- Đúng rồi, lần trước ta ở trong thiên lao bị người diệt khẩu, là người của các ngươi làm?
Hắn thình lình hỏi.
Bạch phi sững sờ:
- Chúng ta sao có thể làm loại sự tình này? Nếu ta muốn diệt khẩu ngươi, đừng nói Hồng Lệ, chỉ sợ ngay cả giáo chủ cũng sẽ không bỏ qua ta.
Tổ An mỉm cười:
- Như thế tốt nhất, hi vọng về sau chúng ta ở trong cung có thể hỗ trợ lẫn nhau.
Bạch phi hừ một tiếng:
- Chỉ hy vọng về sau ngươi ít đến Bách Hoa Cung.
Nếu mỗi lần gia hỏa này tới đều khinh bạc nàng như vậy, nàng thật rất khó cầm cự được.
Tổ An cười ha ha:
- Vậy sau này ta sẽ ở chỗ Thái Tử Phi nhiều hơn.
Bạch phi biến sắc, phải biết bây giờ nàng và Thái Tử Phi mặt ngoài hoà hợp êm thấm, nhưng ai cũng biết hai người đã định trước có nàng thì không có ta, có ta thì không có nàng, nếu Tổ An thật đảo hướng Thái Tử Phi, vậy nàng sẽ rất phiền phức, dù sao trong khoảng thời gian này tiếp xúc, năng lực và vận khí của gia hỏa kia đều là nhất đẳng.
- Ngươi làm như vậy xứng đáng với giáo chủ, xứng đáng với Hồng Lệ sao, các nàng một cái coi trọng ngươi, một cái tình căn thâm chủng với ngươi.
Tổ An thở dài:
- Ai bảo Ma giáo các ngươi đều biết gạt người, ta rất hoài nghi ta bị các ngươi PUA.
- PUA?
Bạch phi sững sờ, hiển nhiên không hiểu ý nghĩa của cái từ này.
- Ý là các ngươi dùng một số dụ hoặc hư giả đến khống chế ta, thực ra từ đầu tới cuối các ngươi đều không có bỏ ra cái gì, ngược lại toàn lấy của ta.
Tổ An trầm giọng nói.
- Trong đó ngươi biểu hiện rõ ràng nhất.
- Nhưng cảm tình của Hồng Lệ đối với ngươi là thật, ngươi có thể cảm nhận được chứ.
Bạch phi khẽ cắn răng, gia hỏa này thực quá khó chơi.
Tổ An lạnh nhạt nói:
- Vậy thì chưa hẳn, dù sao nàng cũng không chính thức cho ta cái gì, ai biết công pháp kia của các ngươi đến cùng có quy định không thể phá thân hay không, nói không chừng là sư đồ các nàng liên hợp lại gạt ta.
Hắn đương nhiên có thể cảm nhận được Thu Hồng Lệ chân tình thực lòng, nhưng đương nhiên sẽ không ngốc đến nói với Bạch phi như vậy.
- Tu luyện Thiên Ma Mị Âm đương nhiên không thể phá thân, nhưng ta...
Nói đến một nửa nàng lập tức tỉnh ngộ, hừ một tiếng, xém chút bị gia hỏa này hố, vội vàng đổi chủ đề.
- Thôi được, nếu ngươi không sợ vị Thái Tử Phi kia ăn dấm, có thể thường xuyên đến Bách Hoa Cung ngồi một chút, bên này tùy thời hoan nghênh.
- Đa tạ nương nương, vậy thần cáo lui.
Tổ An đạt tới mục đích, mặc kệ là triệt để ngã về bên Ma giáo, hay triệt để ngã về phía Thái Tử Phi, với hắn mà nói đều không phải lựa chọn sáng suốt, chỉ có như bây giờ mới có thể tối đa hóa lợi ích.
Bạch phi cắn môi, nghĩ thầm thần tử nào dám giống như ngươi, vừa ôm vừa sờ ta, chỉ bất quá nhìn thấy cung nữ đi tới, nàng cũng không tiện nói gì, thuận thế tản đi tường hoa xung quanh:
- Tổ đại nhân thong thả, không tiễn.
Tổ An rời Bách Hoa Cung, thì trực tiếp đi về nhà, dù sao Thái Tử Phi cho hắn nghỉ, vụ án bên Tú Y Sứ Giả cũng giao lại cho Chu Tà Xích Tâm, hắn vui vẻ an nhàn.
Lần này ở Bách Hoa Cung thu hoạch cực kỳ lớn, trong khoảng thời gian này rất nhiều nghi hoặc triệt để giải khai, mấu chốt là còn thành lập quan hệ đồng minh với Bạch phi.
Ân, không thể không nói, Bạch phi thật rất thơm, còn mềm mại co giãn.
...
Một đường tự hỏi các loại vấn đề, bất tri bất giác đã về nhà.
Nghe được động tĩnh, mấy bóng người đẹp đẽ chạy ra đón:
- A Tổ!
- Tỷ phu!
- Tổ đại ca!
Tổ An nhất thời vui vẻ, nguyên lai là tỷ muội Sở Sơ Nhan, còn có Mộ Dung Thanh Hà.
- Vừa nhận được tin tức, ngươi bị người ám sát, có thụ thương chỗ nào không?
Mặc dù đã nhìn thấy Tổ An bình an đứng ở chỗ này, nhưng Sở Sơ Nhan vẫn không ngừng kiểm tra.
- Không có việc gì, ta không phải rất tốt sao?
Trong lòng Tổ An ấm áp, quả nhiên vẫn là lão bà của mình thương mình nhất, những nữ nhân bên ngoài đều là yêu tinh.
Lúc này Mộ Dung Thanh Hà nói:
- Ta nghe trong quân truyền đến tin tức, bây giờ các đại doanh đều đang chỉnh đốn, nghe nói bởi vì lần này ám sát vận dụng Công Thành Nỗ, hơn nữa hiện trường ám sát, tựa hồ có dấu vết người bị Công Thành Nỗ bắn trúng...
- Công Thành Nỗ!
Sở Sơ Nhan biến sắc, nàng tự nhiên biết uy lực của Công Thành Nỗ kinh người như thế nào.
- Ngươi đến cùng thương tổn ở đâu, mau nói cho ta biết.
Thấy nàng cuống đến phát khóc, trong lòng Tổ An càng ấm áp:
- Yên tâm đi, may mắn ta tránh kịp lúc, chỉ bị quẹt thân thể một chút, vết thương nhẹ mà thôi, hiện tại đã gần như khỏi hẳn.
Hắn không muốn nói tình hình lúc đó, miễn cho Sở Sơ Nhan lo lắng. Huống chi nơi này còn có nha đầu Mộ Dung gia, nếu lan truyền ra ngoài, mọi người biết mình bị Công Thành Nỗ xuyên qua thân thể, lại khôi phục nhanh như vậy, khẳng định sẽ hoài nghi, nói không chừng còn chạy tới nghiên cứu hắn.
Sở Sơ Nhan lại không yên lòng, vội vàng cởi y phục hắn ra:
- Ta xem một chút.
Mộ Dung Thanh Hà đỏ mặt, ngượng ngùng quay mặt qua chỗ khác.
Không nghĩ tới Tổ An nhìn gầy gò, nhưng bên trong cường tráng như thế.
Sở Ấu Chiêu thì ngược lại, ngượng ngùng theo dõi thân thể hắn, trên gương mặt trắng nõn nổi lên rặng mây đỏ, lại có chút không nỡ dời.
Đợi xác nhận trên người hắn không có thương thế gì, Sở Sơ Nhan mới buông lỏng một hơi:
- Còn tốt, còn tốt.
Lúc này bỗng nhiên Sở Ấu Chiêu ồ một tiếng:
- Tỷ phu, sao trên người ngươi thơm như vậy?
Mộ Dung Thanh Hà cũng ngửi ngửi:
- Thật dễ ngửi, ta cho tới bây giờ chưa ngửi qua hương vị tốt như vậy.
Ánh mắt của Sở Sơ Nhan trở nên nguy hiểm, cười như không cười nhìn Tổ An:
- Cái này tựa hồ là vị đạo của nữ nhân khác nha?