Cảm nhận được nàng lo lắng, Tổ An cười rộ lên:
- Cận thân đánh ngắn, cái này ta am hiểu.
Nói xong thi triển Vũ Y Triền Ti Thủ của Bùi Miên Mạn, cách một hồi, liền khống chế hai cánh tay của Bạch phi.
Trên tay Tổ An hơi dùng lực, kéo nàng đến trước người, khoảng cách gần ngắm nghía mỹ nhân không ngừng giãy giụa, da thịt thật tinh tế tỉ mỉ như tuyết, không nhìn thấy chút tì vết.
- Hiện tại nương nương vô kế khả thi chưa?
Tổ An đang muốn cùng nàng tâm sự.
Lúc này trên mặt Bạch phi lại lộ ra ý cười vũ mị:
- Thật sao?
Cùng lúc đó, trong môi nàng phun ra một ngụm khí vụ màu hồng, trực tiếp phun lên mặt Tổ An, khoảng cách gần như vậy, dù Tổ An lập tức ngừng thở, cũng hít một hơi vào.
P/s: Giới thiệu các đạo hữu một bộ siêu phẩm sắc hiệp mới, hơn nữa tình cảm viết cực tốt, tên Thế Tử Hung Mãnh đang dịch trên truyenyy mình.
Tổ An vội vàng không kịp chuẩn bị, trên mặt lóe qua vẻ đỏ bừng không bình thường, sau đó cả người lắc lắc, mềm nhũn ngã ở trên mặt đất.
- Hừ!
Cuối cùng cũng thoát thân, Bạch phi hừ một tiếng, sau đó nhịn không được đá hắn một cước.
- Xú nam nhân!
- Vừa rồi không phải rất đắc ý sao, sao bất động rồi.
Bạch phi hậm hực, nghĩ thầm vừa rồi cùng hắn đánh tay đôi, mình lại thiệt thòi lớn.
Nhấc váy lên, ngồi xổm ở bên cạnh hắn, cũng không biết từ nơi nào lấy ra một cây dao găm, ở trên cổ Tổ An quơ quơ, thấy đối phương thủy chung không có phản ứng, lúc này mới hoàn toàn yên lòng:
- Quả nhiên ngất rồi, hừ, trúng Mân Côi Hồng Lộ của ta, đủ để ngươi ăn hành.
Sau đó nàng lại lâm vào khó xử:
- Ngươi nói ta đến cùng là giết ngươi, hay không giết đây? Không giết mà nói gia hỏa này quá thông minh, về sau ta ở trong cung sẽ nguy hiểm, giết mà nói, sợ rằng giáo chủ sẽ tức giận? Còn có Hồng Lệ sư điệt, ai, thật là đau đầu.
- Đau đầu như vậy thì không giết cho thỏa đáng.
Lúc này bên tai nàng truyền tới một giọng nam trêu tức.
Bạch phi giật mình, hoa dung thất sắc, vội vàng vung dao găm vuốt qua cổ Tổ An, đáng tiếc vẫn chậm một bước, nàng cảm thấy ngực tê rần, sau đó huyệt đạo trên người bị phong bế.
Tổ An cười hì hì từ dưới đất bò dậy, nhìn giai nhân trước mắt:
- Vừa rồi nương nương đá ta mấy cước, ngươi nói ta làm sao trả thù lại đây?
Bạch phi chấn kinh:
- Vì sao ngươi không hôn mê?
Vừa rồi khoảng cách gần như vậy, lại thêm trải qua tranh đấu kịch liệt, hô hấp của hắn khẳng định sẽ dồn dập, cho nên nàng phun khói độc, đối phương không có khả năng không hít vào.
Mà độc môn bí dược của nàng, dù chỉ hít một chút, cũng có thể trong nháy mắt rơi vào hôn mê.
- Vận khí của ta từ trước đến nay không tệ.
Tổ An thầm hô may mắn, may mắn mình vừa đột phá Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh đến tầng thứ ba, bây giờ đã bách độc bất xâm, bằng không vừa rồi thật sẽ trúng chiêu.
- Độc dược này của ngươi là cái gì?
Tổ An tò mò hỏi.
Bạch phi hừ một tiếng, trực tiếp không để ý tới hắn.
- Ngươi không nói ta cũng có thể đoán được.
Tổ An dùng Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh cảm thụ một chút, tuy không thể hoàn toàn nghịch hướng phân tích, nhưng vẫn đại khái phân tích ra độc tính và công dụng.
- A, độc dược này không có nguy hại gì với thân thể người, chỉ khiến người ta hôn mê và rơi vào ảo giác.
Tổ An hơi kinh ngạc.
- Vì sao ngươi dùng độc dược không có lực sát thương gì này làm đòn sát thủ?
- Ai cần ngươi lo!
Lúc này Bạch phi vừa tức giận vừa hối hận, sớm biết như vậy, vừa rồi một đao cắt cổ hắn, hừ, cũng không biết lá gan của gia hỏa này là làm sao lớn lên, vừa rồi mình gác đao lên cổ, hắn lại không có phản ứng, lúc này mới tin tưởng hắn thật trúng độc.
Đến từ Bạch Nhu Tuyết, điểm nộ khí +233 +233 +233...
- Đoạn thời gian trước hoàng thượng phái người điều tra nội ứng của Ma giáo ở trong hoàng cung đến cùng là ai, tra tới tra lui tra ra là cha con Tả Vệ tướng quân Trình Hùng.
Tổ An cười cười.
- Nhưng ta biết bọn họ không phải, cho nên một mực hiếu kì, đến cùng là ai mật báo cho Ma giáo.
- Người này địa vị không thể quá thấp, bằng không không biết một số cơ mật hạch tâm, tỉ như hành tung của Hoàng Đế, phòng vệ trong cung… thế nhưng nếu như địa vị quá cao, ta lại nghĩ không ra tại sao hắn lại trợ giúp Ma giáo.
Tổ An nhìn Bạch phi.
- Kết quả sau cùng nguyên lai là nương nương ngươi.
Vừa rồi hắn giả bộ hôn mê, là muốn nhân cơ hội nhìn xem đối phương có lơ là bất cẩn nói lộ tình báo không, kết quả không nghĩ đến lại được tin tức trọng yếu như vậy.
Lúc này Bạch phi hối hận không thôi, vừa rồi cần gì nói một mình, có điều rất nhanh nàng tỉnh táo lại:
- Hừ, nói đến cấu kết Ma giáo, trong hoàng cung này đâu chỉ có một mình ta? Tổ đại nhân ngươi không phải cũng cấu kết với người trong Ma giáo sao, còn cứu giáo chủ và Thánh Nữ Ma giáo.
Tổ An cũng không quá kinh ngạc, những sự tình này giấu diếm được người khác, muốn giấu diếm gián điệp cao cấp của Ma giáo như nàng rất khó. Phải biết đoạn thời gian kia Vân Gian Nguyệt một mực ở trong Bạch Sa tiểu viện, mình lại thường xuyên không có nhà, chắc hẳn hai người đã sớm bí mật liên hệ.
Đúng rồi, lúc trước Bạch phi ban thưởng mình một đống lớn đồ vật, hiện tại hồi tưởng lại, lúc đó Vân Gian Nguyệt phản ứng có chút kỳ quái, chắc hẳn khi đó chính là các nàng bắt đầu liên hệ.
Tổ An cười cười:
- Có phải nương nương cảm thấy có tầng liên hệ này, ta sẽ bỏ qua ngươi hay không? Chỉ cần ta ngươi giết, thì không có người sẽ biết những chuyện này, ta chẳng phải an toàn hơn?
Bạch phi yên tĩnh nhìn hắn, một lúc lâu sau mới nói:
- Ngươi không cần cố ý hù dọa ta, người giáo chủ và Thánh Nữ nhìn trúng, làm sao có thể là loại tiểu nhân bỉ ổi vô sỉ.