Cảm nhận được khí tức dương cương trên người nam nhân, Bạch phi không tự giác lui lại một bước:
- Ngươi... Ngươi không nên hiểu lầm, ta không phải ý tứ kia.
- Vậy ngươi có ý gì?
Tổ An đưa tay nâng cái cằm trơn bóng, nhẹ nhàng nâng gương mặt nàng lên, hai gò má diễm như đào hoa, da thịt như muốn chảy ra nước, bạch ngọc khảm châu không so được dung mạo, hoa hồng sơ lộ không thể đua thanh lệ.
- Ngươi còn... còn như vậy, ta... ta sẽ thả màn hoa xuống.
Bạch phi giơ tay lên, làm bộ muốn hủy bỏ màn sáng.
Tổ An mỉm cười, tiến đến bên tai nàng nhẹ nhàng nói:
- Ngươi thả đi.
Cách càng gần, hương khí trên người nàng càng rõ ràng, hương thơm nồng đậm, nhưng lại không dính người, ngược lại tươi mát tự nhiên, chẳng lẽ nữ nhân này là Hoa Tiên chuyển thế?
- Ngươi... Ngươi làm sao vô lại như vậy.
Trong thanh âm của Bạch phi ẩn ẩn có chút nghẹn ngào, cảm nhận được nhiệt khí của đối phương, khẩn trương đến da thịt trên cổ đỏ ửng.
Thấy nàng phản ứng, thần sắc của Tổ An có chút nghiền ngẫm:
- Nương nương như vậy, thực không giống một nữ nhân thành thục sinh con.
- Bộ dáng của ngươi cũng không giống một thần tử.
Bạch phi oán hận nói.
Tổ An khoảng cách gần nhìn ánh mắt của nàng:
- Hoàng Thái Tôn đến cùng là hài tử của ai?
Từ đầu đến cuối hắn cố ý "khinh bạc" đối phương, chủ yếu là muốn căn cứ phản ứng của đối phương điều tra vấn đề này.
- Ngược lại không phải con của ngươi!
Bạch phi tránh khỏi tay hắn, có chút bối rối sửa sang y phục.
Tổ An nhịn không được cười lên:
- Ta không có cởi quần áo ngươi, ngươi chỉnh lý cái gì.
Bạch phi hơi đỏ mặt, luôn cảm thấy vừa rồi quá mức bối rối, trực tiếp quay mặt qua chỗ khác, không để ý đến hắn nữa.
Tổ An nói tiếp:
- Thật là hài tử của Thái Tử sao, nhưng ta nhìn không quá giống, ngay cả Thái Tử Phi gả cho Thái Tử lâu như vậy, nàng còn duy trì tấm thân xử nữ, như vậy hắn hơn phân nửa không có năng lực này, hoặc nói ý thức được việc này.
- Chẳng lẽ như truyền ngôn nói, đứa nhỏ này là con của hoàng thượng? Nhưng nếu thật là con của hắn, lấy tính tình của hắn làm sao bỏ được ban nữ nhân của mình cho nam nhân khác?
Hắn vừa hỏi vừa nhìn chằm chằm nàng.
- Dù đối phương là con của hắn?
Hô hấp của Bạch phi thoáng cái dồn dập, bộ ngực không ngừng phập phồng:
- Sự kiện này không có quan hệ gì tới ngươi, ngươi không cần hỏi lại, ta sẽ không nói.
Tổ An cười cười:
- Nói đến ta không thể không bội phục thủ đoạn của Ma giáo các ngươi, không chỉ để ngươi vào hoàng cung ngồi đến vị trí cao, hoàn thành mẫu thân của Hoàng Thái Tôn, như vậy tương lai Hoàng Thái Tôn đăng cơ, Ma giáo sẽ xoay người.
- Thế nào, ngươi dự định đi tố giác chúng ta?
Bạch phi cười lạnh.
- Nhưng ngươi đừng quên, bây giờ chúng ta là châu chấu trên một sợi thừng, ta chết ngươi cũng chạy không thoát.
- Đừng khẩn trương như vậy.
Tổ An cười cười.
- Bằng vào quan hệ của ta và Vân Gian Nguyệt, Thu Hồng Lệ, ta làm sao có thể đi tố giác ngươi.
Bạch phi hậm hực nói:
- Ngươi còn biết giáo chủ và Hồng Lệ a, vừa rồi còn đối với ta như vậy!
Tổ An giang tay:
- Ta bị ngươi nhìn hết, chỉ bất quá xoa cái cằm của ngươi, làm sao cũng không tính quá phận nha.
Bạch phi nghĩ thầm chẳng lẽ ngươi còn thật muốn nhìn trở về a?
Nàng âm thầm rầu rỉ, trực tiếp quay đầu đi chỗ khác không để ý tới hắn.
Tổ An nói:
- Được rồi, xem ra cái này hơn phân nửa là bí mật lớn nhất của Ma giáo các ngươi, ngươi không muốn nói, ta sẽ không miễn cưỡng. Một vấn đề cuối cùng, tại sao ngươi lại liên hợp với Ngô Vương, phải biết hai ngươi tám gậy tre đánh cũng không đến, sao lại liên hợp được?
Bạch phi do dự một chút, cuối cùng nói:
- Sớm mấy năm trước đã có chút liên hệ.
Thấy nàng nói mơ hồ không rõ, Tổ An thở dài:
- Nương nương như vậy, thực không giống như thái độ với minh hữu.
- Ngươi có ý gì?
Bạch phi nhíu mày, tựa hồ cảm giác hắn có ẩn ý.
Tổ An nói:
- Làm sự tình tru di cửu tộc, nếu như giao tình bình thường, ai dám liên thủ với hắn.
Bạch phi lạnh nhạt nói:
- Ta và Ngô Vương xác thực không có giao tình gì, nếu ngươi không tin, ta có thể thề.
Tổ An lắc đầu:
- Ngươi và hắn xác thực không có quan hệ gì, nhưng ngươi và Ngô Vương phi quan hệ không bình thường. Nếu ta không đoán sai, Ngô Vương phi và giáo chủ các ngươi là tỷ muội?
Nghe được câu này, đồng tử của Bạch phi hơi co lại, nhịp tim đập nhanh mấy phần, có điều nàng lập tức kịp phản ứng, lạnh lùng nói:
- Ta không biết ngươi nói cái gì, bất quá dù sao rất bội phục sức tưởng tượng của ngươi.
- Thật sao?
Tổ An cười cười.
- Nhưng phản ứng của ngươi vừa rồi đã nói cho ta chân tướng.
Bạch phi im lặng không nói.
Tổ An nói tiếp:
- Ngươi là gián điệp lớn nhất mà Ma giáo xếp vào trong hoàng cung, lúc trước bằng vào quan hệ của ta và Hồng Lệ, còn có ân cứu mạng với Vân Gian Nguyệt và một đám cao tầng Ma giáo, Vân Gian Nguyệt cũng không nói cho ta tin tức của ngươi. Có thể thấy được toàn bộ Ma giáo, biết thân phận của ngươi nhiều lắm là chỉ hai ba người.
- Ở dưới tình huống như vậy, bọn hắn làm sao dám bại lộ ngươi tồn tại cho Ngô Vương biết. Ngô Vương lại liên hợp với Ma giáo, hắn dù sao cũng là hoàng tử, các ngươi tuyệt đối không dám hoàn toàn tín nhiệm. Huống chi hắn có lòng mơ ước với hoàng vị, cùng Hoàng Thái Tôn có xung đột tự nhiên, các ngươi không có khả năng tin Ngô Vương.
- Nhưng hết lần này tới lần khác các ngươi liên minh lại là sự thật, nghĩ tới nghĩ lui cần phải có người trung gian. Mà Ngô Vương phi ở sự kiện này trình độ tham dự quá cao, nàng rất rõ ràng sự tình Thạch gia, Thạch gia lại không rõ ràng sự tình của nàng, cho nên nàng hẳn là người trung gian kia.