Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1517 - Chương 1517: Tam Thần Sơn

Chương 1517: Tam Thần Sơn Chương 1517: Tam Thần Sơn

Hà Lệ thì nhìn Bích Linh Lung ở sau lưng Tổ An, vẻ mặt hâm mộ nhìn hắn võ dũng, không khỏi âm thầm cảm thán:

- Thanh niên vẫn là thanh niên, không biết tiết tấu, chỉ biết mãnh liệt, vì một nữ nhân lại như vậy, bất quá nói đi thì nói lại, Thái Tử Phi xinh đẹp như thế, hắn cũng coi như chết dưới hoa Mẫu Đơn làm quỷ cũng phong lưu.

Bất quá vượt quá hai người dự kiến, lại cách một ngày, Tổ An không chỉ không có kiệt lực bại vong, ngược lại càng đánh càng hăng, quyền đấm cước đá, ào ào đánh rơi những thiên thạch kia, cực kỳ uy phong.

Triệu Duệ Trí nhướng mày, bất quá nghĩ đối phương hẳn là có bí pháp gì, nên không quá để ý.

Nhưng lại qua ba ngày, thanh âm uy mãnh vẫn như cũ, hắn nhất thời có chút không bình tĩnh.

- Đây là quái vật gì a?

Triệu Duệ Trí cực kỳ chấn động, nói thật, hắn cũng có chút thưởng thức gia hỏa này, nếu không phải đối phương dám nhúng chàm...

Bất quá ý nghĩ này rất nhanh bị hắn xua tan, lấy tính tình của đối phương, xem xét là loại không cam lòng dưới người, làm một Đế Vương, không có khả năng cho phép dạng người này tồn tại.

Một bên khác, mới đầu Bích Linh Lung rất hâm mộ hắn dũng mãnh, nhưng nhiều ngày như vậy, nàng dần dần lo lắng thân thể đối phương không chịu nổi:

- A Tổ, ngươi kiên trì như vậy không bao lâu, không bằng nghỉ ngơi một chút, ta thay ngươi.

Dù nàng có thể tranh thủ cho đối phương nghỉ ngơi mấy hơi cũng tốt.

Tổ An vỗ ngực cười ha ha:

- Yên tâm, thể lực của ta rất tốt, hiện tại thân thể còn cứng hơn những thiên thạch này.

Bích Linh Lung đỏ mặt, thầm xì một cái, quả nhiên là bại hoại háo sắc.

Tổ An tự nhiên không biết nàng hiểu sai, hắn trả lời xong thì bắt đầu chuyên tâm hấp thu Hồng Mông chi khí.

Thực ra hơn phân nửa Hồng Mông chi khí đều bị hắn dùng để ngăn cản “thiên thạch” không ngừng hạ xuống, bất quá những Hồng Mông chi khí này cũng không phải không có tác dụng, toàn bộ quá trình không ngừng rèn luyện toàn thân, hắn rõ ràng cảm giác được mỗi một tấc da thịt đều đang trở nên cứng cỏi, không phải loại cứng rắn như đá, mà là cứng cỏi tràn ngập co dãn.

Sau khi rèn luyện xong da thịt, hắn lại bắt đầu dùng Hồng Mông chi khí luyện bắp thịt, xương cốt, huyết mạch, lục phủ ngũ tạng… hắn có một loại cảm giác, thối luyện xong thân thể mình sẽ cường đại hơn mấy lần, dù đứng ở nơi đó không vận hành nguyên khí phòng ngự, để tu sĩ bình thường công kích cũng rất khó làm bị thương hắn.

Tổ An nhớ đến lúc trước ở chỗ Vân Gian Nguyệt làm trò cười, thân thể Đại Tông Sư như các nàng đã không như người thường, cường đại đến mức nam nhân bình thường căn bản không có cách nào đến gần thân thể các nàng.

Nhưng hôm nay Tổ An thậm chí có lòng tin, đừng nói Đại Tông Sư, cho dù là Địa Tiên, dùng cường độ thân thể hiện tại của hắn cũng hoàn toàn không có vấn đề.

Có điều hắn lập tức nghĩ tới bây giờ trên đời tựa hồ chỉ có Hoàng Đế là Địa Tiên, thì nhất thời chán nản.

Lại qua nửa tháng, Tổ An tới tới lui lui thối luyện thân thể ba lần, hắn chưa bao giờ cảm thấy thân thể mình cường tráng như vậy, dường như mỗi một tế bào đều tràn ngập lực lượng.

Bích Linh Lung cũng nhịn không được tiến tới, đầu ngón tay nhẹ nhàng đụng vào da thịt hắn:

- Sao ta cảm giác ngươi trắng hơn?

- Thật sao?

Tổ An hơi kinh ngạc, chẳng lẽ mình trời sinh đã là mệnh làm tiểu bạch kiểm?

- Ta khẳng định.

Bích Linh Lung có chút hâm mộ.

- Hơn nữa da thịt trong suốt như ngọc, còn tốt hơn da thịt của nữ hài tử.

Tổ An tỉnh ngộ lại, hẳn là trong khoảng thời gian này thối luyện dẫn đến thân thể không ngừng tân sinh, cho nên da thịt trắng hơn bình thường.

- Bị ngươi mò như vậy cảm giác hơi ăn thiệt thòi, không bằng ta cũng sờ ngươi cho hòa nhau?

Tổ An kêu lên.

Bích Linh Lung xì một cái, đỏ mặt lui lại:

- Bại hoại!

Sau khi nói xong thì tránh ở một bên, xoay người sang chỗ khác không để ý đến hắn nữa.

Tổ An phiền muộn, vì sao nàng mò ta thì có thể quang minh chính đại, ta mò nàng thì thành bại hoại?

Thanh âm ho khan của Mị Ly truyền đến:

- Đừng cùng Thái Tử Phi liếc mắt đưa tình, ngươi luyện Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh đến tầng thứ mấy?

Tổ An đáp:

- Rất nhiều ngày trước ta đã đạt tới tầng thứ ba đại viên mãn, đáng tiếc không có nửa bộ sau của Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh, ta không cách nào tiếp tục luyện, nhiều Hồng Mông chi khí như vậy lãng phí quá đáng tiếc, cho nên ta thối luyện thân thể ba lần.

- Ba lần viên mãn?

Mị Ly trừng to mắt, cũng không nhịn được đâm đâm da thịt của hắn.

- Cơ duyên của ngươi thực quá thần kỳ, các đời Tần Vương, nhiều hạng người kinh tài tuyệt diễm như vậy, tối đa cũng chỉ làm đến một lần viên mãn, chờ ngươi thật luyện thành, không biết thân thể sẽ cường hãn đến mức nào.

Tổ An cười khổ nói:

- Ta cũng không phải là không có cách nào sao, không có nửa bản kinh thư phía sau tu luyện, chỉ có thể lần lượt thối luyện thân thể.

Mị Ly lắc đầu:

- Từ một ý nghĩa nào đó mà nói, như vậy ngược lại để ngươi thành tựu phương pháp tu luyện xưa nay chưa từng có, ta cũng rất hiếu kì tương lai ngươi luyện thành Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh, sẽ đạt tới trạng thái như thế nào.

Tổ An nói:

- Đáng tiếc nửa bộ sau của Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh không biết ở nơi nào, lúc còn sống chỉ sợ ta chưa hẳn tìm được Tây Khuyển Khâu thần bí kia.

Lần trước ở trong bí cảnh, một sợi tàn hồn của Tần Vương nói cho hắn biết mau chóng tìm Tây Khuyển Khâu, đi tìm nửa bộ kinh thư sau, đáng tiếc trong khoảng thời gian này hắn nghe ngóng nhiều mặt, thậm chí lấy mạng lưới tình báo của Tú Y Sứ Giả cũng không tra được bất luận tin tức gì, nên chỉ có thể từ bỏ.

Biểu lộ của Mị Ly có chút kỳ quái:

- Yên tâm, ngươi chẳng mấy chốc sẽ tìm được.

Bình Luận (0)
Comment