Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1363 - Chương 1363: Ly Kỳ Hoang Đường

Chương 1363: Ly kỳ hoang đường Chương 1363: Ly kỳ hoang đường

Bỗng nhiên trên mặt Vân Vũ Tình lộ ra vẻ ôn nhu:

- Lúc ấy ta thứ nhất là thật muốn lấy được Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh, thứ hai là có tâm tư trả thù ngươi, liền đáp ứng thỉnh cầu của ngươi, nghĩ cho ngươi tấm thân xử nữ của ta, còn không bằng tùy tiện cho nam nhân khác, chí ít còn có thể nhờ vào đó lấy được Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh trợ giúp Ma tộc. Bây giờ nghĩ lại, đó là quyết định chính xác nhất ta làm, bởi vì Tổ An để cho ta cảm nhận được cái gì mới thật là nam tử vĩ đại, cái gì mới thật là đại trượng phu.

Nhìn thê tử tươi cười rạng rỡ, bộ dáng ngọt ngào, Ngô Vương biết nàng đã bị Tổ An chinh phục, vô luận là trái tim hay thân thể, đều lưu lại ấn ký không thể xóa nhòa.

Nghĩ tới đây, hắn vừa đố kị vừa ghen ghét:

- Gia hỏa đáng chết Tổ An kia, bản vương nhất định sẽ giết hắn, nhất định phải giết hắn!

Đến từ Triệu Ngạn, điểm nộ khí +666 +666 +666...

Có điều hắn lập tức kịp phản ứng, nói:

- Tấm thân xử nữ? Không có khả năng, thân thể ngươi là ta phá!

Vân Vũ Tình cười lạnh:

- Há, ngươi nói là lần ngươi chơi trò biến thái kia xong mới dám tới tìm ta sao?

Ngô Vương biến sắc, hiển nhiên đối phương nói chính là tràng cảnh ngày đó.

Vân Vũ Tình lạnh nhạt nói:

- Ta làm sao có thể để kẻ biến thái như ngươi đụng vào ta? Sau khi phát hiện bí mật của ngươi, liền suy tư phương pháp đối phó, mấy tháng bố trí phù văn rốt cục có tác dụng, lại phối hợp Thiên Ma Chi Đồng, đủ để ngươi tiến vào huyễn cảnh, để ngươi tự cho rằng lấy được hết thảy.

Sau tấm bình phong, Tổ An khiếp sợ không thôi, trước đó hắn đã hoài nghi, lần kia Vân Vũ Tình ân ái với hắn quá không lưu loát, hiển nhiên không giống như một thiếu phụ từng có kinh nghiệm, chỉ là khi đó nàng và Ngô Vương ân ân ái ái quá thâm nhập nhân tâm, cho nên hắn không nghĩ nhiều, hiện tại phát hiện lần kia quả nhiên là lần đầu tiên của nàng.

Khó trách lúc đó của nàng chặt như vậy, biểu lộ thống khổ như vậy, hơn nữa về sau bị ám toán, máu văng tung tóe, nên hắn không nhận ra đâu là máu của mình, đâu là máu của nàng...

Sắc mặt của Ngô Vương biến đổi:

- Không có khả năng, ta đường đường là Tông Sư, Thiên Ma Chi Đồng của ngươi làm sao có thể đối phó được ta.

- Thật sao?

Vân Vũ Tình mỉa mai cười lạnh.

- Tông Sư trải qua máu lửa tu luyện ra, ta không đối phó được, nhưng loại Tông Sư nửa mùa như ngươi, đối phó lại không khó, hơn nữa đam mê buồn nôn kia để tâm linh của ngươi có sơ hở rất lớn, ta thêm chút chuẩn bị, liền bất tri bất giác chôn xuống một hình bóng ở trong lòng ngươi, sau đó phát động, chỉ cần Thiên Ma Chi Đồng có hiệu lực với ngươi một lần, về sau thi triển sẽ cực kỳ dễ dàng.

- Bất quá ngươi có thể yên tâm, những năm này ta không có quá bạc đãi ngươi, chí ít giúp ngươi tuyển thị nữ dáng vẻ không tệ để cho nàng chơi với ngươi.

Sắc mặt của Ngô Vương biến ảo kịch liệt, vừa khiếp sợ vừa khó tin:

- Mấy năm nay ân ái đều là giả?

Vân Vũ Tình đáp:

- Ma tộc và Ngô Vương Phủ liên hợp, ta phải cố kỵ đến thể diện của song phương, cho nên mới diễn xuất ở trước mặt người khác, nếu như không gặp hắn, có lẽ ta còn nhẫn nại diễn tiếp với ngươi, nhưng bây giờ ta đã không muốn diễn nữa.

Nói đến đây, trong mắt nàng tràn ngập nhu tình mật ý, rơi vào trong mắt Ngô Vương, quả thật là lòng như đao cắt.

Sắc mặt hắn trở nên hung ác, nhìn chằm chằm Vân Vũ Tình:

- Tốt, hôm nay để ngươi mở mang kiến thức một chút, ta đến cùng có được hay không!

Nghĩ đến thê tử tuyệt sắc trước giờ bị mình vững vàng chưởng khống, vậy mà từ đầu đến cuối không đụng được, ngược lại là mình bị nàng đùa bỡn trong lòng bàn tay, hắn làm sao nuốt trôi cục tức này?

Nhìn hôm nay thê tử kiều diễm, hắn có chút miệng đắng lưỡi khô, quyết định phải giải quyết nàng tại chỗ mới được.

Bất quá trong lòng hắn bỗng nhiên do dự, hôm nay tới không kịp chuẩn bị nhân vật đóng vai, ta... được sao?

Vân Vũ Tình cười nhạo:

- Đừng lừa mình dối người, cần cho ngươi thời gian để ngươi tìm nữ nhân đến đóng vai trước, ta lại tìm nam nhân xâm phạm nàng không?

- Nói bậy, ta được!

Ánh mắt của Ngô Vương đỏ thẫm, hô hấp ồ ồ, nhưng hắn phát hiện mình càng muốn, tiểu huynh đệ lại càng không nghe lời, thủy chung không nhúc nhích được.

Cảm nhận được cái này, biểu lộ của hắn vừa thẹn vừa xấu hổ, đồng thời tràn ngập tức giận và oán độc, vì sao gia hỏa kia có thể mạnh như vậy!

Đến từ Triệu Ngạn, điểm nộ khí +777 +777 +777...

Vân Vũ Tình thở dài, nhìn bình phong vẫy tay:

- A Tổ, ngươi đi ra đi.

Ngô Vương:

- ? ? ?

Ngay cả Tổ An cũng không hiểu ra sao, hắn thực nghĩ mãi mà không rõ Vân Vũ Tình đến cùng muốn làm cái gì.

Nhưng hắn vừa rồi lập chí tìm đạo, lúc này không đến mức lo trước lo sau, chủ động từ sau tấm bình phong đi ra.

Nhìn thấy Tổ An, Ngô Vương vừa sợ vừa giận:

- Tại sao ngươi lại ở chỗ này!

Đến từ Triệu Ngạn, điểm nộ khí +233 +233 +233...

Tổ An thở dài một hơi, ngược lại có chút đồng tình nhìn hắn:

- Ngươi cảm thấy thế nào?

Bỗng nhiên Ngô Vương quay đầu nhìn về phía Vân Vũ Tình:

- Ngươi dẫn hắn đến?

Vân Vũ Tình lạnh nhạt nói:

- Ngươi muốn giết hắn, ta tự nhiên sẽ cứu hắn. Bất quá ta không cẩn thận trúng thi độc, hắn tới giúp ta bức độc.

- Giúp thế nào?

Ngô Vương vội vàng truy vấn.

Vân Vũ Tình vô ý thức liếc nhìn ao nước, trên mặt có chút thẹn thùng.

Tên ngu ngốc này, nói thế còn không hiểu, chẳng lẽ phải để ta nói hắn dùng thứ kia đâm vào thân thể để bức độc.

Lúc này Ngô Vương mới nhớ vừa rồi vào phòng nhìn thấy bọt nước đầy đất, có thể nghĩ phát sinh sự tình kịch liệt như thế nào, cả người hắn vừa sợ vừa giận:

- Tiện nhân, tiện nhân.

Bình Luận (0)
Comment