Mị Ly lắc đầu:
- Uy lực của Cửu Đỉnh không tầm thường, lúc trước Thương Vương Vũ Canh cũng không có khả năng dùng khí lực lớn như vậy ở trong Ân Khư mô phỏng ra công năng của Cửu Đỉnh, trong bí cảnh kia, Cửu Đỉnh hơn phân nửa cũng chỉ là đỉnh bình thường.
- Thì ra là thế.
Tổ An nghĩ thầm khó trách trước đó ở Ân Khư lâu như vậy, mình cũng không phát giác được có tồn tại gì lợi hại.
Mị Ly ngắm nghía đỉnh nhỏ màu xanh lục trong tay:
- Cửu Đỉnh chính là Hạ triều Đại Vũ luyện chế, theo lý thuyết chỉ dùng công pháp của Hạ triều mới có thể khu động, bất quá về sau vương thất của Thương nhân, Chu nhân cũng cất giữ Cửu Đỉnh, trên lý luận công pháp của bọn họ cũng có thể thôi động, ngươi thử vận chuyển Thao Thiết Thôn Thiên Quyết hoặc Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh, rót nguyên khí vào trong đỉnh xem.
Tổ An gật đầu, bởi vì tính công kích của Thao Thiết Thôn Thiên Quyết quá mạnh, hắn vận chuyển Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh, theo nguyên khí trong cơ thể rót vào, bỗng nhiên đỉnh nhỏ màu xanh lục phát ra quang mang lóng lánh, vốn bề ngoài mấp mô, trừ màu sắc hút mắt, thì nhìn thường thường không có gì lạ.
Bây giờ theo quang mang nở rộ, giống như bốn phía đỉnh nhỏ có từng đường nét như ẩn như hiện, dần dần mấp mô ở quanh thân cũng biến thành có quy luật, như danh sơn đại xuyên, còn có chút dị vật không thể nhận ra.
Mị Ly kích động:
- Không tệ, không tệ, dựa theo sách cổ của Tiền Tần ghi chép, quanh thân Cửu Đỉnh là sông núi Cửu Châu cùng với các loại dị vật.
Năm đó nàng là Đại Tần Hoàng Hậu không nhìn thấy Cửu Đỉnh, không nghĩ tới hôm nay lại nhìn thấy.
Nhìn đỉnh nhỏ treo lơ lửng ở giữa không trung, toàn thân oánh quang lưu chuyển, không còn màu xanh lục, nếu để cho Thậm Hư Tử nhìn thấy, chỉ sợ hơn phân nửa sẽ không nỡ tặng.
Tổ An chỉ cảm thấy một cỗ khí tức cổ xưa thê lương, đồng thời còn có uy nghiêm nặng nề truyền đến, cùng nhau truyền đến tựa hồ còn có rất nhiều hình ảnh chưa thấy qua.
Như phim đèn chiếu lấy tốc độ mấy chục lần tua nhanh, trong nháy mắt đó, Tổ An chỉ cảm thấy đầu muốn nứt, căn bản thấy không rõ những hình ảnh kia.
- Tập trung ý chí, Ngũ Khí Triều Nguyên!
Bên tai mơ mơ hồ hồ truyền đến thanh âm lo lắng của Mị Ly.
Cũng không biết qua bao lâu, lại như chỉ qua chớp mắt, Tổ An rốt cục mở mắt, hắn cảm thấy đầu đau muốn nứt, phát hiện y phục toàn thân rách tung toé, trên da chảy ra huyết châu, như mạch máu cả người muốn nổ tung.
Trong lòng của hắn hoảng sợ:
- Tại sao lại như vậy!
Mị Ly buông lỏng một hơi:
- Hẳn là bây giờ tu vi của ngươi quá thấp, mà Cửu Đỉnh lại quá bá đạo, cưỡng ép thôi động Cửu Đỉnh sẽ bị phản phệ, may mắn thân thể ngươi trải qua Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh tôi thể mấy lần, bằng không lúc này chỉ sợ đã bạo thể mà chết. Bất quá bây giờ xem ra ngươi đã thành công để Cửu Đỉnh nhận chủ, cũng coi như vạn hạnh trong bất hạnh.
Tổ An giật mình, nhìn về phía đỉnh nhỏ màu xanh lục, quả nhiên, ẩn ẩn có một loại cảm giác huyết mạch tương liên.
- Thật nhận chủ?
Tổ An vừa mừng vừa sợ.
Lúc này Mị Ly hừ một tiếng:
- Trước mặc quần áo vào lại nói, đừng ở nơi đó khoe của.
Đồng thời hơi kinh ngạc nhìn về phía Đát Kỷ:
- Kỳ quái, nữ nhân này rõ ràng không có thần chí, vì sao còn thẹn thùng?
- Xác thực có chút kỳ quái.
Tổ An vừa lấy ra một bộ quần áo mới thay, vừa đánh giá Đát Kỷ, thực rất khó liên hệ nữ tử mỹ lệ trước mắt cùng hồ ly tinh điên đảo chúng sinh trong lịch sử kia.
- Nói nàng có thần chí, thì ngày bình thường ánh mắt ngây ngốc, ngay cả lời cũng không thể nói; nói nàng không có thần chí, nhưng ngay cả đụng cũng không cho ta đụng.
Mị Ly cười lạnh:
- Quả nhiên là bại hoại, thấy người ta xinh đẹp liền muốn làm một số sự tình kỳ kỳ quái quái.
- Ta chẳng qua là thăm dò mà thôi.
Tổ An vội vàng giải thích.
Mị Ly trợn mắt mặc kệ hắn:
- Nếu ngươi đã để Cửu Đỉnh nhận chủ, thì biết hiện tại nó có công năng gì không?
Tổ An lau sạch máu tươi trên người, tuy thương thế nhìn ghê gớm, nhưng lấy cường độ thân thể hiện tại của hắn, lại không có gì trở ngại:
- Vừa rồi còn chưa kịp cảm thụ, ta trước câu thông một chút...
Hắn nhắm mắt lại, trong lòng liên hệ với cỗ ý chí kia, cách một hồi sắc mặt hắn cổ quái.
- Làm sao thế?
Mị Ly tò mò hỏi.
- Bởi vì Cửu Đỉnh không hoàn chỉnh, bây giờ chỉ có thể dùng một phần nhỏ công năng, chủ yếu là có thể luyện đan, hơn nữa đặc điểm luyện đan ngươi cũng biết.
Tổ An đáp.
- Ta biết?
Mị Ly không hiểu ra sao, năm đó nàng không có tự mình tiếp xúc qua Cửu Đỉnh, làm sao biết?
- Vừa rồi ở chỗ Thậm Hư Tử ngươi hẳn phải biết, đặc tính luyện đan của Cửu Đỉnh là tổng hợp đặc điểm của Thiện Lương Lô, Ác Ma Lô…
Mị Ly vừa mừng vừa sợ:
- Như vậy chẳng phải tổng hợp ưu điểm của tất cả đan lô?
- Không sai.
Tổ An cũng cười nở hoa, trước đó hắn nghe Thậm Hư Tử giới thiệu những đan lô thần kỳ kia, tâm lý đã ngứa ngáy khó chịu, mỗi cái đều muốn, thế nhưng đan lô khác biệt đều có tính bài xích nhau, không cách nào cộng đồng nắm giữ.
Kết quả bây giờ Cửu Đỉnh để hắn hoàn mỹ thực hiện tất cả.
Hắn nhịn không được nói:
- Không biết Cửu Đỉnh có công năng phục chế không, lặng lẽ phục chế đặc tính của những đan lô kia.
Mị Ly lắc đầu:
- Ta lại cảm thấy hoàn toàn trái ngược, hẳn là những đan lô kia ở cùng Cửu Đỉnh lâu, bất tri bất giác bị khí tức của nó ảnh hưởng, bời vì bản thân chúng không phải phàm phẩm, cho nên có thể biến hóa ra bộ phận đặc tính trên người Cửu Đỉnh. Đương nhiên dù chúng không phải phàm phẩm, so với Cửu Đỉnh cũng kém xa, cho nên mỗi cái chỉ kế thừa một phần nhỏ năng lực của Cửu Đỉnh, còn nhiều hạn chế lung ta lung tung như vậy.