Dù đối phương không nói rõ, nhưng hắn cũng minh bạch dụng ý của Hoàng Đế, một là sự tình đoạt xá Thái Tử quyết định không thể tiết lộ, hai là những năm này Tề Vương một mực có danh Hiền Vương, cả nước khen ngợi, Hoàng Đế muốn động hắn nhất định phải có một tội danh vững chắc, rất hiển nhiên, tàn sát đệ tử các đại gia tộc, công nhiên mưu hại Thái Tử và Thái Tử Phi, những sự tình này một khi phát ra ngoài, Tề Vương nhiều năm kinh doanh sẽ hủy hết, như thế người nào cũng sẽ không giúp hắn.
Quả nhiên là nhất tướng công thành vạn cốt khô.
Trước đó những người kia trước khi chết còn nỗ lực kéo địch nhân đệm lưng, bọn họ không ngờ đối tượng mình liều mạng bảo hộ ước gì bọn họ chết càng thảm càng tốt, đây là một loại châm chọc như thế nào a.
Thái Tử lại hỏi Lục Khiếu mấy vấn đề, Lục Khiếu đều trả lời, sau đó nhút nhát hỏi:
- Hoàng Thượng, nên nói ta đều nói, có thể giải đáp nghi hoặc trong lòng ta hay không. ebook truyện được phát hành bởi website: viptruyenfull.com
Nhìn ánh mắt hi vọng lại hoảng sợ của hắn, Thái Tử cười nhạo:
- Ngươi không cần phải lo lắng, trẫm không phải loại vì tư lợi mà bội ước.
Nghe hắn nói, Tổ An âm thầm cười lạnh, ha ha, lão âm bỉ này không biết lừa gạt bán bao nhiêu người, hiện tại làm kỹ nữ còn muốn lập đền thờ.
Lúc này Thái Tử chậm rãi mở miệng:
- Năm đó trẫm để Mễ Liên Anh dẫn người tìm kiếm phương pháp trường sinh, hắn phí mấy chục năm tìm khắp Đại Giang Nam Bắc, cuối cùng tìm được một môn đoạt xá, mới đầu trẫm không nhìn trúng, bất quá về sau Mễ Liên Anh thủy chung không cách nào tìm được phương pháp trường sinh, trẫm sắp Thiên Nhân Ngũ Suy, không thể không bắt đầu nghiên cứu phương pháp đoạt xá kia.
- Đoạt xá chính là sự tình nghịch thiên, tỷ lệ thành công vô cùng thấp, chỉ có hai loại phương pháp tăng lên xác xuất thành công, một là tu hành công pháp đồng dạng, hai là người thân trực hệ, cho nên Duệ Trí chính là mục tiêu chọn lựa đầu tiên.
Thái Tử lộ ra vẻ hồi ức.
- Bất quá Triệu Cảnh một mực ở bên cạnh thăm dò, trẫm nhất định phải thời khắc áp chế hắn, không tiện sớm đoạt xá, thế nhưng lại không dám lưu lại tới ngày đại nạn đến, như thế một khi thất bại sẽ vạn kiếp bất phục. Về sau ta nghĩ một biện pháp song toàn mỹ, là trước phân ra một sợi hồn phách rót vào trong cơ thể Duệ Trí.
- Người có ba hồn bảy vía, bảy phách đại biểu mừng, giận, buồn, sợ, yêu, ác, dục, Tam Hồn là Thiên Hồn, Địa Hồn cùng với Mệnh Hồn.
- Kết quả thí nghiệm rất hoàn mỹ, một sợi phân hồn của trẫm thành công tiến vào trong cơ thể Duệ Trí, thay thế Mệnh Hồn của hắn. Bất quá trẫm không có khả năng tùy thời tùy chỗ khống chế thân thể hắn, ngày bình thường ẩn núp đi, mà Mệnh Hồn chủ tư tưởng, chủ trí tuệ, Mệnh Hồn bị hao tổn, cho nên ngày bình thường hắn biểu hiện có chút ngu dốt.
- Trẫm đoán bí cảnh đại khảo lần này Triệu Cảnh khẳng định sẽ có mưu đồ, thế nhưng không xác định hắn cụ thể mưu đồ cái gì, sau đó ban cho Linh Lung một đạo lực lượng, để cho nàng ở thời khắc nguy cấp dùng đến bảo mệnh, sau khi nàng sử dụng, sợi phân hồn kia của trẫm sẽ thuận lợi thức tỉnh, như thế mặc kệ Triệu Cảnh mưu đồ cái gì, trẫm cũng có thể trấn áp toàn trường.
Tổ An nghe mà tắc lưỡi không thôi, quả nhiên là lão âm bỉ, ban cho Bích Linh Lung lực lượng cũng không phải thủ đoạn bảo mệnh gì, mà dùng nó tỉnh lại hắn, Bích Linh Lung từ đầu tới cuối đều bị lừa dối.
Lục Khiếu bùi ngùi thở dài:
- Đa tạ Hoàng Thượng giải hoặc.
Thái Tử đứng chắp tay, trên mặt nhiều một nụ cười thỏa mãn:
- Không cần cảm tạ trẫm, chủ yếu là trẫm mưu đồ nhiều năm, một mực không thể chia sẻ với ai, giống như áo gấm đi đêm, hôm nay rốt cục có người nghe, suy nghĩ cũng coi như thông suốt.
Lục Khiếu biến sắc, hắn biết sau câu nói này mình sẽ chết chắc, đang muốn mở miệng quy thuận, nhưng đối phương giơ tay lên, mi tâm của hắn xuất hiện một lỗ máu, sinh cơ đoạn tuyệt.
Xử lý xong Lục Khiếu, Thái Tử đi tới bên người Phác Đoạn Điêu và Tiêu Ti Côn:
- A, lại còn chưa chết.
Sau khi nói xong giơ tay lên, hiển nhiên là muốn diệt khẩu.
Thấy cảnh này, trong lòng Tổ An không tự chủ được nhảy một cái, đúng lúc này, Thái Tử bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía hắn:
- Người nào?
Nhìn thấy Thái Tử đi tới, tóc gáy toàn thân Tổ An dựng đứng.
Bất quá thời khắc càng nguy hiểm hắn càng tỉnh táo, không có lập tức lao ra chạy trốn.
Bởi vì hắn rõ ràng, dù tu vi mình tiến nhanh, dù mình có Đại Phong thuấn di, cũng tuyệt đối trốn không thoát.
Ánh mắt xéo qua, nhìn thấy một bóng đen, trong lòng không khỏi vui vẻ, vội vàng dùng Ngọc Tông câu thông.
Thái Tử càng ngày càng gần, đúng lúc này, trong bụi cỏ nhảy ra một vật.
Thái Tử tiện tay trảo một cái, bóng đen kia rơi vào trong tay hắn, không khỏi kêu lên chi chi.
Thần sắc của Thái Tử buông lỏng:
- Nguyên lai là con Cẩm Mao Thử.
Vừa dứt lời, hắn tiện tay uốn éo, Cẩm Mao Thử bị vặn gãy cổ.
Đến từ Cẩm Mao Thử, điểm nộ khí +1 +1 +1...
Con mẹ nó, ngươi giận ta làm gì?
Thái Tử quét nhìn một vòng, trở lại bên người Phác Đoạn Điêu và Tiêu Ti Côn, đưa tay đặt ở trên đỉnh đầu hai người, lẩm bẩm:
- Không được, phải lưu hai người sống ra ngoài làm nhân chứng.
Hắn xác định hai người thật ngất, thế là một tay xách theo một cái, trực tiếp bay lên, biến mất ở trên không trung.
Trong bụi cỏ, Tổ An lo lắng đối phương giết hồi mã thương, thủy chung không dám nhúc nhích.
Cách thật lâu mới buông lỏng một hơi:
- May mắn ta đối mặt đại tai không sợ hãi, bằng không giờ phút này đã gặp Diêm Vương.
- Ha ha.
Mị Ly cười lạnh.
- Nếu không phải vừa rồi ta giúp ngươi che lấp khí tức, ngươi cho rằng bằng ngươi có thể giấu giếm được hắn?