Tổ An nhất thời lệ rơi đầy mặt.
- Lúc trước ngươi nói vì tránh cho ta ảnh hưởng căn cơ, không cho ta hấp thu những công lực kia, bỏ lỡ cơ hội nhất phi trùng thiên! Kết quả qua lâu như vậy, ta cũng sắp quên nó tồn tại.
- Hừ, vì một lúc sảng khoái mà hủy Đại Đạo chi đồ, ta đương nhiên phải thay ngươi phong ấn.
Mị Ly nói.
- Bất quá lấy tu vi của ngươi bây giờ, hẳn có thể hấp thu.
- Thật?
Hai mắt Tổ An tỏa sáng.
- Vậy ta chẳng phải có thể lập tức đi ngang ở kinh thành?
Lúc trước hắn mới Ngũ phẩm, công lực của Mễ lão đầu đủ để hắn lên tới Tông Sư, bây giờ Bát phẩm, chẳng phải chí ít cũng là Tông Sư đỉnh phong? Thậm chí Đại Tông Sư?
- Ngươi suy nghĩ cái rắm gì thế.
Đây là câu cửa miệng mà Mị Ly học được từ chỗ hắn.
- Ngưỡng cửa từ Cửu phẩm đỉnh phong đến Tông Sư là cần ngươi tự mình vượt qua, bằng không mà nói, sẽ dục tốc bất đạt hủy tiền đồ của ngươi sau này; hơn nữa đến Tông Sư, thực lực tăng lên cũng không phải tu vi chồng chất, càng không có khả năng thoáng cái vọt tới Đại Tông Sư.
- Cho nên lần này ta thả ra một phần ba cấm chế trong cơ thể ngươi, hẳn đủ để ngươi vọt tới Cửu phẩm, đến thời điểm ngươi hẳn có thể giác tỉnh một quái điểu.
Tổ An thất vọng:
- Mới một phần ba.
- Cửu phẩm, bên ngoài không biết bao nhiêu người kẹt ở Bát phẩm cả đời không cách nào đột phá Cửu phẩm, ngươi thoáng cái liền đến Cửu phẩm còn ngại ít.
Mị Ly bất mãn nói.
Tổ An nói:
- Đó là tiêu chuẩn của người bình thường, ta là nhân vật chính trong tiểu thuyết nha.
- Nói lung ta lung tung, ngươi đến cùng muốn hay không.
Mị Ly không kiên nhẫn nói.
- Đương nhiên muốn.
Tổ An lập tức đổi giọng.
- Tập trung ý chí.
Mị Ly bay tới bên cạnh hắn.
Tổ An để Đát Kỷ tiếp tục duy trì Hồ Hỏa luyện chế đan dược, dù sao nàng cũng là cá thể độc lập, sau khi hạ lệnh có thể hoàn thành nhiệm vụ nhất định.
Hắn thì tập trung ý chí, cảm nhận đầu ngón tay của Mị Ly điểm ở trước ngực, sau đó hắn lập tức cảm giác được một cỗ nguyên lực bành trướng xuất hiện ở trong cơ thể.
Hắn kỳ quái đối phương giấu tu vi của Mễ lão đầu ở nơi nào, vì sao ngày bình thường vận công căn bản cảm ứng không thấy.
Lúc này vội vàng dựa theo biện pháp Mị Ly dạy, thi triển Thao Thiết Thôn Thiên Quyết, hấp thu nguyên khí cho bản thân sử dụng.
- May mắn ngươi học được Thao Thiết Thôn Thiên Quyết , bằng không muốn triệt để luyện hóa tu vi của người khác, không biết phải mất bao lâu, nào nhẹ nhàng giống như ngươi bây giờ.
Thanh âm của Mị Ly vang lên bên tai.
Tổ An gật đầu, không dám có chút phân thần, chuyên tâm luyện hóa nguyên khí của Mễ lão đầu.
Hắn có thể tinh tường cảm nhận được nội tạng trong cơ thể mình xuất hiện rất nhiều trận pháp, sau đó những trận pháp kia lấy mắt trần có thể thấy nhanh lên một chút sáng lấy, Bát phẩm cấp một, cấp hai, cấp ba...
Sau khi đột phá Cửu phẩm, trận pháp không giống như trước xuất hiện ở vị trí đặc biệt trên thân thể, mà là toàn bộ thân thể hắn tự thành không gian, giống như vũ trụ mênh mông.
Từng trận pháp xuất hiện ở trong không gian hư vô, ngay sau đó sáng lên, Cửu phẩm cấp một, cấp hai, thời điểm trận pháp thứ tư sáng lên, thanh âm của Mị Ly truyền đến:
- Được rồi!
Chỉ thấy ngón tay ngọc của nàng điểm ra, nguyên khí dồi dào không gì sánh được kia nhất thời biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
- Lại cho chút đi.
Tổ An vẫn chưa thỏa mãn, loại cảm giác vừa rồi thật quá mỹ diệu.
Mị Ly lắc đầu:
- Hăng quá hoá dở, loại hút công lực người khác cho mình dùng này, tuy tăng lên nhanh chóng, nhưng rất dễ làm căn cơ bất ổn, trước đó không lâu ngươi vừa hút Văn đạo nhân, bây giờ không nên hút quá nhiều, đây là cực hạn không thương tới căn cơ của ngươi.
Mặc dù Tổ An có chút không nỡ, nhưng tin tưởng đối phương phán đoán.
- Bây giờ tu vi của ngươi gì?
Mị Ly hỏi.
Tổ An đáp:
- Đã Cửu phẩm cấp bốn.
Mị Ly gật đầu:
- Không tệ, Bát phẩm có thể câu thông lực lượng thiên địa, Cửu phẩm đã có thể sơ bộ rèn luyện thần hồn, cảnh giới này ngươi có thể ngắn ngủi bay trên trời, còn có thể cách không ngự vật, trước đó Hàn Phượng Thu thi triển Ngự Kiếm Thuật cũng là năng lực của Cửu phẩm, đương nhiên người tu hành khác nhau, khống chế vũ khí chưa hẳn nhất trí, có kiếm, có đao… cái này cần tự mình tìm tòi, tìm phương thức chiến đấu thích hợp mình nhất.
- Ngự Kiếm Thuật!
Hai mắt Tổ An tỏa sáng, nghĩ đến phim truyền hình kiếp trước, đám gia hỏa ngự kiếm kia đều rất đẹp trai, sau đó hắn vô ý thức đưa tay trảo về phía Đát Kỷ, một cây trâm trên trán nàng đã xuất hiện ở trong tay hắn.
Đát Kỷ liếc hắn một cái, nhưng không có phản ứng gì.
Mị Ly không còn gì để nói:
- Có năng lực này phản ứng đầu tiên là dùng để đùa giỡn nữ nhân, quả nhiên là gia hỏa háo sắc vô sỉ.
Tổ An cười ngượng ngùng:
- Ta chỉ tiện tay thử một chút mà thôi, đúng, vì sao vừa rồi cảm giác lực đạo hơi khó có thể khống chế?
- Cái này vốn cần ngươi chậm rãi tìm tòi, theo tu vi tăng lên, khoảng cách ngự vật càng xa, lực đạo cũng càng lúc càng lớn, nhưng trình độ khống chế và độ chính xác lại cần ngươi tự mình tìm tòi, đây là không thể chỉ dựa vào tu vi chồng chất mà thu hoạch.
Mị Ly nói.
Tổ An nhịn không được hỏi:
- Đây chẳng phải là có khả năng Cửu phẩm cấp một, trình độ thao tác còn cao hơn Cửu phẩm đỉnh phong?
Mị Ly gật đầu:
- Trên lý luận là có khả năng này, bất quá có thể tu luyện tới Cửu phẩm, ai không phải hạng người kinh tài tuyệt diễm, đâu thể bị người nghiền ép dễ dàng như vậy? Dù sao những thứ này không chỉ cần tư chất, còn cần thời gian dài tích lũy kinh nghiệm chiến đấu.