Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1364 - Chương 1364: Ly Kỳ Hoang Đường (2)

Chương 1364: Ly kỳ hoang đường (2) Chương 1364: Ly kỳ hoang đường (2)

Vân Vũ Tình thấy quần hắn biến hóa, biểu lộ cực kỳ ghét bỏ:

- Ngươi nhìn thân thể ngươi phản ứng xem, ngươi không cảm thấy buồn nôn, ta cũng buồn nôn thay ngươi.

Ngô Vương vừa thẹn vừa xấu hổ, hắn cũng không hiểu vì sao vừa rồi một mực không có động tĩnh, kết quả nghĩ đến Tổ An và Vân Vũ Tình ân ái, thì phản ứng lớn như vậy.

Tâm tình phức tạp để hắn triệt để bạo phát:

- Tiện nhân, ta muốn giết các ngươi!

Đúng lúc này, hai con ngươi của Vân Vũ Tình phóng ra màu tím, ngay sau đó một ánh mắt thần bí hiện lên ở giữa không trung.

Thiên Ma Chi Đồng!

Thân hình Ngô Vương dừng lại, sau đó hai con ngươi nhiễm lên một tầng màu tím, cả người sững sờ tại nguyên chỗ, ngây ngốc mỉm cười.

Hiển nhiên đã triệt để rơi vào trong ảo cảnh của Thiên Ma Chi Đồng.

Tổ An nghĩ thầm Ngô Vương quả nhiên sớm đã trúng chiêu, bằng không hắn đường đường Tông Sư... dù Tông Sư nửa mùa, nhưng dù sao cũng là Tông Sư, tuyệt đối không thể vừa đối mặt đã bị Thiên Ma Chi Đồng khống chế, bây giờ tình huống này, hiển nhiên là hắn thời gian dài ở vào trạng thái bị Thiên Ma Chi Đồng khống chế.

Vân Vũ Tình nhanh chóng đi tới bên người Ngô Vương, phong bế huyệt đạo của hắn, ném hắn qua một bên.

Lúc này mới thu hồi Thiên Ma Chi Đồng, có chút áy náy nhìn Tổ An nói:

- A Tổ, để ngươi chê cười.

Thần sắc của Tổ An cổ quái:

- Quan hệ của hai ngươi, quả thật có chút hoang đường ly kỳ.

Vân Vũ Tình thở dài:

- Ta cũng không muốn như vậy, đặc biệt là sau khi biết sở thích quái gở của hắn, ta thật là nổi da gà, mỗi lần nhìn hắn đều muốn ói, nếu không phải vì tộc nhân, chỉ sợ ta sớm đã giết hắn.

Tổ An nhịn không được nói:

- Không thể không nói ngươi diễn rất tốt, dù hắn buồn nôn như vậy, nhưng trước mặt người khác vẫn là một đôi phu thê ân ái.

Vân Vũ Tình lộ ra nụ cười khoa trương không quá phù hợp ngày thường:

- Chẳng lẽ ngươi quên ta là người Ma tộc, ma nữ vốn không phải người tốt lành gì nha.

Tổ An ngược lại buông lỏng một hơi:

- Nếu ngươi một mực ở trước mặt ta làm ra vẻ nhu nhu nhược nhược, ta sẽ có chút bỡ ngỡ.

Vân Vũ Tình u oán liếc hắn một cái:

- Người ta làm gì với ngươi, chẳng lẽ ngươi không cảm giác được.

Tổ An cười ha ha, nắm bàn tay mềm mại của nàng:

- Ngươi ôn nhu ấm áp ta cảm thụ được rất rõ ràng.

Vân Vũ Tình đỏ mặt, biết hắn ám chỉ cái gì, lúc này mới hờn dỗi nói:

- Vừa rồi vấn đề ngươi hỏi ta, chắc hẳn ngươi từ trong ta và Triệu Ngạn nói chuyện đã nhận được đáp án.

Tổ An thở dài:

- Hắn quả nhiên là một trong các hắc thủ?

Vân Vũ Tình gật đầu:

- Chắc hẳn là bởi vì sự tình ở Kỷ Bắc thành... để hắn ghen ghét ngươi muốn điên, cho nên muốn nhân cơ hội này giết ngươi, đương nhiên người bố trí sát cục không phải hắn. Ta có một thỉnh cầu, hi vọng hôm nay ngươi có thể buông tha hắn, bởi vì hắn quan hệ tới tương lai của Ma tộc chúng ta, sự tình cụ thể bởi vì liên quan đến bí mật tộc nhân, xin thứ cho ta không thể nói.

Tổ An nhịn không được cười lên:

- Người là ngươi bắt, xử trí như thế nào tự nhiên là sự tình của ngươi, ta làm thế nào có thể giết hắn.

Bản thân Ngô Vương là Tông Sư, Vân Vũ Tình lại là Phù Văn Sư thần bí, còn có các loại tuyệt kỹ của Ma tộc, nếu quả thật muốn gây bất lợi cho hắn, hôm nay sợ rằng hắn không chết cũng lột da.

Nàng nói như vậy là vì cho hắn mặt mũi, hắn tự nhiên mượn thang đi xuống.

Ánh mắt Vân Vũ Tình chớp chớp giống như trăng lưỡi liềm:

- A Tổ tốt nhất.

Nhìn nụ cười thiên chân vô tà trước mắt, còn có bộ dáng nhu nhu nhược nhược kia, hắn thực rất khó liên hệ với nữ nhân xấu bụng vừa rồi đối mặt Ngô Vương.

Ai, mẹ của Trương Vô Kỵ quả nhiên nói đúng, nữ nhân càng xinh đẹp càng biết gạt người.

Cảm nhận được hắn trong lúc lơ đãng toát ra vẻ đề phòng, thần sắc của Vân Vũ Tình ảm đạm:

- Ta biết sự tình vừa rồi sẽ để ngươi kiêng kỵ ta, nhưng vừa rồi biết ngươi nguyện ý vì ta đối địch với cả thế giới, ta thật rất cảm động, có một loại xúc động ức chế không nổi, muốn nói cho ngươi biết quan hệ giữa ta và hắn, ta không muốn ngươi cho rằng ta là nữ tử không trinh tiết... Đương nhiên ta cũng rõ ràng hiện tại nói những thứ này với ngươi không có ý nghĩa gì, ta tin tưởng thời gian sẽ chứng minh hết thảy.

Tổ An sớm đã qua giai đoạn nữ nhân nói cái gì hắn tin cái đó, hắn có phán đoán của mình, không cùng nàng xoắn xuýt vấn đề này:

- Đúng rồi, hợp tác với Ngô Vương đến cùng là ai?

Lần này Vân Vũ Tình không có qua loa tắc trách, mà trực tiếp đáp:

- Ngươi cũng đã đoán được, là Thạch gia, bởi vì nhi tử bọn hắn sủng ái nhất Thạch Côn chết ở trong tay ngươi và Thái Tử Phi, nếu chỉ ngươi còn thôi, lấy quyền thế của Thạch gia luôn có thể nghĩ được biện pháp đối phó ngươi. Nhưng “hung thủ” còn có Thái Tử Phi, cái này bọn họ không có cách nào.

- Nếu tương lai Thái Tử thành Hoàng Đế, nàng là Hoàng Hậu, Thạch gia càng vô vọng báo thù. Chỉ vô vọng báo thù cũng không đáng sợ, đáng sợ là bọn họ không mò ra tâm tư của Thái Tử Phi trong chuyện này, vạn nhất Thái Tử Phi bởi vì ngộ sát Thạch Côn mà lòng mang cảnh giác với Thạch gia, vậy tương lai Thạch gia đã định trước bại vong. Dù sao tình huống của Thái Tử tất cả mọi người rõ ràng, sau cùng làm chủ đều là Thái Tử Phi, Thạch gia đắc tội nàng sẽ không có kết cục tốt.

- Thạch gia không thể ký thác hi vọng vào một thứ hư vô mờ mịt, cho nên bọn họ thẳng thắn hoặc là không làm, đã làm thì cho xong, trực tiếp xử lý Thái Tử Phi, vừa báo thù, vừa giải quyết nguy hiểm tương lai của Thạch gia.

Bình Luận (0)
Comment