- Thì ra là thế.
Tổ An cũng cảm thấy nàng phân tích càng có đạo lý, vội vàng lấy ra dược tài chuẩn bị tốt, Thiên Hạc Chi và Xích Tinh Ngọc ở Thái Y Viện có không ít, nhưng Tử Tiêu Linh Hoa chỉ có hai cây, còn là ban đầu ở trong sào huyệt của Hồng Long thu được.
Vốn còn có vài cọng, đáng tiếc trước đó dùng dược lô bình thường luyện đan lãng phí hết.
- Hi vọng lần này có thể thành công.
Tổ An dựa theo Tụ Nguyên Cổ Thư ghi chép, bỏ các loại dược liệu vào trong đỉnh, sau đó gọi Đát Kỷ tới giúp hắn nhóm lửa.
Đát Kỷ trừng mắt, không biết có phải ảo giác hay không, trong mắt nàng tựa hồ có chút không tình nguyện, có điều nàng không cự tuyệt, y nguyên duỗi ra tay ngọc thon thon, điều khiển Hồ Hỏa bắt đầu bao vây đan lô.
Lúc này Tổ An có thể nói cùng nàng tâm ý tương thông, có thể hoàn mỹ khống chế hỏa hầu lớn nhỏ.
Tổ An rất hiếu kì, đã tâm ý tương thông, vì sao mình không thể cảm nhận được nàng đang suy nghĩ gì?
Có điều rất nhanh hắn liền tập trung ý chí, bắt đầu chuyên chú luyện đan.
Cửu Đỉnh bị Hồ Hỏa vờn quanh, thân đỉnh trở nên lóng lánh, cơ hồ mắt trần có thể thấy dược tài bên trong biến hóa.
Mị Ly nhịn không được cảm thán:
- Đỉnh này dùng để luyện đan quả thật là cực phẩm, phải biết luyện đan bình thường, xác suất thành công không cao, nguyên nhân rất lớn bởi vì luyện đan là một sự tình cực kỳ tỉ mỉ, toàn bộ quá trình nếu như dược tài nhiều một chút ít một chút, hoặc có lúc hỏa hầu không đúng, sẽ dễ dàng dẫn đến thất bại. Cái này chỉ có dựa vào Luyện Đan Sư thao tác nhiều luyện ra, bây giờ ngươi có thể trực tiếp nhìn thấy dược tài biến hóa, thì có thể nhắm vào xử lý, hoàn toàn bỏ qua khâu kinh nghiệm.
Lúc này Tổ An lại không nhẹ nhõm nổi, hắn trầm giọng nói:
- Không được, ta cảm giác hỏa hầu còn kém mảng lớn.
- Chẳng lẽ tu vi của Đát Kỷ quá thấp?
Mị Ly cau mày nói.
- Không phải.
Tổ An lắc đầu.
- Cửu Đỉnh phản hồi về cảm giác thiếu đồ vật gì đó, nói như thế nào đây, tựa hồ còn cần một loại hỏa diễm khác, nhưng cụ thể ta cũng không hiểu.
- A?
Lúc này Mị Ly cũng có thể thông qua Cửu Đỉnh quan sát tình hình, nhìn dược tài bên trong dần dần hóa lỏng, nhưng hiển nhiên không có chút cải biến nào, trong đầu nàng suy nghĩ xoay nhanh, rất nhanh kịp phản ứng.
- Ta minh bạch, Cửu Đỉnh luyện đan hơn phân nửa cần Âm Dương giao tế mới được, Hồ Hỏa của Đát Kỷ thuần âm, có câu Cô Âm không sinh, Cô Dương không dài, lúc này cần một loại hỏa diễm chí cương chí dương khác, mới có thể thành công thôi động Cửu Đỉnh.
Tổ An trợn tròn mắt:
- Thế nhưng bây giờ ta đi đâu tìm hỏa diễm?
Phải biết hắn bởi vì công pháp tu hành, sau Lục phẩm không có giác tỉnh lực lượng nguyên tố, về sau có thể thi triển lửa, toàn bộ là nhờ Đát Kỷ.
Bây giờ hắn từ nơi nào bỗng dưng biến ra lửa đây?
Nếu như bình thường, có lẽ còn có thể từ từ suy nghĩ biện pháp, nhưng bây giờ đang luyện đan, có thể nói tên đã trên dây, căn bản không có cách nào nửa đường dừng lại, bằng không những dược vật trân quý kia sẽ triệt để báo hỏng, lần sau lại tề tụ không biết phải tới lúc nào.
Lúc này Mị Ly cũng chau mày, hiển nhiên đang đau đầu vấn đề này, có điều nàng kiến thức bất phàm, lập tức nghĩ được biện pháp.
- Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh của ngươi có phải mỗi đột phá một tầng, sẽ giác tỉnh một quái điểu, sau đó có năng lực kỳ dị tương ứng không?
Mị Ly nhanh chóng hỏi.
Tổ An gật đầu:
- Không sai.
Lấy quan hệ của hai người bây giờ, không cần thiết giấu diếm nàng.
Mị Ly nói:
- Ngươi giác tỉnh mấy quái điểu theo thứ tự là Đại Phong, Bách Minh, Lam Phù, Tuyết Hoàng, Thanh Loan, nếu như ta không đoán sai, đây đối ứng Phượng Dục Cửu Sồ.
- Phượng Dục Cửu Sồ?
Tổ An khẽ giật mình.
Mị Ly gật đầu:
- Không sai, tương truyền Phượng Hoàng sinh chín loại Thần Điểu, mỗi cái đều có năng lực đặc thù, ngươi tu luyện Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh, vừa vặn có mấy loại chim này, tuyệt đối không phải trùng hợp.
Thực ra trước đó Tổ An cũng có loại suy đoán này, đáng tiếc không dám chắc chắn.
Mị Ly nói tiếp:
- Ta nhớ không lầm mà nói, trong chín non của Phượng Hoàng có một loại tên Hỏa Phượng, nó kế thừa năng lực khống chế hỏa diễm của Phượng Hoàng, nếu ngươi có thể giác tỉnh loại Thần Điểu này, chắc hẳn có thể sinh ra hỏa diễm chí cương chí dương, tính toán trình tự, hẳn không sai biệt lắm đến phiên nó.
Tổ An cười khổ nói:
- Nhắc tới cũng kỳ quái, trước đó mỗi lần tu vi tăng một phẩm, ta sẽ giác tỉnh một loại năng lực, nhưng lần này rõ ràng đã đột phá Bát phẩm, không biết vì sao, vậy mà không có quái điểu mới xuất hiện.
Mị Ly đáp:
- Sau Bát phẩm, người tu hành có khác biệt về chất, xem ra là bởi vì ngươi vừa đột phá Bát phẩm, tu vi còn chưa đạt tới trình độ phát động Hỏa Phượng.
- Vậy bây giờ cũng không có cách nào nha.
Tổ An nhức đầu.
- Trong thời gian ngắn ta đi nơi nào tăng cao tu vi?
Vừa rồi hút công lực của Mã An, nhưng hắn chỉ là Lục phẩm, đối với mình như cát trong sa mạc.
Thần sắc của Mị Ly hơi khác thường:
- Có phải ngươi quên trong cơ thể ngươi còn có một cỗ lực lượng hay không?
Tổ An cảnh giác:
- Ngươi sẽ không ở thời điểm này đến đánh ta một chầu chứ?
Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh có thể thông qua bị đánh đến đề thăng công lực, nhưng bây giờ hắn đã là Bát phẩm, muốn tăng lên cần lượng lớn nguyên khí, cũng không phải bị đánh chút là được.
Mị Ly trợn mắt:
- Bây giờ ngươi da dày thịt béo, ta mới lười đánh ngươi, ta nói là một cỗ lực lượng khác, lúc trước Mễ lão đầu muốn đoạt xá ngươi, tất cả công lực truyền đến trong cơ thể ngươi, sau cùng bị ta phong ấn.
- Ta nhớ rồi!