Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 1590 - Chương 2794: Vài Món Thức Ăn A?

Chương 2794: Vài món thức ăn a? 

Trước đó không có phát giác được, thẳng đến lúc này mọi người triệt để tương dung, nàng mới hiểu được nguyên khí trong cơ thể đối phương hỗn loạn.

Hiển nhiên là do hôm qua hấp thu tu vi của Bức tiên sinh dẫn đến cảnh giới tăng cao, sau đó đến cảnh giới thứ hai của Tông Sư… Tinh Phách cảnh.

Mới vào Tông Sư cảnh, Hải Để Luân sẽ nhen nhóm Chuyết Hỏa, theo cảnh giới tăng lên, Chuyết Hỏa sẽ từ Hải Để Luân tăng lên đến Sinh Thực Luân, cũng chính là Tinh Phách cảnh.

Cảnh này luyện hóa chiết xuất tinh khí toàn thân, sẽ sinh ra một cái biến chất, khiến người ta không đến mức bị các loại dục vọng quấn thân, có thể càng thêm chuyên chú tu hành.

Cái dục vọng này không đơn giản chỉ tình dục, mà là chỉ Tham, Sân, Si, Ái, Hận... của thế gian.

Cảnh này nguy hiểm nhất, cũng dễ dàng sinh ra tâm ma nhất, một khi không độ qua được, nhẹ thì triệt để mất lý trí, bị dục vọng chi phối, nặng thì tu vi hủy hết, biến thành tro bụi.

Vô số tu sĩ đến thời điểm này, đều cần trưởng bối gia tộc hoặc sư môn hộ pháp, mới vượt qua cửa ải khó.

Nhưng gia hỏa Tổ An này quá yêu nghiệt, thậm chí đánh giết Yêu Hoàng và một đám Đại Tông Sư, Vân Gian Nguyệt vô ý thức xem hắn như cao nhân cùng thế hệ, lại thêm nàng vượt qua Tinh Phách cảnh thời gian quá lâu, đến mức quên những chi tiết này, cho nên tới bây giờ mới phát hiện tình thế nguy hiểm của Tổ An.

- Tâm ma gì?

Lúc này cả người Tổ An ngơ ngơ ngác ngác, trong lúc nhất thời chưa kịp phản ứng, vẫn còn thúc mạnh từng cái vào sâu trong người nàng.

- n… chớ lộn xộn!

Vân Gian Nguyệt trợn trắng mắt, vừa tức vừa vỗ mông hắn một chút, thật vất vả mới thở ra hơi, kiên nhẫn giải thích cho hắn Tinh Phách cảnh và cảnh giới này dễ dàng xuất hiện tâm ma là chuyện gì xảy ra.

Thần sắc Tổ An mờ mịt:

- Tâm ma giống như cũng không có gì không tốt, hiện tại ta khoái lạc trước đó chưa từng có, tốt hơn bất cứ lúc nào trước đó.

Phạch phạch phạch…

Lại từng đợt công kích dồn dập, làm Vân Gian Nguyệt nấc nghẹn rên rỉ.

Vân Gian Nguyệt:

- ...

Ta còn có thể nói cái gì, bây giờ ngươi đương nhiên vui vẻ hơn bất cứ lúc nào khác.

Thực ra ngay cả nàng cũng có cảm khái tương đồng, có điều nàng dù sao cũng là Đại Tông Sư, tâm chí kiên định, rất nhanh khôi phục lại:

- Người sinh ra tâm ma, là bởi vì tâm ma có dụ hoặc cực lớn, khiến người ta có thể làm rất nhiều sự tình bình thường muốn làm mà không dám làm, mà những sự tình này tuy mang đến vui vẻ ngắn ngủi, lại có tính nguy hại cực lớn... Một khi trong trầm mê, lại muốn quay đầu sẽ khó.

Tuy Tổ An triệt để nhập ma, theo nàng đến Thánh Giáo song túc song phi cũng không tệ, nhưng nàng không hy vọng thiếu niên tiền đồ vô lượng kia thật đi đến một bước này.

- Tại sao ta phải quay đầu?

Bỗng nhiên Tổ An cười tà.

- Hiện tại ta càng thêm khoái ý ân cừu, sống càng thêm tiêu sái không tốt sao.

Phạch phạch phạch…

Vân Gian Nguyệt lại trợn mắt trừng một cái:

- ...

Sao gia hỏa này lại nói không nghe như thế.

Nàng tận tình khuyên bảo, đáng tiếc không ngăn nổi gia hỏa này mạnh mẽ trùng kích, làm cả người bủn rủn, rên rỉ thành tiếng.

Vân Gian Nguyệt cắn chặt môi đỏ:

- Tiểu An Tử, ngươi còn như vậy ta sẽ không thích ngươi!

- Ta biết ngươi đang nói láo.

Tổ An không chút mắc lừa, lời có thể nói láo, nhưng phía dưới... sẽ không.

Lúc này hoa huyệt của Vân Gian Nguyệt siết chặt lấy cự vật của hắn, giống như không muốn để nó ra ngoài.

Vân Gian Nguyệt hận không thể hung hăng cắn hắn một cái, gia hỏa này vẫn là loại cung kính như trước kia càng đáng yêu hơn.

Có điều nàng vẫn nhẫn nại tính tình giải thích:

- Thực ra ngươi không cần thiết như vậy, trước đó ta không biết ngươi có tâm ma, cũng đáp ứng cùng ngươi... Cho nên ngươi khôi phục bình thường, cùng hiện tại không có gì khác biệt, ngược lại ngươi nhập ma, ta sẽ ghét bỏ ngươi.

Nghe nàng nói như vậy, Tổ An rốt cục có chút khẩn trương:

- Ngươi không có gạt ta chứ?

- Đương nhiên không có… ân… nhẹ thôi.

Vân Gian Nguyệt nhíu mày, lại suýt chút nữa phá phòng, gia hỏa này nói chuyện thì chỉ nói thôi, còn vừa nói vừa dập mạnh!

- Thế nhưng trước đó ngươi nói chỉ có lần này, như chuẩn bị kéo quần lên liền không nhận người.

Tổ An có chút bất mãn.

- Kéo quần lên liền không nhận người?

Vân Gian Nguyệt chỉ cảm thấy khí huyết dâng lên, nếu không phải nể tình hắn ở trong tâm ma, lời nói và việc làm có chút bừa bãi, nghe được lời như thế, mình không đánh chết hắn mới lạ.

Đến từ Vân Gian Nguyệt, điểm nộ khí + 44 +44 +44...

Nàng cưỡng chế tức giận, ngược lại an ủi:

- Yên tâm, đây chẳng qua là ta tìm lý do thuyết phục mình mà thôi.

Thời điểm nói lời này nàng cực kỳ xấu hổ, cái này hoàn toàn là vì không muốn để cho hắn triệt để bị tâm ma khống chế mới dỗ dành hắn, chờ hắn khôi phục lại cẩn thận cùng hắn tính sổ.

- Thật?

Tổ An nhất thời hăng hái, ánh mắt nổi lên quang mang.

Chương 2795: Vài món thức ăn a? (2) 

- Tự nhiên là thật.

Thanh âm của Vân Gian Nguyệt từ trong kẻ răng nói ra.

- Vậy Hồng Lệ làm sao bây giờ? Đến thời điểm ngươi không phải bức ta làm ra lựa chọn đó chứ?

Tổ An lầu bầu nói.

- Ngươi không phải nói tất cả đều muốn sao? Ta cũng không ép ngươi, đến thời điểm ta và Hồng Lệ cùng một chỗ phục thị ngươi có được hay không?

Tuy lúc này thanh âm của Vân Gian Nguyệt mềm mại, nhưng sâu trong mắt lại lửa giận ứa ra.

Đến từ Vân Gian Nguyệt, điểm nộ khí +119 +119 +119...

Xú tiểu tử, nếu không phải nể tình ngươi bây giờ ở vào trạng thái tâm ma, bổn tọa đã đập chết ngươi.

- A? Vậy không tốt lắm đâu.

Hạnh phúc tới quá đột nhiên, Tổ An ngược lại ngại ngùng.

Trái tim Vân Gian Nguyệt run lên, hỗn đản này trên miệng nói không có ý tứ, nhưng thân thể lại càng kích động, ra vào càng nhanh.

Thật vất vả khuyên được Tổ An nguyện ý phối hợp, lúc này Vân Gian Nguyệt mới bắt đầu dẫn đạo đối phương dẫn nguyên khí hỗn loạn vào chính đồ.

Nàng dù sao cũng là Đại Tông Sư thành danh nhiều năm, ở phương diện tu hành là lão sư tốt nhất.

Hơn nữa trong thiên hạ chỉ sợ không có lão sư nào có thể tinh tường cảm giác được nguyên khí trong cơ thể đối phương vận hành như vậy, đây là cho đút vào chỉ dẫn a.

Bất quá theo nguyên khí hắn dần dần gom lại, cảnh giới cũng triệt để đạt tới Tinh Phách cảnh đỉnh phong, tâm ma cũng tương tự đến đỉnh phong.

Vân Gian Nguyệt âm thầm kêu khổ, chỉ có thể nhẫn nại tính tình, dùng tất cả vốn liếng trấn an hắn, thậm chí òn uốn éo thân thể, hẫy mông cao lên để đón hùa.

Trước lúc này, nàng không biết mình đường đường một nữ ma đầu, vậy mà có thể làm đến kiên nhẫn ôn nhu như vậy.

- Tiểu An Tử, ngươi nắm tóc ta làm gì?

Lúc này Vân Gian Nguyệt bị hắn úp lại, mông chổng lên cao, rất nhanh Vân Gian Nguyệt liền minh bạch, vừa thẹn vừa giận.

- Xú tiểu tử, ngươi xem ta như ngựa?

Phạch phạch phạch…

...

- Cái gì, ngươi nói hôm nào còn muốn cùng Yến Tuyết Ngân chung một chỗ?

Dù Vân Gian Nguyệt xuất thân Ma giáo, lúc này cũng không khỏi không bội phục sau khi gia hỏa này bị tâm ma mê hoặc thật sự là cái gì cũng dám nghĩ.

Yến Tuyết Ngân là ai, Vân Gian Nguyệt ta là người nào?

Trong thiên hạ người ngưỡng mộ không biết nhiều bao nhiêu, bất kỳ người nào có thể được một cái cũng là tổ phần bốc lên khói xanh.

Huống chi hai người là đối thủ một mất một còn, hỗn tiểu tử này lại dám có tâm tư như vậy?

Có điều nàng không phản bác, hiện tại theo tính tình hắn trấn an là được, chờ triệt để chải vuốt nguyên khí hỗn loạn trong cơ thể hắn lại nói.

Đồng thời trong lòng nàng nhảy một cái, cái này tựa hồ là chủ ý không tệ.

Tuy nàng và Tổ An là tự nguyện, nhưng thân phận của hai người thực quá xấu hổ, tuy có lỗi với Hồng Lệ, nhưng đều là người một nhà, cảm tình giữa hai người một mực rất tốt, một ít chuyện có thể đóng cửa lại tự mình giải quyết.

Nhưng Yến Tuyết Ngân không giống, Bạch Ngọc Kinh và Thánh Giáo là quan hệ thù địch nổi danh, hai người cũng là kẻ thù thật nhiều năm.

Nếu để cho nàng biết sự kiện này, vậy thì thật là khó chịu muốn chết.

Nhưng nếu kéo Yến Tuyết Ngân xuống nước, như vậy mọi người ai cũng đừng cười ai, bên chính đạo cũng không mặt mũi nào cầm cái này công kích mình, thậm chí phát sinh sự tình này, mọi người sẽ chỉ đặt ánh mắt ở trên người Yến Tuyết Ngân.

Ngược lại ta là nữ ma đầu thập ác bất xá, chuyện xấu làm đủ nhiều, làm ra sự tình như vậy cũng không tính ngoài ý muốn.

Nhưng Yến Tuyết Ngân bình thường là tiên nữ không dính khói lửa trần gian, nếu xuất hiện sự tình như thế, kết cục kia hắc hắc...

Càng nghĩ càng kích động, trong lòng Vân Gian Nguyệt vốn mù mịt quét sạch sành sanh.

Có điều nàng cũng có chút do dự, mặc dù mọi người là kẻ thù, nhưng không thể không thừa nhận Yến Tuyết Ngân là nhân vật hạng nhất, nếu để cho nàng cũng như vậy, không khỏi quá tiện nghi gia hỏa Tổ An này?

Được rồi, hết thảy đều vì đại nghiệp của Thánh Giáo chúng ta...

Sau đó nàng bắt đầu châm ngòi thổi gió, giật dây Tổ An ra tay với Yến Tuyết Ngân.

Tổ An tự nhiên vỗ ngực cam đoan, thậm chí bởi vì thần chí không rõ, lỡ miệng nói sớm đã đắc thủ.

Vân Gian Nguyệt không có để trong lòng, chỉ nghĩ hắn chém gió, Yến Tuyết Ngân cái tính tình gì, ta và nàng giao thủ nhiều năm như vậy, còn không rõ ràng lắm sao, nàng có thể khoan nhượng ngươi ở trên người nàng làm loại chuyện này?

Có điều rất nhanh sắc mặt nàng đại biến, bởi vì tiểu tử này càng nói càng thái quá, còn nói cũng có ngày để sư đồ các nàng cùng giường.

- Vài món thức ăn, say thành như vậy?

Vân Gian Nguyệt nghiến răng nghiến lợi, hỗn đản này thật biết làm người phát điên.

Có điều hiện tại nàng không khá hơn chút nào, dù sao thủ thân như ngọc nhiều năm như vậy, làm sao chịu nổi giày vò, lại thêm còn phải giữ vững tinh thần giúp đối phương chải vuốt nguyên khí, đột phá cảnh giới, không có tinh lực đi phản bác.

Chương 2796: Bắt đầu một con Côn 

Vì bớt việc, đồng thời để hắn phối hợp, chỉ có thể nói theo hắn, thuận miệng đáp ứng.

Dù sao loại chuyện này không thể thật phát sinh, đời này chỉ sợ Băng Thạch Nữ khó có khả năng để hắn cận thân, càng không nói đến những đề nghị hoang đường kia.

Phạch phạch bạch bạch…

...

Cũng không biết qua bao lâu, nguyên khí hỗn loạn trong cơ thể Tổ An rốt cục bình tĩnh trở lại.

Vân Gian Nguyệt sớm đã mệt mỏi đến mồ hôi đầm đìa, nghĩ thầm nếu không phải nàng là Đại Tông Sư, thể phách mạnh mẽ, lại thêm tinh thông những bí thuật kia của Thánh Giáo, để sức chịu đựng thân thể cùng với tính dẻo dai viễn siêu nữ tử khác, thì làm sao kiên trì được.

Toàn bộ quá trình quả thực còn khó hơn năm đó chính nàng đột phá Tinh Phách cảnh gấp 10 lần.

Tổ An cũng dần dần khôi phục thư thái, nghĩ đến vừa rồi lỗ mãng hắn có chút áy náy, đang muốn an ủi xin lỗi, bỗng nhiên biến sắc:

- Ta cảm giác cảnh giới của ta tựa hồ còn có thể tăng lên.

Trải qua Vân Gian Nguyệt cố gắng khai thông, nguyên khí trong cơ thể Tổ An bình tĩnh rất nhiều, đồng thời tâm ma cũng dần dần bị khống chế.

Sau khi khôi phục, hắn có chút không dám tin tưởng một màn trước mắt, mình lại cùng Vân tỷ tỷ chặt chẽ địa tiếp xúc?

Có điều rất nhanh hắn nhớ lại sự tình vừa rồi, vừa rồi chỉ là tâm ma điều động, không phải mất trí nhớ.

Trong nháy mắt, thậm chí hắn cảm thấy tâm ma cũng không phải đồ vật ghê tởm gì nha.

Nhìn những dấu vết trên người Vân Gian Nguyệt, trong lòng Tổ An thương yêu, đang muốn an ủi nàng một phen.

Kết quả nguyên khí trong cơ thể lại xao động, hắn không khỏi biến sắc, vội vàng nói rõ tình huống bây giờ cho Vân Gian Nguyệt.

- Vẫn chưa xong?

Vân Gian Nguyệt hoa dung thất sắc, mặc dù nàng là đại ma đầu tiếng tăm lừng lẫy trong thiên hạ, nhưng phương diện này không khác hoàng hoa khuê nữ bao nhiêu, trước đó bằng vào thể phách của Đại Tông Sư ngạnh kháng, vốn cho là có một kết thúc, ai biết chỉ là mới bắt đầu?

Tổ An cũng kêu khổ nói:

- Trước đó hút tu vi của Bức tiên sinh, hắn cũng là Đại Tông Sư thành danh nhiều năm, công lực mạnh mẽ hạng gì, làm sao dễ dàng tiêu hóa như vậy.

Vân Gian Nguyệt nghĩ đến Thao Thiết Thôn Thiên Quyết của hắn, nghĩ thầm cũng phải, nếu tu vi cả đời của Bức tiên sinh chỉ có thể để hắn tăng một cấp, vậy Đại Tông Sư như hắn thật quá tệ.

- Tiếp xuống chính ngươi điều tức, dù sao tâm ma đã giải không sai biệt lắm.

Vân Gian Nguyệt cắn môi, con ngươi bình thường bá khí sắc bén, bây giờ chỉ có hờn dỗi cùng với xấu hổ.

Nói xong muốn đứng dậy rời đi, ai biết lại bị Tổ An ôm chặt lấy:

- Ta ở phương diện này không có kinh nghiệm, vạn nhất lại tẩu hỏa nhập ma sẽ phiền toái hơn, cho nên làm phiền tỷ tỷ tự mình chỉ điểm ta đi.

Có một tỷ tỷ tốt như vậy để đó không dùng, đây chẳng phải là ngu ngốc sao.

Không thể không nói, tuy Vân Gian Nguyệt xuất thân Ma giáo, nhưng ở phương diện tu hành lại cực kỳ vững chắc, vừa rồi nàng dẫn dắt Tổ An, cơ hồ từ đầu đến cuối không có đi đường quanh co, để hắn dùng tốc độ nhanh nhất đột phá Tinh Phách cảnh.

Vân Gian Nguyệt do dự, biết hắn nói là thật, Bức tiên sinh hút quá nhiều tinh huyết và tu vi của cao thủ, dẫn đến nguyên khí hỗn loạn bạo lệ, vừa rồi nếu không có mình dùng thân thể tịnh hóa, sau đó lần nữa độ cho Tổ An, chỉ sợ hắn sớm đã nhập ma.

Nếu lúc này bỏ mặc hắn tự mình tìm tòi, vạn nhất thật xảy ra sự cố, vậy sẽ phí công nhọc sức.

- Vậy được rồi, ta lại giúp ngươi một lần, bất quá ngươi không được lộn xộn!

Vân Gian Nguyệt oán hận nguýt hắn một cái, vừa rồi giúp hắn chải vuốt khí tức xua tan tâm ma, còn phải chịu đựng hắn làm xằng làm bậy, nàng không muốn lại tới một lần nữa.

- Tốt!

Tổ An một lời đáp ứng.

- Thế nhưng vừa rồi ngươi cũng đáp ứng như vậy?

Vân Gian Nguyệt hồ nghi.

- Ngươi đã biết ta sẽ không tuân thủ hứa hẹn, thì cần gì còn hỏi ta?

Trong mắt Tổ An đầy ý cười.

- Tiểu An Tử, ta cắn chết ngươi!

Vân Gian Nguyệt tức giận đến giương nanh múa vuốt nhào tới, bất quá cuối cùng chỉ là dê vào miệng cọp, bị Tổ An ôm lấy đè xuống, miệng bị hôn, ngực bị vò, phía dưới thì có cự vật nóng hổi ma sát.

Thân thể của Vân Gian Nguyệt đồng thời bị giáp công ba nơi, tâm thần thất thủ, má ngọc nóng hổi, hô hấp dồn dập, dục vọng hừng hực thiêu đốt, run giọng nói:

- Tiểu bại hoại, ngươi đáng ghét…

...

Cũng không biết qua bao lâu, Vân Gian Nguyệt cảm giác hôm nay mắt trợn trắng còn nhiều hơn nửa đời trước cộng lại.

Thật giống như câu nói lưu hành trong tiệm đồ cổ, ba năm không khai trương, khai trương ăn ba năm.

May mắn gia hỏa kia từ trong tâm ma khôi phục thần trí, mình không cần khổ cực như lúc đầu, thậm chí có thể ổn định tâm thần cảm thụ.

Chương 2797: Bắt đầu một con Côn (2) 

...

Da thịt toàn thân bịt kín một tầng đỏ ửng như ráng chiều, Vân Gian Nguyệt thở dài một hơi não nề, một lúc lâu sau vuốt tóc qua, lúc này mới hữu khí vô lực nói:

- Anh Phách cảnh là nâng Chuyết Hỏa lên, Tinh Phách cảnh là thời điểm Chuyết Hỏa thịnh vượng nhất, hơi không lưu ý sẽ bị tâm ma khống chế, Trung Xu cảnh là xem Chuyết Hỏa lên mà nhập định, triệt để khống chế Chuyết Hỏa lại.

- Bây giờ ngươi được công lực của Bức tiên sinh trợ giúp, mới tiết kiệm mấy chục trên trăm năm thời gian. Không nghĩ tới thiên tư của ngươi cao như vậy, thoáng cái liền để Chuyết Hỏa ổn định, năm đó ta cũng thất bại mấy lần mới miễn cưỡng khống chế lại.

Tổ An ngửi ngửi mùi thơm trên chóp mũi, vừa cười vừa nói:

- Hết thảy là nhờ Vân tỷ tỷ tự mình dạy dỗ.

Gương mặt Vân Gian Nguyệt đỏ bừng, nghĩ thầm cái từ tự mình dạy dỗ này hôm nay sao nghe là lạ như thế.

Có điều bỗng nhiên nàng nghĩ đến ở trong Ma giáo cặn bã gì cũng có, tuy không dám vô lễ ở ngay trước mặt nàng, nhưng bí mật giao lưu lại cực kì lớn mật, một lần nàng đi ngang qua, vừa vặn nghe được mấy người ôm eo giao lưu tâm đắc, nói cái gì chỉ có mệt chết trâu, không có cày hư ruộng.

Nhưng hôm nay nhìn thấy, hẳn là đám người kia bị tửu sắc hút khô, không còn dùng được...

Có điều nàng lập tức khu trục những ý nghĩ này ra não hải:

- Nói đến ngươi xác thực phải cảm tạ ta, cũng không biết đời trước ta có thiếu ngươi hay không.

Tổ An cười cười đang muốn đáp lại, bỗng nhiên biến sắc:

- Hỏng bét, hình như còn có thể tăng lên!

Vân Gian Nguyệt trừng to mắt, cái gì cũng không nói, giãy dụa muốn đi.

Lại bị đối phương ôm lấy:

- Tỷ tỷ tốt, lại giúp ta một lần cuối cùng.

- Vừa rồi ngươi cũng nói như thế!

- Lần này thật là lần cuối cùng, tu vi của Bức tiên sinh đã bị luyện hóa không sai biệt lắm.

Sắc mặt Vân Gian Nguyệt lúc đỏ lúc trắng, bất quá rõ ràng sự tình này đối với bất luận người tu hành nào cũng là cơ duyên có thể ngộ nhưng không thể cầu, không giúp không được a.

Ai, thật sẽ bị cày hỏng...

Cũng không biết qua bao lâu, Tổ An rốt cục ổn định lại, bắt đầu tĩnh toạ vận công điều tức.

Vân Gian Nguyệt thì ở một bên chỉ điểm:

- Không nghĩ tới ngươi đột phá lớn như thế, vậy mà thoáng cái từ Anh Phách cảnh, vượt qua Tinh Phách cảnh, Xu Phách cảnh đi tới Lực Phách cảnh, mặc dù chỉ là Lực Phách cảnh sơ kỳ, cũng đã xưa nay chưa từng có, tiếp xuống ngươi tu hành thật tốt, sau đó lại tìm thiên tài địa bảo ôn dưỡng trái tim, mới có thể chân chính đạt tới Lực Phách cảnh đỉnh phong.

Tông Sư đến Lực Phách cảnh, coi như không cần mượn lực lượng thiên địa, bản thân cũng có lực lượng thân thể cực mạnh, cảnh giới này bị rất nhiều người gọi là Lực Bạt Sơn Hề, có thể nghĩ lực lượng lớn bao nhiêu.

Gia hỏa Tổ An này yêu nghiệt là ở thân thể hắn được Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh thối luyện qua nhiều lần, cho nên từ trình độ nào đó hắn còn cường đại hơn Tông Sư Lực Phách cảnh một chút, nhưng hết lần này tới lần khác hắn lại chưa tu thành Lực Phách cảnh, cho nên tương lai Lực Phách cảnh đạt tới đỉnh phong, không biết chiến lực sẽ khoa trương như thế nào.

Lúc này sắc mặt của Vân Gian Nguyệt hồng nhuận phơn phớt, mệt mỏi trước đó cũng quét sạch sành sanh, nói đến còn là nhờ tinh khí sung túc của đối phương.

Aii, ta truyền đạo cho hắn, hắn thụ dịch cho ta...

Nghĩ tới đây nàng hơi đỏ mặt, nghĩ thầm không hổ là tư chất siêu cấp trong truyền thuyết, bây giờ mình không chỉ nội thương khỏi hẳn, thậm chí cảnh giới phủ bụi đã lâu cũng tùy thời có thể đột phá.

Thật muốn trói gia hỏa này về Thánh Giáo cùng ta mỗi ngày tu hành, đợi một thời gian Băng Thạch Nữ còn không phải bị ta giẫm ở dưới chân?

Bất quá cuối cùng vẫn bỏ đi suy nghĩ mê người kia, tiểu tử này có thiên địa rộng lớn hơn, nếu quả thật cột vào dưới gấu quần, chỉ sợ mình cũng sẽ không thích nam nhân như thế.

Tổ An đang tiêu hóa các loại tri thức cảnh giới mà vừa rồi Vân Gian Nguyệt truyền thụ cho hắn, bỗng nhiên trong lòng hơi động, hắn cảm giác trong cơ thể có một bức đồ án to lớn sáng lên.

Đó là đồ án Côn Bằng!

Ban đầu ở trong Đại Tuyết Sơn, Yến Tuyết Ngân dùng thân thể cứu hắn, hắn thành công đột phá Tông Sư cảnh liền hiện ra đồ án này.

Cái này cũng không tính ngoài ý muốn, mỗi lần Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh tăng lên một đại cảnh giới, đều sẽ có một đồ án quái điểu xuất hiện, mỗi cái đều có năng lực đặc thù.

Nhưng hết lần này tới lần khác đồ án Côn Bằng chỉ ở thời điểm vừa bắt đầu đi ra hơi phát sáng, đằng sau thì rơi vào yên lặng, vô luận Tổ An kêu gọi như thế nào, cũng không có xuất hiện qua.

Không nghĩ tới hôm nay lại xuất hiện, hơn nữa nhìn bộ dáng là triệt để kích hoạt.

Nếu Yến Tuyết Ngân và Vân Gian Nguyệt biết là các nàng cộng đồng hợp lực mới giúp ta hoàn thành Côn Bằng này, không biết các nàng sẽ có phản ứng gì?

Chương 2798: Phản phác quy chân 

Suy nghĩ một chút, cuối cùng bỏ đi suy nghĩ tìm đường chết kia, mà bắt đầu nghiên cứu Côn Bằng đến cùng có kỹ năng gì.

- Bắt đầu một con Côn, tiến hóa toàn bộ nhờ nuốt!

Nhìn hệ thống nhắc nhở, Tổ An mặt đầy dấu chấm hỏi.

Thượng Cổ ghi chép, Bắc Minh có cá, tên là Côn, Côn to lớn, một nồi hầm không hết...

Sai, là Bắc Minh có cá, tên là Côn, lớn không biết mấy ngàn dặm. Biến thành chim, tên là Bằng, lưng Bằng lớn không biết mấy ngàn dặm. Khi Bằng vỗ cánh bay lên cao, hai cánh lớn như đám mây che cả bầu trời. Loài chim ấy, khi biển động, sóng lớn gầm gào, nó liền chuyển về biển nam. Chỗ biển nam ấy là một cái ao to lớn do thiên nhiên tạo thành....

Các loại ghi chép đều thuyết minh Côn có thể hóa thành Bằng, Bằng này không giống Yêu tộc Đại Bằng, hiển nhiên lợi hại hơn, to lớn hơn không biết bao nhiêu lần.

Mà Côn tiến hóa là dựa vào thôn phệ, dựa vào thôn phệ Côn có các loại hình thái: Tỉ như Thi Côn, Thải Côn, Lam Côn, Thổ Côn, Thái Tu Côn, Cốt Côn, Cự Côn, Linh Côn, Hung Côn, Phệ Côn...

Cho nên kỹ năng tinh hoa của Côn toàn ở trên một chữ phệ.

Mà đồ án Côn Bằng trong cơ thể Tổ An giác tỉnh Côn Bằng chi lực, thôn phệ địch nhân để mạnh hơn, hơn nữa không có bất kỳ tác dụng phụ gì.

Trong lòng Tổ An mừng rỡ, Thao Thiết Thôn Thiên Quyết có thể hấp thu tu vi địch nhân, nhưng tác dụng mặt trái không nhỏ, làm hắn không dám tùy tiện hút.

Nhưng cùng năng lực của Côn Bằng hợp lại, quả thực là phối hợp hoàn mỹ.

Bất quá nhìn đến hai chữ thôn phệ, da mặt hắn không khỏi nhảy lên, mình cũng không muốn như dã thú, biến thành loại cái gì cũng ăn, suy nghĩ một chút liền buồn nôn.

Lúc này âm thanh của hệ thống vang lên, bởi vì hắn có Thao Thiết Thôn Thiên Quyết, hai loại kỹ năng có thể dung hợp thành một năng lực mới.

Không cần thôn phệ giống như trên mặt chữ, mà chỉ cần đánh giết địch nhân là được, đồng thời tất cả hệ thống tu luyện nhanh chóng kết cấu, không còn tuân theo hệ thống của người tu hành bình thường, mà biến thành một hệ thống hoàn toàn mới.

Trong đầu hắn xuất hiện một thứ tương tự thanh điểm kinh nghiệm, sau đó mỗi lần đánh giết địch nhân, thanh điểm kinh nghiệm sẽ tăng trưởng, đầy có thể tăng một cấp.

Mà bên cạnh thanh điểm kinh nghiệm viết số 69, hiển nhiên bây giờ đẳng cấp của hắn là cấp 69.

- Đẳng cấp này không khỏi quá không nghiêm túc rồi?

Sau khi Tổ An đậu đen rau muống liền nhịn không được hỏi thăm hệ thống, làm sao giống trò chơi như vậy.

Hắn phát hiện từ khi tu vi của mình đề cao, mở khóa các loại hệ thống nhỏ, bàn phím này tựa hồ trở nên trí năng hơn, chí ít có thể trả lời một chút vấn đề đơn giản của hắn.

- Phát triển như vậy là vì để ngươi dễ hiểu nhất, còn có mô hình giao diện khác, nhưng sau khi kiểm tra trí tuệ của ngươi, cảm thấy hoàn toàn không thể xem hiểu, cho nên mặc định bỏ qua.

Đây là bàn phím cho ra đáp lại.

Tổ An:

- ...

Lại bị bàn phím khinh bỉ.

Bất quá không thể không nói có mấy phần đạo lý, như vậy xác thực ngắn gọn rõ ràng.

Hắn nội thị một phen, phát hiện không thể giống như trước đó, thấy rõ mình rốt cuộc là Trung Xu Phách cảnh hay Lực Phách cảnh.

Hắn không khỏi lo lắng, vừa rồi Vân tỷ tỷ còn dạy ta làm sao ở Lực Phách cảnh thối luyện trái tim, kết quả bây giờ những thứ này không thấy?

Lúc này Vân Gian Nguyệt kinh hô một tiếng:

- A, xảy ra chuyện gì, vì sao ta cảm giác được Chuyết Hỏa của ngươi biến mất? Chờ chút, sao ta hoàn toàn không cảm giác được tu vi của ngươi, chẳng lẽ vừa rồi xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, để ngươi thành người bình thường?

Vân Gian Nguyệt giật mình, tuy trước đó tiểu tử này thần bí, nhưng cảnh giới đại khái nàng nhìn ra được, đối với Đại Tông Sư mà nói, nhìn không ra cảnh giới của người thấp hơn mình mới kỳ quái.

Nhưng hôm nay toàn thân Tổ An không có chút nguyên khí ba động, thậm chí không tính là người tu hành, không khác người bình thường… trừ khuôn mặt anh tuấn.

Này không phải cảnh giới vượt qua nàng, đối với người cảnh giới vượt qua nàng, nàng rất khó nhìn ra sâu cạn, nhưng ít ra có thể cảm nhận được uy áp trên người đối phương, biết không chọc nổi.

Chẳng lẽ vừa rồi mình dẫn đạo xảy ra vấn đề, dẫn đến hắn tẩu hỏa nhập ma, công lực mất hết thành phế nhân?

Nghĩ tới đây nàng bị dọa đến sắp khóc, rõ ràng vừa rồi ta không có làm gì sai nha.

Không được, ta phải tìm Yến Tuyết Ngân đến xem, nói không chừng Đạo gia các nàng hiểu những thứ này.

Hiện tại nàng đã không lo được bị Yến Tuyết Ngân biết sự tình của hai người, chỉ muốn sớm cứu Tổ An về.

Nhìn thấy Vân Gian Nguyệt luống cuồng, thần sắc Tổ An cổ quái, nắm chặt tay nàng nói:

- Vân tỷ tỷ, ta không có chuyện gì.

- Không có việc gì, ta không cảm giác được công lực của ngươi, ngươi thật thành tiểu bạch kiểm rồi.

Thanh âm của Vân Gian Nguyệt có chút run rẩy, tuy không ngại nuôi một tiểu bạch kiểm, nhưng nội tâm nàng lại không muốn Tổ An biến thành phế nhân.

Bình Luận (0)
Comment