- Điều này cũng đúng.
Tổ An cười ha ha.
- Bát sư tỷ ngươi phải cẩn thận một chút, gia hỏa này là đào hoa tinh, ngươi đừng bị hắn lừa gạt lên giường, nếu tới cái châu thai ám kết, lại bội tình bạc nghĩa sẽ không tốt.
Thất Dao Quang không biết từ nơi nào nhảy ra nói.
Khương La Phu tức đến xạm mặt lại:
- Ngươi không biết dùng thành ngữ thì đừng dùng linh tinh, quản tốt chính mình đi, cả ngày không lo học hành, ngươi mới là loại bị hắn lừa mang thai cũng không biết.
- Ai nha, người ta tuổi còn nhỏ, ngươi lại nói loại đề tài này với ta, ta muốn tố cáo lão sư.
- ...
Đám người Cố thị huynh đệ nhất thời trợn tròn mắt, một màn này là tình huống như thế nào, nam thần nữ thần cao lạnh trong suy nghĩ của mình, sao từng cái giống như biến thành người khác vậy, thái độ không chỉ nhiệt tình với Tổ An, thậm chí có thể tính là... nịnh nọt?
Nhìn thấy bọn họ thất hồn lạc phách, khóe môi của Bích Linh Lung nhịn không được hơi giương lên, không biết vì sao, lúc này nàng lại cảm thấy cực kỳ vui sướng.
Hừ, một đám ngu xuẩn tự cho là đúng.
Nơi xa, trong trận doanh Tề Vương, Sở Ấu Chiêu nhìn thấy Khương La Phu và Thất Dao Quang vây quanh Tổ An, ánh mắt kìm lòng không được rơi xuống đôi chân dài vớ đen kia.
Bên cạnh truyền đến thanh âm cảm thán của Mộ Dung Thanh Hà:
- Chân của Khương lão sư thật đẹp, ta là nữ nhân cũng nhịn không được yêu thích.
- Hừ, bất quá là hồ ly tinh mà thôi, chân của tỷ tỷ cũng rất đẹp, chỉ là ngày bình thường không ăn mặc bại lộ.
Sở Ấu Chiêu hừ một tiếng.
Biểu lộ của Mộ Dung Thanh Hà có chút cổ quái, trên đời lại còn có nam nhân không thích đôi chân dài vớ đen của Khương La Phu?
Có điều nàng cũng không nghĩ nhiều, chỉ nghĩ đối phương là bởi vì tỷ tỷ nên mới như vậy.
Lúc này Sở Ấu Chiêu mở miệng:
- Đi, cùng ta đi qua.
Mộ Dung Thanh Hà không rõ ràng cho lắm, bất quá vẫn theo tới.
Sở Ấu Chiêu còn chưa đi đến bên người Tổ An, thật xa đã la lớn:
- Tỷ phu... rốt cục đợi ngươi đến.
Nàng cố ý nhấn mạnh hai chữ tỷ phu, tựa hồ nhắc nhở nữ nhân khác, hắn là người có gia thất.
Tổ An quay đầu thấy là nàng, trên mặt không khỏi lộ ra mỉm cười:
- Nguyên lai là Ấu Chiêu.
Sở Ấu Chiêu đi tới, bất tri bất giác chen Khương La Phu và Thất Dao Quang qua một bên, sau đó lấy một cái túi, móc ra rất nhiều thứ nhét vào trong ngực Tổ An:
- Tỷ phu, đây là đồ vật ta chuẩn bị cho ngươi, hi vọng có trợ giúp trong hành trình bí cảnh. Những thứ này là bánh ngọt, sau khi ngươi vào trong bí cảnh, ăn cơm rất có thể là vấn đề lớn; đây là thuốc khu trùng, tránh cho muỗi quấy rối; đây là thuốc giải độc thanh nhiệt, phòng ngừa phát sốt; những thứ này là thuốc chữa thương, nội thương ngoại thương đều có, lần này ngươi đi khẳng định phải trải qua rất nhiều chiến đấu, mang ở trên người lo trước khỏi hoạ; những thứ này là theo trong khử độc, có thể phòng ngừa độc trùng...
- Cám ơn ngươi, Ấu Chiêu.
Thấy nàng móc ra đồ vật đủ loại màu sắc hình dạng, trong lúc nhất thời Tổ An hơi hoảng hốt, ban đầu ở Minh Nguyệt Học Viện, Kỷ Tiểu Hi cũng đưa cho mình rất nhiều thứ, sau cùng còn thật cứu mình một mạng.
- Tỷ phu nói những thứ này quá khách khí, thời điểm tỷ tỷ đi đã dặn ta chiếu cố ngươi.
Khi nói còn cố ý khiêu khích nhìn Khương La Phu và Thất Dao Quang, mình phải bảo vệ tốt tỷ phu, miễn cho bị những hồ ly tinh này chiếm tiện nghi.
Nơi xa, người Tề Vương nhất mạch thấy tình huống bên này đều nghị luận ầm ĩ.
Mộ Dung Đồng đi tới bên người Tần Tranh, cười hì hì nói:
- Nuôi con gái quả nhiên là hàng kém chất lượng, nữ nhi sinh oa nhi cũng lấy tay bắt cá, Sơ Nhan đã ly hôn với Tổ An, Ấu Chiêu còn mở miệng gọi tỷ phu cực kỳ thân mật, còn tặng đồ, chứng minh Sơ Nhan và hắn quan hệ rất tốt.
Sắc mặt của Tần Tranh tái xanh:
- Ấu Chiêu thật không hợp lý, như vậy danh tiếng của tỷ tỷ hắn sẽ bại hoại.
Đến từ Tần Tranh, điểm nộ khí +358 +358 +358...
Mộ Dung Đồng cười tủm tỉm, trong khoảng thời gian này hắn mọi việc không thuận, nhưng nhìn con cái trong nhà lão bằng hữu cả đám lấy tay bắt cá, hắn rốt cuộc tìm được cảm giác vui vẻ.
Đúng lúc này, Mộ Dung Thanh Hà đưa cho Tổ An một cái túi:
- Tổ đại ca, ta không có gì tốt, cái túi đựng đồ này tặng ngươi đi, có thể đựng không ít thứ, vừa rồi những thứ Sở ca ca đưa có thể đặt vào, mang theo sẽ thuận tiện.
Trong lòng Tổ An ấm áp:
- Đa tạ Thanh Hà muội muội.
Mặc dù hắn có Lưu Ly Bảo Châu không gian càng lớn, nhưng đồ chơi kia ngày thường không tiện lấy ra sử dụng, có nàng đưa cái này, thì có thể quang minh chính đại lưu giữ đồ vật.
Mộ Dung Thanh Hà đỏ mặt:
- Tổ đại ca khách khí, những ngày qua còn được ngươi chiếu cố giúp đỡ.
Nơi xa, nụ cười của Mộ Dung Đồng cứng đờ, phiền muộn trong lòng Tần Tranh quét sạch sành sanh, vuốt râu cười ha ha:
- Quả nhiên, sinh nữ nhi đều là hàng kém chất lượng.
Mộ Dung Đồng:
- ...
Hắn đâu ngờ tới phong thủy luân chuyển đến nhanh như vậy.
Đến từ Mộ Dung Đồng, điểm nộ khí +399 +399 +399...
Rất nhanh đã tới thời gian phải vào bí cảnh, Tề Vương cầm đầu một đám đại thần, mặc kệ tâm lý nghĩ như thế nào, trên miệng vẫn phải chúc Thái Tử kỳ khai đắc thắng.
Bích Linh Lung biết Thái Tử không thể ứng đối, liền thay hắn đáp lại.
Song phương cuồn cuộn sóng ngầm giao phong một trận, ánh mắt Tề Vương rơi xuống trên người Tổ An:
- Tổ đại nhân, hành trình bí cảnh lần này phải dựa vào ngươi rồi.
Nghe hắn nói, bao quát huynh đệ Cố thị ở trong rất nhiều con cháu thế gia, từng cái lộ ra vẻ phẫn uất, dựa vào cái gì!
Chỉ là một Lục phẩm, chúng ta cần dựa vào hắn?