Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1484 - Chương 1484: Ma Nữ Tóc Trắng

Chương 1484: Ma nữ tóc trắng Chương 1484: Ma nữ tóc trắng

Lục Khiếu đầu tiên là sững sờ, sau đó cười rộ lên:

- Thái Tử Phi quả nhiên hảo thủ đoạn, đáng tiếc ở trước mặt thực lực tuyệt đối, những thủ đoạn này lại có ý nghĩa gì.

- Thực lực tuyệt đối?

Trên mặt Bích Linh Lung lộ ra thần sắc cổ quái.

- Các hạ đã tán thành thực lực tuyệt đối như thế, có dám cùng ta công bằng quyết đấu không?

Nghe Bích Linh Lung nói, tất cả mọi người của Tề Vương Phủ cười rộ lên, nói đùa cái gì, Lục Khiếu là đệ nhất cao thủ trong khách khanh của Tề Vương Phủ, Tông Sư trung kỳ.

Mặc dù Bích Linh Lung ở trong đồng lứa tu vi không tệ, nhưng còn quá trẻ, so sánh với Lục Khiếu căn bản không phải một cấp bậc.

Nói câu không khách khí, Lục Khiếu tùy tiện phái đệ tử đi ra, tu vi cũng có thể nghiền ép Bích Linh Lung.

Lục Khiếu cười cười:

- Nghe qua Thái Tử Phi cơ trí thông minh, không nghĩ tới hôm nay mới phát hiện, nguyên lai ngươi am hiểu nói đùa hơn.

Nói xong hắn thu hồi tiếu dung:

- Muốn tỷ thí với ta, ngươi còn chưa đủ tư cách.

Ngữ khí của hắn rất bình thản, đồng thời không có nộ khí, phảng phất như nói một sự tình cực kỳ bình thường.

Ngay cả người Đông Cung cũng không hiểu ra sao, không nghĩ ra tại sao Thái Tử Phi lại có yêu cầu như vậy.

Phải biết tu vi của Mạnh Phàn còn trên Thái Tử Phi, kết quả vừa rồi Lục Khiếu không cần lấy tay, đã diệt sát hắn dễ như trở bàn tay, Thái Tử Phi không phải đi chịu chết sao.

Tổ An cũng nhíu mày nhìn về phía Bích Linh Lung, bất quá hắn không nói gì, bởi vì hắn rõ ràng đối phương tuyệt đối không phải loại người ăn nói lung tung.

Quả nhiên, Bích Linh Lung tiến lên một bước, lạnh lùng nhìn Lục Khiếu:

- Ta chỉ ra một kiếm, ngươi có thể không chết lại đến nói tư cách đi.

Nói xong ngón tay nàng điểm mi tâm, ngay sau đó, mi tâm phóng ra kim quang, cả người nàng chậm rãi dâng lên giữa không trung, búi tóc vốn vấn cao tản ra, tóc xanh theo gió phất phới, cả người như nữ thần sắp hạ xuống thiên phạt.

- Cửu phẩm hay Tông Sư?

Bên Tề Vương Phủ, đám người Vệ Bình Dương hoảng sợ, mọi người đều biết, chỉ có Cửu phẩm trở lên mới có năng lực phi hành, chẳng lẽ Thái Tử Phi lại trên Cửu phẩm?

Nhưng cái này sao có thể?

Thế nhưng sự thật ở trước mắt, bọn hắn cảm giác được khí tức trên người Bích Linh Lung trong nháy mắt kéo lên.

Một cỗ uy áp kinh khủng giáng lâm, người tu vi yếu đều run lẩy bẩy, không tự chủ được quỳ trên mặt đất.

Ngay cả Tổ An cũng có chút không chịu được, vô ý thức lui về sau mấy bước.

- Khí tức của Hoàng Đế?

Tổ An hoảng sợ nhìn về phía Bích Linh Lung, khí tức này hắn quá quen thuộc, lúc trước những Tú Y Sứ Giả kia xin thánh chỉ, một kích của Hoàng Đế kém chút để lại cho hắn bóng ma tâm lý.

Hoa điền ở mi tâm Bích Linh Lung Tổ An thường xuyên nhìn thấy, lúc đó còn cảm thấy là trang sức xinh đẹp, dù sao trong phim cổ trang kiếp trước, những mỹ nhân cung đình kia rất nhiều đều có trang sức tương tự, hắn không có suy nghĩ nhiều, ai biết lại là phong ấn, phong ấn một sát chiêu vô cùng lợi hại.

Nụ cười trên mặt Lục Khiếu cứng đờ, hắn vội vàng nâng hai tay lên, một lồng năng lượng trong suốt xuất hiện ở xung quanh.

Dù như thế, trong lòng hắn vẫn báo động, trong nháy mắt đó hắn biết mình bị cỗ khí tức khủng bố kia khóa chặt, từng tế bào đều nói cho hắn biết sắp có tử vong uy hiếp.

Hắn không dám thất lễ, toàn lực vận chuyển tu vi, nhanh chóng ở xung quanh bố trí xuống bảy tầng bảo hộ, đồng thời một thanh bảo kiếm xuất hiện trên đỉnh đầu, đó là bản mệnh pháp khí của hắn.

Đúng lúc này, Bích Linh Lung mở mắt, trong ánh mắt tràn ngập đạm mạc, như Nữ Hoàng quyết định hết thảy, ở sau lưng nàng, một hư ảnh màu vàng kim như ảnh như hiện.

- Hoàng Thượng!

Mặc dù thân ảnh kia rất mơ hồ, nhưng dung mạo lờ mờ có thể phân biệt, cộng thêm đế uy quen thuộc kia, để người Tề Vương Phủ rốt cuộc biết là chuyện gì xảy ra.

Trong nháy mắt đó, bọn hắn đều bị dọa đến đái trong quần, dù sao quan niệm Hoàng Đế vô địch thiên hạ sớm đã xâm nhập lòng người, không ai dám giao thủ với Hoàng Đế, cho dù bọn họ đã đến Tông Sư cảnh.

- Linh Lung thật lợi hại, đánh chết bọn hắn!

Thái Tử hưng phấn vỗ tay gào thét, người Đông Cung lộ vẻ mừng rỡ, không còn tuyệt vọng như vừa rồi.

Nguyên lai Hoàng Thượng còn để lại chuẩn bị, có Hoàng Thượng ở đây, người Tề Vương tính được cái gì?

Chỉ có Tổ An lo lắng, muốn thôi động một chiêu uy lực to lớn như thế, Bích Linh Lung kiên trì được sao, dù sao nàng mới vừa đột phá Lục phẩm.

Không giống những Tú Y Sứ Giả kia xin thánh chỉ, lúc đó bọn hắn là lợi dụng pháp trận đặc chế trên thánh chỉ câu thông thiên địa chi lực, sau đó dẫn dắt thần niệm của Hoàng Đế đến.

Nhưng chiêu này của Bích Linh Lung rõ ràng không giống, bây giờ trong bí cảnh tự thành thiên địa, cho dù là thần niệm của Hoàng Đế cũng không thể vượt qua hai giới.

Cho nên chiêu này hẳn là thủ đoạn bảo mệnh mà Hoàng Đế lưu cho Bích Linh Lung, thế nhưng lấy nhục thể thôi động một chiêu uy lực lớn như thế, há sẽ không trả giá đắt?

Đúng lúc này, Bích Linh Lung động, nàng giơ chi kiếm trong tay, nhẹ nhàng chém về phía Lục Khiếu.

Cùng lúc đó, hư ảnh sau lưng Bích Linh Lung đưa tay vạch một cái, một đạo kiếm khí to lớn màu vàng óng bắn ra, như vượt qua thời gian và không gian, trực tiếp xuất hiện ở trước người Lục Khiếu.

Hắn bố trí bảy vòng phòng hộ giống như giấy, trong nháy mắt vỡ tan, sau đó kiếm quang trảm lên bảo kiếm bản mệnh.

Bảo kiếm kiên trì một giây, nhưng một giây sau cũng đứt thành từng khúc.

Pháp kiếm vỡ vụn, Lục Khiếu phun ra một ngụm máu tươi, khuôn mặt tái nhợt, có điều hắn không có thời gian điều tức, mà ra sức giơ hai tay lên nỗ lực ngăn cản.

Bình Luận (0)
Comment