Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1367 - Chương 1367: Bàn Tay Vô Hình

Chương 1367: Bàn tay vô hình Chương 1367: Bàn tay vô hình

- Ai nói không có chứng cứ.

Thần sắc của Tổ An cổ quái, vỗ vỗ tay, tỏ ý người bên ngoài tiến đến.

Nhìn ba thi thể được khiêng vào, đôi mắt của Chu Tà Xích Tâm xém chút rơi ra:

- Là bọn họ...

- Bọn họ chết như thế nào?

Chu Tà Xích Tâm kinh ngạc hỏi, phản ứng đầu tiên của hắn không có nghĩ tới trên người Tổ An, bởi vì tu vi của đối phương hắn rõ ràng, cao nữa cũng chỉ là Thất phẩm, tuy mỗi lần có thể phát huy ra chiến lực vượt qua tu vi, nhưng cuối cùng có cực hạn, ba người kia lại là Thất phẩm đỉnh phong, hơn nữa năm đó ở trên sa trường, năng lực thực chiến rất mạnh, tuyệt đối không phải loại có thể bị người dễ dàng vượt cấp khiêu chiến.

Tổ An chân thật đáng tin nói:

- Ta giết.

Dù sao không thể nói Vân Vũ Tình ra, chỉ có thể mình gánh.

- Ngươi giết?

Chu Tà Xích Tâm khiếp sợ, nhìn hắn từ trên xuống dưới.

- Ngươi làm sao giết?

Tổ An đáp:

- Bọn họ một đường truy sát ta, ta sử dụng địa hình phân tán ra, sau đó đánh tan từng cái...

Hắn nhớ đến Huyết Đao lão tổ là làm sao lấy một địch bốn, kết quả phản sát bốn cao thủ tu vi sàn sàn hắn, đại khái sửa đổi một phen nói cho Chu Tà Xích Tâm nghe.

Chu Tà Xích Tâm kinh ngạc nhìn hắn, năng lực thực chiến này, phóng tầm mắt nhìn thiên hạ, chỉ sợ không có mấy người làm được, người này tuyệt đối không phải kẻ tầm thường.

Đặc biệt là chú ý tới những lỗ máu trên thi thể, thầm nghĩ bọn hắn hẳn là bị một loại chiêu thức uy lực to lớn đánh thành như vậy, xem ra Tổ An còn có thủ đoạn áp đáy hòm mình không biết.

Hắn không hỏi đối phương cụ thể là kỹ năng gì, dù sao đây đều là tối kỵ của người tu hành, không ai nguyện ý bại lộ tuyệt chiêu cả.

Hắn cười ha ha:

- Lần này ngươi lập đại công rồi, đi, đi với ta tìm hoàng thượng bẩm báo!

Tổ An gật đầu, vụ án lần này liên quan đến Thạch gia, xác thực không phải Chu Tà Xích Tâm có thể quyết định.

Rất nhanh hai người tới ngự thư phòng, Chu Tà Xích Tâm cung kính báo cáo sự tình, Tổ An thì thừa cơ dò xét Hoàng Đế.

Phải biết ở trong huyễn cảnh của Gia Ti Lệ, hắn lần đầu tiên chính diện chiến đấu với Hoàng Đế, còn đánh bại đối phương.

Mặc dù chỉ là Hoàng Đế trong tiềm thức của mình, nhưng vẫn cho hắn tự tin, bây giờ nhìn Hoàng Đế, tâm thái càng thong dong.

- Hừ, Thạch gia thật lớn mật!

Nghe Chu Tà Xích Tâm hồi báo, Hoàng Đế vừa sợ vừa giận vỗ bàn một cái.

Thời điểm đang muốn nói gì, đột nhiên ngẩng đầu, tựa hồ cảm nhận được Tổ An quan sát mình, trong lòng có chút không vui, bất quá nghĩ đến đối phương vừa lập đại công, hắn không tiện trách cứ quá mức, nhẫn nại tính tình hỏi:

- Rất tốt, Thập Nhất, lần này ngươi lập đại công, nói đi, muốn khen thưởng gì.

Tổ An oán thầm, trong lòng tự nhủ ta muốn Thái Tử Phi, à, còn có Hoàng Hậu, ngươi sẽ cho ta sao?

Hắn mỉm cười, rất tự nhiên nói:

- Vì bệ hạ phân ưu là bản phận của chúng ta, nào cần khen thưởng gì.

Trước kia hắn lá mặt lá trái, trong lòng còn có chút không cam lòng, nhưng bây giờ hắn không chút gợn sóng, ngược lại cảm giác là mình tùy ý dẫn động tâm tình của Hoàng Đế.

Quả nhiên, Hoàng Đế cười ha ha:

- Không tệ không tệ, Thập Nhất càng ngày càng hiểu chuyện.

Trên miệng khen vài câu, hắn liền nói với Chu Tà Xích Tâm:

- Ngươi đi bắt Xạ Thanh Giáo Úy Thạch Thống và Hoàng Môn Thị Lang Thạch Tuấn, bên Đại Tư Mã Thạch Miêu tạm thời không động đến hắn. Mặt khác lại phái người điều tra Huyền Vũ Môn Tư Mã Âu Vũ, phải tra ra thế lực ở sau lưng làm loạn, nhớ không lầm thì hắn là người Tề Vương tiến cử, ngươi cũng thuận thế tra một chút đi.

Trong lòng Chu Tà Xích Tâm run lên, vội vàng hành lễ nói:

- Vâng!

Lúc này Tổ An nói:

- Hoàng thượng, án này không có đơn giản như vậy, còn có rất nhiều điểm đáng ngờ, khả năng hung phạm là...

Hắn còn chưa nói xong, Hoàng Đế đã khoát tay:

- Được rồi, ngươi đã rất viên mãn hoàn thành nhiệm vụ, hiện tại vụ án này giao cho Chu Tà Xích Tâm, ngươi không cần quản nữa.

Tổ An nhíu mày, đang muốn nói gì, nhưng Chu Tà Xích Tâm âm thầm nháy mắt, hắn thấy thế liền im lặng.

Hoàng Đế nhắm mắt lại, tiếp tục tĩnh toạ tu hành:

- Trẫm mệt, các ngươi lui ra đi.

Tổ An âm thầm đậu đen rau muống, gia hỏa này không buông tha một chút thời gian tu luyện, chỉ vì sống lâu một chút thời gian, nhưng sống như vậy có ý nghĩa gì.

Hai người rời ngự thư phòng, Tổ An hỏi:

- Đại thống lĩnh, vừa rồi vì sao ngăn cản ta nói tiếp?

Chu Tà Xích Tâm nhìn xung quanh, thấy phụ cận không có người mới nhẹ giọng nói:

- Ngươi cảm thấy tra án cái gì trọng yếu nhất.

- Đương nhiên là chân tướng trọng yếu nhất.

Tổ An vô ý thức đáp, trong đầu kìm lòng không được toát ra thằng nhóc Conan.

Chu Tà Xích Tâm cười cười:

- Nhìn bộ dáng của ngươi, ta không khỏi nghĩ đến mình năm đó vừa làm Tú Y Sứ Giả, một bầu nhiệt huyết a, thẳng đến rất nhiều năm sau ta mới hiểu được, tra án chân tướng không trọng yếu, trọng yếu là hoàng thượng muốn chân tướng như thế nào.

Trong lòng Tổ An hơi động, ẩn ẩn sờ đến cái gì.

Chu Tà Xích Tâm nói tiếp:

- Hoàng thượng không thèm để ý chân tướng gì, đồ vật hắn cân nhắc càng nhiều, càng để ý là thông qua vụ án đạt tới mục đích gì, ngươi hiểu không?

- Đa tạ Đại thống lĩnh chỉ điểm.

Tổ An không phải kẻ ngu dốt, vừa rồi chỉ bởi vì một mực suy nghĩ thế lực thứ ba là ai, mới không cân nhắc nhiều như vậy, hiện tại được nhắc nhở tự nhiên minh bạch, kết cục bây giờ đối với Hoàng Đế là có lợi nhất, đã trừ Thạch gia tương lai có khả năng gây bất lợi với Thái Tử và Thái Tử Phi, lại mượn cơ hội này thanh tẩy thế lực của Tề Vương, hắn còn cần tra ra chân tướng khác làm gì?

Bình Luận (0)
Comment