Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1442 - Chương 1442: Đã Định Trước Thất Bại (2)

Chương 1442: Đã định trước thất bại (2) Chương 1442: Đã định trước thất bại (2)

Mấy người khác trợn mắt, không thèm để ý hắn mơ mộng hão huyền, tự mình trò chuyện:

- Ta dự định sau khi ra ngoài sẽ đi Quốc Lập Học Viện đào tạo sâu một chút, lúc trước chỉ học qua loa hai năm, bây giờ nghĩ lại có chút hối hận, không có học được đồ vật trọng yếu nhất.

- Không sai, ta cũng có ý nghĩ này, nghe nói gần đây hậu sơn của học viện sẽ có một đợt khảo thí, bằng vào điều kiện của chúng ta, hẳn có thể trực tiếp báo danh, sau khi tiến vào mới có thể theo những đệ tử thân truyền của Tế Tửu học được công pháp cao thâm.

- Các ngươi muốn học vị lão sư nào? Ta khá yêu thích đánh cờ, nên sẽ theo lão sư Hắc Bạch Tử.

- Ta càng hy vọng có thể bái nhập môn hạ của Thậm Hư Tử lão sư, phải biết tu hành đến hậu kỳ, đan dược đưa đến tác dụng phụ trợ rất lớn, hơn nữa nghe nói hắn còn chế tác khôi lỗ chiến đấu, nếu ta có mấy con khôi lỗ chiến đấu, chiến lực chẳng phải sẽ gia tăng mấy lần?

- Ta càng khuynh hướng Khương La Phu Khương lão sư, nàng tinh thông luật pháp, hơn nữa tu vi cao minh, ta theo nàng nhất định có thể tăng lên nhiều.

- Cắt... ngươi muốn đi học luật pháp, ý đồ kia của ngươi, chúng ta không thèm đâm thủng mà thôi.

- Bất quá đôi chân dài kia của Khương lão sư, thật sự là quá đẹp, ai không muốn theo nàng học.

...

Mặc dù bọn hắn lặng lẽ hạ giọng, nhưng cách gần như vậy, Bích Linh Lung vẫn nghe được nhất thanh nhị sở, thấy huynh đệ Cố thị cũng vẻ mặt mập mờ gia nhập, trong nội tâm nàng bất đắc dĩ, những thối nam nhân này quả thật đều là háo sắc bại hoại.

Lúc này Bùi Hữu lạnh lùng nói:

- Các ngươi còn chọn ba lấy bốn, hậu sơn của học viện khảo thí tuyển bạt cực kỳ khắc nghiệt, có thể thông qua ai không phải thiên tài, đến thời điểm có bất luận một vị lão sư nào nguyện ý thu ngươi, đã vụng trộm vui mừng rồi.

- Cũng phải, không biết ta có thể thông qua khảo thí không.

- Trời xanh a, chỉ cần có thể được bất kỳ một lão sư nào thu làm đệ tử, ta đã cám ơn trời đất.

...

Nghĩ đến độ khó khăn khi vào hậu sơn, đám người giống như sương đánh cà tím, không còn ý chí chiến đấu sục sôi như trước đó.

Lúc này có người mắt sắc:

- A, mấy người kia tựa hồ là lão sư ở hậu sơn của học viện.

- Đúng vậy, Thậm Hư Tử, Hắc Bạch Tử, Vương Duy Dương, Duẫn Thi, oa nga, đôi chân dài vớ đen kia, khẳng định là Khương La Phu!

- A, sao nhiều lão sư đi ra như vậy, rất lâu không có thấy tình huống rầm rộ như thế này.

Cố Hành phản ứng cũng nhanh, lập tức vỗ mông ngựa:

- Đương nhiên là vì Thái Tử và Thái Tử Phi xuất chinh, học viện cũng phải cho chút mặt mũi nha.

Tuy mọi người nghĩ học viện xưa nay bảo trì trung lập, không đến mức rõ ràng nghiêng về phía Thái Tử nhất mạch như vậy mới đúng, nhưng trừ cái đó ra, thì thực nghĩ không thông đến cùng còn có nguyên nhân gì, nên đi theo phụ họa.

Đồng thời từng cái lặng lẽ chỉnh lý y phục, lồng ngực thẳng tắp, nghĩ thầm lần này vận khí thật tốt, ở bên người Thái Tử và Thái Tử Phi thơm lây, đợi lát nữa thừa dịp bọn họ đi tới bái kiến Thái Tử và Thái Tử Phi, mình nhất định phải biểu hiện một chút, nói không chừng được nhìn trúng, người ta sẽ trực tiếp thu làm đệ tử.

Lúc này Tổ An đã từ trên đài cao lui xuống, đi tới bên người Bích Linh Lung mỉm cười gật đầu.

Bích Linh Lung nghĩ thầm gia hỏa này thật thong dong, hi vọng vào trong bí cảnh, hắn vẫn có thể bảo trì như vậy.

Tuy trước đó đám công tử ca trào phúng Tổ An, nhưng giờ phút này căn bản không có tâm tình phản ứng đến hắn, ngay cả huynh đệ Cố thị cũng không có tâm tình, từng cái ưỡn ngực, mặt mũi tràn đầy ân cần nhìn đám lão sư đang đi tới.

Cố Hành tâm tư linh hoạt, trực tiếp vượt lên trước nghênh đón:

- Mấy vị lão sư, là đến tiễn đưa Thái Tử và Thái Tử Phi sao? Bọn họ ở bên kia, ta dẫn các ngươi đi qua.

Trong lòng mấy người khác thầm mắng gia hỏa này giảo hoạt, từng cái học theo chạy tới hiến ân tình.

Chỉ bất quá những người kia gương mặt lạnh lùng, tựa hồ căn bản không thèm để ý bọn họ.

Nhưng mấy công tử thế gia không có chút bất mãn, ngược lại cảm thấy như vậy mới đương nhiên.

Phải biết Quốc Lập Học Viện từ trước đến nay không nhìn gia thế, chỉ coi trọng thiên phú, đặc biệt là những đệ tử chân truyền của Tế Tửu, từng cái mắt cao hơn đầu, đừng nói vãn bối như bọn hắn, dù các trưởng bối ở chỗ này, những người kia hơn phân nửa vẫn sẽ lạnh như băng.

Lấy Thậm Hư Tử cầm đầu mấy lão sư đi tới trước mặt Thái Tử và Thái Tử Phi, tùy tiện chắp tay thi lễ với hai người một cái, sau đó ánh mắt rơi vào trên người Tổ An.

Vẻ lạnh lùng trên mặt trong nháy mắt tan rã, thay vào đó là sự ân cần:

- Tổ tiên sinh, ngươi đến học viện sao không nói với chúng ta một tiếng, lần trước ngươi nói máy hơi nước, ta thử nghiên cứu một chút, cảm giác mở ra một cánh cửa hoàn toàn mới.

- Lão tứ ngươi đừng có một người bá chiếm, nhanh nhường một chút... Tổ tiên sinh, lần trước ngươi nói bông giống đực đã có manh mối, nói không chừng chờ các ngươi từ trong bí cảnh đi ra, ta đã tìm được, đến thời điểm đó còn cần ngươi chỉ điểm nhiều hơn.

- Thôi đi, các ngươi đều tránh ra, Tổ tiên sinh đã đáp ứng sau khi ra ngoài sẽ cùng ta đánh cờ.

- Đánh cờ có ý nghĩa gì, vẫn là biện luận tốt, mới có thể biện ra vũ trụ chí lý.

...

Mấy người tranh chấp ồn ào, Tổ An thừa cơ đi tới bên người Khương La Phu:

- Tỷ tỷ, sao ngươi tới đây, ta còn lo lắng sẽ ảnh hưởng quan hệ giữa gia tộc các ngươi và Tề Vương.

Khương La Phu hé miệng mỉm cười:

- Vốn có chút lo lắng, nhưng cùng bọn hắn tới, ngược lại không có gì.

Bình Luận (0)
Comment