấy một bóng đỏ xuất hiện ở trên Thái A Kiếm, cũng không có triệt để hiện thân ra.
Tổ An vừa mừng vừa sợ:
- Hoàng Hậu tỷ tỷ, ngươi cuối cùng cũng ra, vừa rồi ta bị người thiết lập ván cục xém chút chết ngươi cũng không nhắc nhở một chút.
Mị Ly hừ một tiếng:
- Trước đó ta nói qua, ngươi muốn trở thành cường giả chân chính, thì không nên dựa vào ta, huống chi trình độ săn giết như vậy cũng có thể lấy cái mạng nhỏ của ngươi, còn không bằng chết cho xong.
Tổ An:
- ...
Ai, Hoàng Hậu tỷ tỷ vẫn ngay thẳng như thế, ân, coi như nghiêm sư xuất cao đồ.
- Đúng rồi, Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh tầng thứ ba có tác dụng gì?
Tổ An nghĩ đến tầng thứ nhất là thu hoạch được năng lực khôi phục cường đại, tầng thứ hai là tịnh hóa lực lượng tà ma, như vậy tầng thứ ba là cái gì.
- Có thể để ngươi bách độc bất xâm.
Mị Ly cười như không cười nói.
- Chí ít tương lai sẽ không xuất hiện sự tình bị người mê choáng.
Tổ An đỏ mặt:
- Lần kia là chủ quan, chủ quan.
Đồng thời tinh thần chấn động, bách độc bất xâm rất tốt, tuy người tu hành ở thế giới này rất cường đại, tố chất thân thể mạnh mẽ, rất nhiều chứng bệnh ở kiếp trước đều không xuất hiện ở đây, nhưng độc ở thế giới này càng cường đại, ngay cả người tu hành đẳng cấp cao cũng sẽ trúng chiêu.
Hắn nhiều lần ăn thua thiệt ngầm, bây giờ có thể bách độc bất xâm, về sau sẽ giảm đi rất nhiều lo lắng.
- Ngươi đừng cao hứng quá sớm.
Thần sắc Mị Ly cổ quái.
- Như vậy tương lai ngươi sẽ không cách nào lấy cớ trúng xuân dược đi khi dễ nữ hài tử.
Tổ An lập tức nghiêm mặt nói:
- Ta là loại người này sao? Ta xưa nay băng thanh ngọc khiết chính trực vĩ ngạn, đều là bằng vào nhân cách mị lực...
Mị Ly cười lạnh:
- Ha ha!
Nàng nhìn về phía Vân Vũ Tình:
- Chậc chậc, đây chính là Ngô Vương phi ngươi nói, quả nhiên là nhân gian tuyệt sắc, ta thấy mà yêu...
Trong mắt nàng cũng dần hiện ra một tia kinh diễm, bỗng nhiên có chút tức giận trừng Tổ An:
- Gia hỏa ngươi, là mộ tổ bốc lên khói xanh sao, có tài đức gì mà được nhiều nữ tử khuynh quốc khuynh thành làm bạn như vậy.
Đến từ Mị Ly, điểm nộ khí +33 +33 +33...
Tổ An có chút kiêu ngạo dương dương cái cằm:
- Đương nhiên là vì mị lực.
Mí mắt của Mị Ly nhảy lên:
- Đừng ép ta đánh ngươi.
Lúc này bên cạnh truyền đến thanh âm bối rối của Vân Vũ Tình:
- Thương thế của ngươi khôi phục thật nhanh, lỗ thủng lớn như vậy, bây giờ ngay cả tạng phủ cũng đã tốt.
Vừa rồi nàng một mực trị liệu cho hắn, có thể rõ ràng cảm nhận được thân thể hắn khôi phục.
- Ha ha, ngươi cũng không phải không biết thân thể ta mạnh mẽ bao nhiêu.
Tổ An vô ý thức đáp, sau đó chột dạ nhìn Mị Ly.
Mị Ly hừ một tiếng:
- Nhìn ta làm gì, người ta cùng ngươi tắm suối nước nóng, ngươi còn thờ ơ, có phải là nam nhân không hả?
Tính cách nàng xưa nay cường thế bá đạo, nhìn Vân Vũ Tình nhu nhu nhược nhược như hoa sen trắng, nàng cũng có một loại xúc động muốn hung hăng khi dễ đối phương.
Đáng tiếc hiện tại nàng ở trạng thái linh hồn, rất khó biến thành hành động, đành phải mượn tay Tổ An.
Tổ An không mò ra ý tưởng chân thật của nàng, có chút chột dạ nói:
- Nhưng ngươi ở bên cạnh nhìn chằm chằm, ta cảm thấy có chút xấu hổ.
Mị Ly xì một cái:
- Ai mà thèm nhìn ngươi.
Sau khi nói xong, bóng đỏ lóe lên, như một làn khói biến mất không thấy gì nữa.
Tổ An buông lỏng một hơi, Mị Ly cho hắn cảm giác áp bách quá lớn, hơn nữa ở trước mặt một nữ nhân, cùng một nữ nhân khác ân ân ái ái, luôn cảm thấy có chút Tu La Tràng.
Lúc này thanh âm hờn dỗi của Vân Vũ Tình vang lên bên tai:
- Chán ghét...
Nghe được thanh âm kiều mị của nàng, Tổ An nhịn không được nhẹ nhàng ôm eo đối phương.
Vân Vũ Tình cũng không kháng cự, cả người nhẹ nhàng rúc vào trong ngực hắn, hai thân thể dán cùng một chỗ, nhanh chóng ấm lên.
- A Tổ...
- Ừm?
Vân Vũ Tình không nói gì thêm, mà nhón mũi chân hôn lên môi Tổ An, biết đối phương vì cứu mình, không tiếc quyết liệt với cả thế giới, nàng sớm đã đầy nhu tình mật ý.
Đôi môi mềm mại thơm ngọt như mật, Tổ An làm sao nhịn được, trong ao rất nhanh bọt nước văng khắp nơi.
- Uhm…
…
Cũng không biết qua bao lâu, cả người Vân Vũ Tình hóa thành một đoàn bông vải mềm nhũn rúc vào trong ngực Tổ An, da thịt nàng trắng nõn như tuyết, bây giờ nhiễm lên một tầng đỏ ửng mỹ lệ, cả người càng sáng rực rỡ rung động lòng người.