Đến từ Triệu Hi, điểm nộ khí +477!
Đến từ Mạnh Phàn, điểm nộ khí +477!
Đến từ Bùi Hữu, điểm nộ khí +477!
...
Trong bọn họ không thiếu kẻ thông minh, rất nhanh có người ý thức được vấn đề, vì sao Tề Vương coi trọng hắn như vậy?
Dù phân thuộc trận doanh khác biệt, bọn họ vẫn tán thành thực lực của Tề Vương kinh khủng, hơn nữa đây là lão đại của tập đoàn đối thủ, nhân vật đủ để bình khởi bình tọa với Hoàng Đế, cho dù là phụ thân của bọn họ, thậm chí gia gia ở trước mặt đối phương cũng phải thấp một đầu, kết quả hắn chỉ để ý Tổ An?
Bích Linh Lung rõ ràng Tề Vương và Tổ An thực đã giao phong qua vài lần, lại không chiếm được tiện nghi, nhìn hắn với con mắt khác cũng rất bình thường.
Bất quá đối phương cố ý ở thời điểm này coi trọng Tổ An, nói rõ là muốn chia rẽ quan hệ trong đoàn đội.
Tổ An cảm nhận được hệ thống không ngừng thu được điểm nộ khí, trong lòng một chút gợn sóng cũng không có, hiện tại hắn căn bản sẽ không để những người này ở trong lòng:
- Tề Vương yên tâm, ta nhất định sẽ trợ giúp Thái Tử hoàn thành đại khảo.
Ánh mắt của Tề Vương thoáng cái nheo lại, một lúc lâu sau mới ý vị sâu xa nói:
- Người trẻ tuổi có chí khí là chuyện tốt, nhưng quá mức kiêu ngạo lại dễ dàng thất bại.
Tổ An cười híp mắt:
- Trong đội ngũ Thái Tử trừ ta, còn có nhiều đệ tử thế gia như vậy, muốn săn giết Lượng Thiên Bích Nguyệt Giao còn không dễ dàng, vì sao cảm giác Tề Vương không quá xem trọng, chẳng lẽ có an bài gì, sẽ dẫn đến chúng ta thất bại?
Vốn đám người Triệu Hi Mạnh Phàn nghe Tổ An khen bọn người mình, còn vô ý thức ưỡn lồng ngực, nghĩ thầm gia hỏa này vẫn rất biết nói chuyện.
Ai biết hắn lập tức nói thẳng Tề Vương bố trí bẫy rập chờ bọn họ, từng cái biến sắc, cái này quá làm càn làm bậy, có biết quy củ trên quan trường không, trên quan trường, dù hai người đã đến trình độ ngươi chết ta sống, nhưng mặt ngoài đều phải hòa hòa khí khí.
Loại tâm lý nghĩ sao nói vậy này, quả nhiên là phố phường đi ra.
Từng cái xem thường không thôi, đồng thời lo lắng Tề Vương sẽ trở mặt, như thế mọi người cũng sẽ tai bay vạ gió.
Đến từ Triệu Hi, điểm nộ khí +222
Đến từ Mạnh Phàn, điểm nộ khí +222!
Đến từ Bùi Hữu, điểm nộ khí +222!
...
Bất quá ra ngoài ý định, Tề Vương không có tức giận, ngược lại như gió xuân ấm áp cười nói:
- Tổ đại nhân lo ngại, bản vương chỉ nhắc nhở một chút, lần nữa chúc các vị thuận buồm xuôi gió.
Dù Bích Linh Lung hận hắn thấu xương, cũng không thể không thừa nhận, khó trách Tề Vương ở trong triều có danh vọng cao như vậy, phần khí độ này xác thực không ai có thể bằng.
Rất nhanh Chu Tà Xích Tâm đi tới, tựa hồ lo lắng Tề Vương sẽ gây bất lợi cho bọn họ.
Hôm nay Hoàng Đế không có đến hiện trường, chỉ phái Mạnh Di, Bích Tề, Chu Tà Xích Tâm… tới.
Bất quá có bọn họ thủ hộ cửa vào bí cảnh, thì không cần lo lắng Tề Vương nhất mạch có thể ở hiện trường làm trò gì.
Lúc này Thất Dao Quang chậm rãi đi lên đài cao, ánh mắt mỹ lệ thâm thúy, trong tay cầm một cái Tinh Bàn nói lẩm bẩm, rất nhanh, không khí xung quanh truyền đến từng trận gợn sóng, người tu vi cao thâm có thể cảm giác được nguyên khí đang phát sinh biến hóa kịch liệt, tựa hồ không gian đang nhanh chóng kết cấu.
Liễu Hiển trợn mắt thật lớn:
- Bí cảnh không phải cần Tế Tửu đến mở sao? Thất cô nương... Nàng được không.
Cũng không phải một mình hắn có nghi hoặc như vậy, ngoại hình của Thất Dao Quang thật quá thiếu nữ, thậm chí có chút la lỵ, thực không cách nào nghĩ nàng có thể khống chế bí cảnh lớn như vậy.
Bích Linh Lung thân là Thái Tử Phi, tình báo muốn toàn diện hơn, nghe vậy giải thích nói:
- Thất Dao Quang là đệ tử chân truyền của Tế Tửu, nghiên cứu Tử Vi Đấu Số, vận mệnh luân chuyển… các ngươi không nên nhìn mặt mà bắt hình dong.
- Hơn nữa bí cảnh này của học viện mỗi bốn năm sẽ mở ra một lần, học viện đã có kinh nghiệm khống chế mấy trăm năm, tự nhiên không cần Tế Tửu đại nhân xuất mã.
Khóe miệng của Liễu Hiển lại nổi lên nụ cười chiêu bài:
- Ta càng ngày càng có hứng thú với Thất tiểu thư, sau khi từ trong bí cảnh đi ra, ta nhất định phải dùng mị lực cao nhất của nam nhân, triệt để chinh phục nàng.
Người xung quanh đều trợn mắt, Triệu Hi nói thẳng:
- Đừng nói nữa, bữa sáng của ta sắp trào ra rồi.
Liễu Hiển hừ một tiếng:
- Hán tử thô lỗ như ngươi làm sao biết tâm tư của nữ nhi, nói với ngươi những thứ này chỉ là đàn gảy tai trâu.
- Ngươi nói cái gì!
Triệu Hi nghe vậy không khỏi giận dữ, vuốt tay áo muốn tiến lên chơi hắn.
Liễu Hiển phản ứng cũng nhanh, trực tiếp chạy đến sau lưng biểu đệ, Cao Anh bất đắc dĩ, chỉ có thể che chở Triệu Hi.
Triệu Hi nhướng mày, Cao Anh này rất nổi tiếng, hơn nữa vừa rồi đo ra tu vi đã Lục phẩm đỉnh phong, thật xung đột lên mình chưa hẳn chiếm được chỗ tốt. Bất quá cứ bỏ qua như vậy, hắn lại không chịu nổi, trong lúc nhất thời ở nơi đó tiến thối lưỡng nan.
Mạnh Phàn xưa nay cùng hắn không hợp, ước gì bọn họ đánh nhau, chỉ thiếu chút nữa đi ra phất cờ hò reo.
Bùi Hữu ôm kiếm đứng ở xa xa, vẻ mặt thờ ơ.
Huynh đệ Cố thị thì hưng phấn, bọn họ ước gì nhìn thấy những đệ tử thế gia đỉnh cấp này đánh nhau, tốt nhất là đánh cho ngươi chết ta sống, như vậy Cố gia mới có cơ hội thượng vị.
Bích Linh Lung rốt cục nhìn không được, có chút buồn bực nói:
- Các ngươi làm cái gì, trong mắt còn có Thái Tử và ta hay không? Còn chưa tiến vào đã bắt đầu nội chiến?
Triệu Hi và Liễu Hiển mượn bậc thang leo xuống, vội vàng bồi tội.
Tổ An không quan tâm bọn họ náo loạn, mà suy nghĩ một vấn đề khác, vừa rồi Thất Dao Quang nói bí cảnh này bốn năm mở một lần, trước đó Khương La Phu lại nói lần mở ra gần đây là ba năm, như vậy chứng minh bây giờ còn chưa tới thời gian bí cảnh mở ra.