Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1377 - Chương 1377: Vui Quá Hóa Buồn

Chương 1377: Vui quá hóa buồn Chương 1377: Vui quá hóa buồn

- Mà Vân Gian Nguyệt và Ngô Vương phi đúng lúc đều họ Vân, vốn cùng họ cũng không có cái gì, nhưng nhiều sự tình như vậy trùng hợp, thì chỉ sợ không còn trùng hợp.

Tổ An có chút hối hận, ý nghĩ này cũng chỉ vừa đột nhiên toát ra, trước đó chỉ hoài nghi nàng có liên hệ với Ma giáo. Nếu ngay từ đầu tỉnh ngộ, trực tiếp hỏi Vân Vũ Tình, nói không chừng càng tốt hơn một chút.

Bạch phi hít sâu vài cái, lạnh nhạt nói:

- Ngươi muốn nghĩ như thế nào ta cũng ngăn không được ngươi, nhưng đừng nghĩ từ chỗ ta được tin tức xác nhận.

Tổ An nhịn không được đậu đen rau muống nói:

- Ma giáo các ngươi thực không ngay thẳng, ta giúp các ngươi vào sinh ra tử nhiều lần như vậy, cho tới bây giờ cũng không nói thật với ta, ngược lại Thái Tử Phi tuy mặt ngoài hung với ta một chút, nhưng trên thực tế lại không tệ, ta cảm thấy cần phải suy tính về sau nên khuynh hướng về bên nào càng có lời.

Bạch phi thoáng cái khẩn trương:

- Hừ, Thái Tử Phi tốt với ngươi, còn không phải bởi vì ta cởi sạch nàng đưa đến bên cạnh ngươi? Ngươi sao có thể vong ân phụ nghĩa như vậy.

- Thế giới của người trưởng thành chúng ta, thì đừng nói những sự tình vô nghĩa kia.

Tổ An khoát khoát tay.

- Ta chỉ coi trọng lợi ích thực tế.

Bạch phi ngồi xuống xích đu, bỗng nhiên nở nụ cười xinh đẹp, vỗ vỗ vị trí bên cạnh:

- Muốn ngồi cùng một chỗ không?

Tổ An cười như không cười nói:

- Ngươi câu dẫn ta?

- Sở dĩ ngươi cảm thấy Thái Tử Phi càng tốt hơn với ngươi, không phải bởi vì các ngươi có tiếp xúc da thịt sao.

Bỗng nhiên trên mặt Bạch phi nhiều hơn một tia mị hoặc.

- Thái Tử Phi có thể cho ngươi, ta cũng có thể cho ngươi.

- Tốt.

Tổ An không có phân trần trực tiếp ngồi xuống ở bên cạnh nàng.

Bạch phi khẽ giật mình, không nghĩ tới hắn đáp ứng nhanh như vậy, ngược lại để nàng không biết nên ứng đối như thế nào, dựa theo lẽ thường, không phải hắn thoáng chối từ, mình lại không ngừng trêu chọc, sau đó nắm giữ tiết tấu ở trong tay mình sao?

Kết quả hắn không chút suy nghĩ!

Tuy xích đu dung nạp một người dư xài, nhưng hai người ngồi chung vẫn khá chật, đặc biệt là tay của gia hỏa kia trực tiếp ôm vòng eo của nàng, thật không coi mình là ngoại nhân a.

Trong nháy mắt đó nàng có một loại cảm giác dẫn sói vào nhà, ảo não nói:

- Đại ca, chớ có sờ, chúng ta nói chính sự đi.

- Bây giờ chúng ta cũng có thể nói chính sự nha?

Tổ An vừa cười vừa nói.

Bạch phi:

- …

Thân thể nàng uốn éo, bị ngươi mò đến tâm hoảng ý loạn, ta còn làm sao nói chuyện.

Tổ An nói:

- Người Ma giáo các ngươi quả nhiên biết gạt người, vừa rồi còn nói Thái Tử Phi có thể cho ta, ngươi cũng có thể cho ta, kết quả nhanh như vậy thì đổi ý.

Bạch phi phiền muộn:

- Chẳng lẽ Thái Tử Phi để ngươi tùy tiện sờ sao!

Tổ An nói:

- Chí ít thời điểm không mặc quần áo ta có thể sờ thoải mái, nương nương ngươi cũng tự mình chứng kiến nha.

Bạch phi rốt cục chịu không được, giãy giụa chạy khỏi xích đu, đứng cách hắn xa xa:

- Tính ta sợ ngươi, nếu để cho sư tỷ biết ngươi như vậy với ta, nàng khẳng định sẽ đập chết ngươi.

- Sư tỷ?

Tổ An hơi nghi hoặc.

Bạch phi hừ một tiếng:

- Chuyện cho tới bây giờ cũng không cần thiết giấu diếm ngươi, giáo chủ chính là sư tỷ ta, chỉ bất quá thời điểm rất sớm ta đã được đưa vào cung.

Tổ An hơi kinh ngạc:

- Các ngươi đến cùng là làm sao giấu diếm được Hoàng Đế, hắn sẽ chủ quan đến để một cao tầng Ma giáo ẩn núp đến bên người?

Bạch phi có chút đắc ý:

- Sư tỷ vốn là người lợi hại nhất, thông minh nhất trên đời, hơn nữa Hoàng Đế là người không phải thần, hắn làm sao có thể toàn trí toàn năng.

Tổ An đồng cảm gật đầu, nếu đối phương thật toàn trí toàn năng, thì đã sớm biết hắn chơi Hoàng Hậu đủ mọi tư thế.

Hắn không tiếp tục xoắn xuýt vấn đề này, mà hỏi:

- Đúng rồi, Tế Tửu cũng là người Ma giáo các ngươi? Hoặc có liên hệ chặt chẽ với Ma giáo các ngươi?

Lúc trước Tế Tửu âm thầm giúp hắn, sự kiện này một mực là bí ẩn chưa có lời đáp, không hiểu rõ luôn cảm thấy không an tâm.

- Vừa rồi không phải ngươi nói một vấn đề cuối cùng sao?

Bạch phi hừ một tiếng.

- Nam nhân nói không giữ lời.

- Còn không phải bởi vì ngươi lật lọng.

Ánh mắt Tổ An rơi vào trên vòng eo tinh tế của nàng.

Bạch phi hơi đỏ mặt, biết hắn chỉ sự tình vừa rồi mình muốn sắc dụ hắn lại bỏ dở nửa chừng:

- Được rồi, nói cho ngươi cũng không sao, Tế Tửu không có quan hệ với Thánh Giáo chúng ta, nếu hắn là người của Thánh Giáo, giáo chủ liên thủ với hắn, đủ để kéo Hoàng Đế xuống ngựa, đâu cần phiền toái như vậy.

Tổ An kinh ngạc:

- Tế Tửu lợi hại như vậy?

Bạch phi gật đầu:

- Tế Tửu đại nhân xưa nay thần bí, đồng thời nổi danh không hỏi chính sự, thế nhưng không ai dám không chú ý hắn tồn tại. Ba đại cao thủ đỉnh phong ở kinh thành chính là hoàng thượng, Tề Vương và Tế Tửu.

- Thế nhân đều cho rằng Tề Vương chỉ hơi yếu hơn hoàng thượng, là cao thủ thứ hai, nhưng theo ta quan sát, nói không chừng Tế Tửu mới thật là cao thủ thứ hai, dù sao hắn tiện tay dạy dỗ ra đệ tử cũng có Tông Sư, Bát phẩm Cửu phẩm càng rất nhiều.

Tổ An trừng to mắt, ngay cả đệ tử cũng là Tông Sư, đây là khái niệm gì:

- Hắn có bao nhiêu đệ tử?

Bạch phi lườm hắn một cái, hiển nhiên kỳ quái hắn ngay cả cái này cũng không biết:

- Toàn bộ học sinh của học viện đều có thể tính là đồ tử đồ tôn của hắn, bất quá mọi người chỉ tán thành 12 người là đệ tử đích truyền của hắn.

Tổ An như có điều suy nghĩ, xem ra mình nên đi học viện bái phỏng một chút, mới có thể lý giải nghi ngờ trong lòng.

Bình Luận (0)
Comment