Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1368 - Chương 1368: Bàn Tay Vô Hình (2)

Chương 1368: Bàn tay vô hình (2) Chương 1368: Bàn tay vô hình (2)

Còn hung thủ chính thức là người nào, hoặc là hắn đã biết, hoặc hắn căn bản không thèm để ý, dù sao hắn là thiên hạ đệ nhất cường giả, người núp trong bóng tối kia cũng không thương tổn được hắn.

Chu Tà Xích Tâm cười ha ha, vỗ vỗ vai hắn:

- Khách khí, về sau có thời gian lại tâm sự, ta đi bắt người trước.

Tổ An chắp tay, trở lại Tú Lâu, đầu tiên là triệu tập những huynh đệ trong khoảng thời gian này đi theo hắn phá án, tuyên bố:

- Trong khoảng thời gian này các vị vất vả, vụ án lần này đã phá.

Mọi người reo hò, ngay cả Tiếu Kiến Nhân xưa nay trầm ổn cũng nở nụ cười, trong khoảng thời gian này cường độ cao tra án, từng cái có thể nói thể xác và tinh thần mệt mỏi.

Tổ An cười nói:

- Vụ án lần này có thể phá, toàn bộ nhờ chư vị nỗ lực, Tiếu đại nhân, ngươi và Đái Lão Thất, Thành Lão Bát cầm Kim bài của ta đi nhà kho lĩnh hai ngàn lượng bạc, luận công ban thưởng cho mọi người.

Hắn thân là Kim bài sứ giả, vốn có quyền hạn nhất định, lại thêm vừa rồi Hoàng Đế còn nói muốn thưởng hắn, Chu Tà Xích Tâm đương nhiên sẽ không làm khó chuyện này.

- Đa tạ Thập Nhất đại nhân!

Mọi người hoan hô càng lớn, còn thiếu kích động nâng Tổ An lên trời ném.

Nhìn thấy bọn họ vui sướng, Tổ An mỉm cười, kiếp trước làm qua công nhân, hắn đương nhiên biết làm thuê cần có nhất là cái gì, mặc dù mọi người là Tú Y Sứ Giả, đều có cảm giác sứ mệnh nhất định, nhưng mỗi người đều cần nuôi sống gia đình.

Tiếu Kiến Nhân mặt lộ dị sắc, nội bộ Tú Y Sứ Giả xưa nay đẳng cấp sâm nghiêm, mấy vị Kim bài đại nhân khác cho tới bây giờ chưa từng suy nghĩ thay thuộc hạ như Thập Nhất đại nhân, coi như ngẫu nhiên có, cũng chỉ là thủ đoạn lung lạc cấp dưới.

Hắn nhìn ra được, Thập Nhất đại nhân là thật tâm muốn tốt cho bọn hắn, thật rất khó được.

Mọi người cao hứng bừng bừng đi lĩnh bạc, Tổ An thì triệu tập tất cả hồ sơ xem duyệt, thấy Âu Vũ từ đầu đến cuối không có tin tức, không khỏi nhíu mày.

Rời khỏi Tú Lâu, Tổ An lại thay đổi trang phục, trực tiếp đi tới Đông Cung.

Trên đường hắn cảm thán không thôi, thân phận nhiều cũng có phiền não, nếu mình có thuật phân thân thì tốt biết mấy.

A, nếu phân thân mà nói, có tính tự mình cắm sừng mình không?

Một đường đi tới, hắn đang tự hỏi vấn đề triết học này, bất tri bất giác đi tới Đông Cung.

- Ha ha, Tổ đại nhân chúng ta còn biết đến điểm danh, hiện tại là giờ nào? Có phải không để Thái Tử và ta vào mắt không.

Tiếng cười lạnh của Thái Tử Phi truyền đến, hôm nay nàng vốn có chuyện tìm Tổ An thương lượng, dù sao trải qua sự tình lần kia, rất nhiều chuyện chỉ có thể thương lượng với hắn, kết quả chờ hoài không thấy tới, làm nàng tà hỏa ứa ra.

Những ngày này hình như hắn không có mấy ngày đúng hạn đến điểm danh.

Đến từ Bích Linh Lung, điểm nộ khí +56 +56 +56...

Tổ An che ngực nói:

- Hồi bẩm Thái Tử Phi, sáng sớm hôm nay ta đến hoàng cung, ai biết trên đường bị người bố trí mai phục ám sát.

- Cái gì? Ngươi bị ám sát!

Bích Linh Lung vô ý thức đứng lên muốn xem xét thương thế trên người hắn, bất quá lập tức chú ý tới thị nữ xung quanh ánh mắt kỳ quái, lập tức ho nhẹ che giấu xấu hổ, lần nữa ngồi xuống.

- Ngươi có bị thương không? Đến cùng người nào ám sát ngươi?

- Một chút vết thương nhỏ, không có gì đáng ngại.

Tổ An cười cười, lúc này mới nói sự tình phát sinh hôm nay một lần.

Mới đầu Thái Tử Phi thấy hắn đứng ở nơi đó không có chút dị thường, nghĩ chỉ là chút tiểu mao tặc, kết quả nghe nói bên kia vận dụng tử sĩ, còn có Công Thành Nỗ, ba Thất phẩm đỉnh phong, nàng không khỏi hoa dung thất sắc:

- Còn nói không có gì đáng ngại, tình cảnh lớn như vậy, ngươi làm sao chỉ bị chút vết thương nhỏ.

Tổ An cười cười:

- Chỉ là bị Công Thành Nỗ bắn một phát, may mắn không trúng yếu hại, lúc ấy hơi khó chịu, hiện tại đã không có gì đáng ngại.

- A?

Thái Tử Phi vô ý thức muốn xem xét vết thương bị Công Thành Nỗ bắn trúng, nhưng nghĩ tới Đông Cung còn có nhiều người nhìn như vậy, thực không tiện, chỉ có thể nói.

- Người đâu, nhanh truyền thái y cho Tổ đại nhân.

Tổ An khoát khoát tay:

- Không có việc gì, lát nữa ta tự mình đi Thái Y Viện một chuyến là được.

Nơi xa Phác Đoạn Điêu, Tiêu Ti Côn… kinh động như gặp thiên nhân, uy lực của Công Thành Nỗ có thể nói mọi người đều biết, bị đồ chơi kia bắn trúng, hắn còn giống như người không có việc gì, trừ sắc mặt có chút trắng xám.

Ai, thật là một nam nhân kiên cường.

Thái Tử Phi vội vàng hỏi:

- Ngươi đã thụ thương nặng như vậy, còn tới đây làm gì.

Tổ An đáp:

- Chủ yếu là ta lo lắng Thái Tử Phi hiểu lầm, mặt khác cần nói cho ngươi một vài sự tình vụ án.

Nhìn thấy ánh mắt hắn sáng rực, Thái Tử Phi giật mình, người này bình thường rất thông minh, vì sao có lúc đầu chứa nước như thế, ngươi phái người đến nói cho ta không được sao?

Bất quá cảm nhận được tâm ý của hắn, nàng vẫn kìm lòng không được mềm xuống, ngay cả âm thanh cũng ôn nhu mấy phần:

- Hôm nay bản cung cho ngươi nghỉ... Ách không đúng, mấy ngày sau ngươi có thể không đến, ở trong nhà dưỡng thương đi.

- Đa tạ Thái Tử Phi!

Hiện tại Tổ An thật có chút không thể phân thân, có mấy ngày nghỉ sẽ nhẹ nhõm hơn rất nhiều.

Thái Tử Phi suy nghĩ một chút, mới nhìn thị nữ nói:

- Tiểu Mạc, đi lấy cây Linh Chi kia cho Tổ đại nhân.

Dung Mạc lo lắng:

- Gốc Linh Chi ngàn năm kia trân quý như vậy, là tương lai để Thái Tử Phi dùng đột phá.

Thái Tử Phi lắc đầu:

- Linh dược lại trân quý cũng không trân quý bằng người, Tổ đại nhân là Đông Cung Trung Thứ Tử, đồng dạng là vì sự tình của ta mới thụ thương, thuốc này vừa vặn trợ giúp dưỡng thương khôi phục nguyên khí. Làm sao, chẳng lẽ còn cần bản cung tự mình đi cầm?

Bình Luận (0)
Comment